Chương 964: Tư thế ngủ
Liễu Phú Ngữ rất kiêu ngạo, nhưng cô cũng là một người thông minh có lý trí.
Liên kết với rất nhiều chuyện mà Tần Dương đã làm, nếu đổi lại là cô, ngẫm lại Liễu Phú Ngữ liền có phần chán nản kết luận.
Ngoại trừ hiện giờ bản thân cô có thể đối mặt đối kháng đánh bại Tần Dương ra thì cô dường như thật sự không có bất cứ ưu thế nào.
Có lẽ vì có suy nghĩ này trong lòng, thái độ của Liễu Phú Ngữ với Tần Dương bất tri bất giác đã thay đổi rất nhiều, không có loại đối địch lạnh lùng như băng hàn giống trước kia nữa.
Người có bản lĩnh, cho dù là kẻ địch thì cũng dễ dàng nhận được sự kính trọng và khâm phục của người khác.
Đây có lẽ là lần đầu tiên Liễu Phú Ngữ nói chuyện với Tần Dương với tâm tính ngang hàng, cộng thêm những câu chuyện xưa mà Tần Dương rất có lực hấp dẫn với Liễu Phú Ngữ, dù sao loại chuyện liên quan tới sống chết này cũng không phải ai cũng có cơ hội trải qua, cho dù là người tu hành, nếu không có thân phận đặc biệt hoặc một số sự kiện đặc biệt, chỉ sợ cả đời này cũng sẽ không liên quan tới sự kiện sống chết hoặc giết người.
Giọng điệu của Liễu Phú Ngữ có sự biến hóa, điều này đương nhiên Tần Dương cảm nhận được. Nếu Liễu Phú Ngữ nguyện ý trò chuyện, Tần Dương cũng sẽ trò chuyện với cô, dù sao trong lòng Tần Dương cũng muốn cải thiện quan hệ giữa hai người, coi như đây là một điểm tựa thay đổi quan hệ với Thủy Nguyệt tông.
Hai người trò chuyện một chút, đợi tới khi Liễu Phú Ngữ cảm thấy buồn ngủ thì đã rạng sáng, cả hai chúc nhau ngủ ngon, sau đó nhanh chóng ngủ say.
Giấc ngủ này cực kỳ an tâm, rốt cuộc khi Tần Dương mở mắt ra lần nữa thì sắc trời ngoài cửa sổ đã sáng ngời, thậm chí còn thấy được một tia nắng mặt trời xuyên qua kẽ hở bức rèm chiếu vào phòng.
Ánh mắt Tần Dương rũ xuống, sau đó bỗng nhiên biến đổi.
Liễu Phú Ngữ hơi cuộn người rúc vào trong ngực Tần Dương, gương mặt của cô dựa lên ngực Tần Dương, vẫn đang ngủ say.
Tần Dương bỗng cảm thấy có chút ngượng ngùng, thậm chí có chút đau đầu, nếu như bị Liễu Phú Ngữ phát hiện có thể nghĩ hắn sàm sỡ cô hay không?
Ánh mắt của Tần Dương liếc sang một chút, phát hiện bản thân còn nằm ở nửa giường của mình, ngược lại thân người Liễu Phú Ngữ rúc sang bên phía hắn.
Tần Dương đương nhiên sẽ không cảm thấy Liễu Phú Ngữ có suy nghĩ gì với mình, đây rõ ràng là hành vi vô thức trong khi ngủ, muốn tìm một tư thế ngủ thư thái, đây là bản năng.
Tần Dương chậm rãi hít sâu một hơi, sau đó duỗi tay trái nhẹ nhàng chống lên giường, nhẹ nhàng di chuyển về phía sau.
Chỉ là khoảng cách hai mươi centimet ngắn ngủi nhưng khiến Tần Dương phải tốn tới một phút mới di chuyển thân người của mình rời khỏi Liễu Phú Ngữ đang cuộn tròn.
Tần Dương tiếp tục im hơi lặng tiếng xuống giường, nhìn đồng hồ, đã là mười một giờ sáng.
Tối hôm qua nói chuyện phiếm đã trò chuyện tới khi quá muộn rồi.
Tần Dương đứng dậy cầm quần áo của mình đi tới nhà tắm, chuẩn bị tắm rửa, chắc hẳn âm thanh tắm rửa sẽ kinh động cô nàng đi, đợi cô nàng tỉnh lại rồi thì hắn cũng đã mặc quần áo chỉnh tề, đương nhiên cũng sẽ không xuất hiện trạng thái ngượng ngùng.
Ngay khi Tần Dương mới bước vào phòng tắm mở vòi nước ra thì gương mặt trắng nõn của Liễu Phú Ngữ vốn đang nằm yên tĩnh ngủ trên giường không hề nhúc nhích bỗng nhiên xuất hiện vệt ửng đỏ, hai mắt đang nhắm cũng mở ra, trong cặp mắt sáng ngời có mấy phần mắc cỡ.
Tần Dương tự cho bản thân đã đủ cẩn thận, nhưng Liễu Phú Ngữ chính là một cao thủ cảnh giới Đại Thành, cộng thêm đã ngủ đủ giấc, sao cô có thể không phát hiện ra động tác của Tần Dương được?
Chẳng qua vì khi đó cô cảm thấy loại sự việc như thế này thật xấu hổ, không dám mở mắt, không dám đối mặt mà thôi, cho nên chỉ đành giả vờ tiếp tục ngủ.
Liễu Phú Ngữ ngồi dậy ở trên giường, vươn tay ôm kín mặt mình, tim đập nhanh hơn mấy lần.
Thật mất thể diện.
Cô lại chủ động rúc vào trong ngực hắn.
Mặc dù thấy dáng vẻ này của Tần Dương cũng sẽ không định nhắc tới chuyện này, nhưng sự việc thật sự đã xảy ra, hơn nữa cô còn biết được, việc này quả thật quá lúng túng.
Liễu Phú Ngữ lại nghĩ tới động tác nhẹ nhàng khi nãy, trong lòng không hiểu sao cảm thấy có phần mềm mại.
Trong điều kiện như vậy, dù làm ra động tĩnh gì, cuối cùng người xấu hổ vẫn sẽ là cô, hắn không phải sẽ dễ dàng thấy được trò hề của cô sao?
Nhưng Tần Dương không làm vậy, hắn hẳn đã suy nghĩ cho mặt mũi và cảm xúc của cô đi.
Tâm địa của người này không tồi, không hề có suy nghĩ lợi dụng khi người khác gặp khó khăn.
Tần Dương tắm rửa thay quần áo xong, khi đi ra thì Liễu Phú Ngữ đã khôi phục lại tâm trạng bình tĩnh, đang ngồi trên giường xem điện thoại.
Tần Dương cười nói:
- Đánh thức cô rồi, vậy nhanh chóng rửa mặt đi, bụng đã kêu đói rồi, chúng ta chuẩn bị đi ăn cơm trưa.
- Được!
Liễu Phú Ngữ cũng không nói nhiều lời, trực tiếp cầm quần áo của mình vào phòng tắm, khi đi vào mới phát hiện không phải Tần Dương vừa tắm ở đây sao?
Mặc dù xét trên mặt đạo lý thì đây quả thật không có liên quan gì, nhưng xét trên mặt tâm lý thì thật sự có phần kỳ lạ.
Liễu Phú Ngữ mang theo tâm trạng có phần phức tạp vào vào tắm rửa, sau đó thay xong quần áo.
- Đi thôi!
Hai người rời khỏi phòng, tìm một nhà hàng trông có vẻ ổn ăn một bữa lớn, sau đó lái xe tới công ty.
Ngồi trong phòng làm việc của mình, Tần Dương bấm dãy số điện thoại của Sorg của Hắc Nguyệt.
- Tổng giám đốc Tần, tìm tôi có chuyện gì sao?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Không biết ngài Sorg có thời gian hay không, tôi muốn gặp mặt anh, trao đổi với anh một chút chuyện cổ phần trong tay.
Sorg cười nói:
- Đương nhiên có thời gian, chẳng qua không phải còn một ngày trong thời hạn ba ngày mà chúng ta đã nói trước đó sao?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Ngài Klein của đầu tư Beaune đã chấm dứt suy nghĩ, đã bán toàn bộ cổ phần trong tay trao cho tôi rồi.
- Vậy sao?
Giọng điệu của Sorg tựa như cười mà như không cười, không bất ngờ:
- Vậy cũng phải chúc mừng tổng giám đốc Tần rồi, hiện trong tay của ngài đã có tám mươi phần trăm cổ phần của Hurricane.
Tần Dương cười nói:
- Đúng, tôi muốn gom góp đủ một trăm phần trăm, phải xem ngài Sorg có nguyện ý giúp hoàn thành ước vọng không rồi.
Sorg đầu bên kia trầm ngâm mấy giây:
- Tôi nghĩ hẳn không có vấn đề lớn, dù sao hai mươi phần trăm cổ phần tôi cầm trong tay cũng không hữu dụng gì, nhưng giá tiền thì phải thương lượng một chút, tôi nghĩ tổng giám đốc Tần chắc chắn sẽ không bạc đãi tôi.
Tần Dương hơi có chút bất ngờ, nhưng vẫn sảng khoái trả lời:
- Giá tiền thì cứ dựa theo định giá thị trường, thế nào?
Sorg cười ha ha nói:
- Tôi dù gì cũng đã qua tay một lần, dù sao cũng phải để tôi có chút lợi nhuận chứ, nếu không chẳng phải mọi việc tôi làm đều vô ích rồi sao, chi phí bay qua bay lại, nhân công, ăn ở khách sạn, tôi cuối cùng vẫn phải trả mà, không thể lỗ vốn được đúng không?
Tần Dương mỉm cười nói:
- Vậy theo ý của ngài Sorg thì phải thế nào?
Sorg đầu bên kia dường như hơi do dự một chút rồi nói:
- Chi bằng như vậy đi, hôm nay chúng ta cùng đi ăn tối, vừa ăn vừa nói chuyện thì thế nào, mang theo hợp đồng cần ký kết, sau khi đàm phán xong thì hẹn thời gian chuyển khoản, ừ, địa điểm ngay trong nhà hàng Group Reef ở phương Bắc đi, nơi đó nổi danh có cảnh sắc đẹp, nếu đàm phán xong thì ngày mai tôi sẽ bay luôn, đây có lẽ đã là ngày cuối cùng tôi ở đây rồi...
Tần Dương nhếch mày, trong đầu tìm tòi vị trí của nhà hàng Group Reef này, đây là một nhà hàng cảnh trí bình dân, lập tức gật đầu nói:
- Được, một lời đã định!