Chương 971: Cô yêu cậu ta?
Chỉ vẽ đơn giản một cái, uy lực không thấp hơn dao nhọn chút nào, nhưng lòng bàn tay trái cũng không bị rạch ra, máu tươi bắn tung tóe như dự đoán.
Tần Dương cảm thấy uy lực của ngón tay phải có thể so với một con dao nhọn sắc bén, vô cùng cứng cáp lướt trên da, căn bản không cách nào cắt vạch lên bàn tay của mình, chỉ để lại trên lòng bàn tay một vết cắt màu trắng.
Tần Dương giơ tay của mình lên, quan sát lòng bàn tay một chút, thấy dấu trắng này, ánh mắt sáng ngời.
Độ cứng và độ dẻo dai của da dường như càng lợi hại hơn so với trước kia.
Tần Dương cố tình muốn kiểm tra mức độ bền của bản thân một chút, tìm một con dao nhỏ, rạch dao vào lòng bàn tay mình, lực đạo mạnh hơn một chút.
Sau khi Tần Dương vận dụng nội khí cho thân đao, da bàn tay của Tần Dương rốt cuộc không chịu được áp lực liền rách ra chảy chút máu.
Tần Dương thu tay, nhìn vết dao cùng với vệt máu trong lòng bàn tay, trong lòng phấn chấn.
Tố chất thân thể của hắn tăng lên rất lớn.
Tần Dương lần nữa cẩn thận xem xét tình huống trong cơ thể mình, tuy nhiên thật sự không phát hiện ra nội thương gì, điều này khiến Tần Dương không kiềm chế được sự kinh ngạc.
Khi dạy hắn công pháp này, Vương Động đã nói, loại công pháp này cưỡng chế đột phá cắn trả thân thể rất mạnh, tố chất thân thể càng yếu thì cắn trả càng mạnh, điều này khiến Tần Dương không kiềm chế được hoài nghi, chẳng lẽ bản thân hắn không phát giác ra tác dụng cắn trả là vì thể chất siêu nhân của mình sao?
Người phương Đông tu hành thân thể yếu hơn so với người phương Tây tu hành rất nhiều, cũng chính vì vậy mà bọn họ không chịu được năng lượng cuồng bạo khi cưỡng chế nhập vào cơ thể dẫn tới thương tổn, nhưng thân thể của hắn ngang ngửa với người tu hành cảnh giới Tiểu Thành của ngươi phương Tây, có phải vì vậy mà thân thể của hắn hoàn toàn có thể thừa nhận được loại thương tổn này hay không?
Tần Dương cẩn thận hồi tưởng lại tình cảnh trước đó khi hắn đột phá, trong cơ thể truyền tới lực phá hoại cuồng bạo dẫn tới mũi và lỗ tai hắn chảy máu, lỗ chân lông rướm máu, điều này chẳng lẽ chính là cắn trả sao?
Khi Tần Dương đi tới bờ, cảm thấy dòng năng lượng mạnh mẽ trong cơ thể mình giống như muốn nổ tung, cho nên hắn chủ động xông tới Sorg, chính vì muốn phóng thích toàn bộ năng lượng mạnh mẽ trong cơ thể mình ra, mà khi đó hắn không cách nào khống chế thực lực đột ngột bạo tăng của bản thân, bị Sorg đánh, nhưng trong quá trình bị đánh liên tiếp đó, thân thể của hắn bị đánh như muốn nổ tung nhanh chóng tăng lên, đó đó hoàn thành một lần tập kích ngược hoa lệ không thể tưởng tượng được.
Tần Dương xoa cằm, chẳng lẽ trong quá trình đó, hắn đã tiêu hao đống năng lượng cắn trả cuồng bạo ra ngoài rồi?
Trong khi đánh nhau, những dòng năng lượng cuồng bạo bị tiêu hạo, do đó giảm thấp thương tổn với cơ thể mình, cộng thêm tố chất cơ thể của hắn vốn cường hãn, cho nên không cảm nhận được gì sao?
Tần Dương ngẫm lại trận đó một lát, tâm trạng có mấy phần vui sướng, dù thế nào thì hắn hiện giờ rốt cuộc đã tấn thăng cảnh giới Đại Thành, xem như vượt qua cánh cửa quan trọng nhất, hơn nữa hắn cũng không cảm thấy có thương tổn gì, đây cũng là việc vui rất lớn đấy.
Chẳng qua không biết thực lực của hắn hiện giờ so với Liễu Phú Ngữ, rốt cuộc ai mạnh hơn ai một chút đây?
Liễu Phú Ngữ vì giúp hắn mà bị gãy tay, cũng không biết tới thời hạn hai tháng có thể hồi phục được không. Hắn tính toán thời gian, hẳn cũng không cách bao lâu, dù sao tố chất thân thể cùng với tốc độ hồi phục của người tu hành cũng không thể so sánh với người thường.
Còn thiếu cô một điều kiện nữa, không biết cô ta sẽ ra điều kiện gì đây?
Thôi, năng lượng cuồng bạo trong cơ thể mặc dù đã biến mất phần lớn, nhưng vẫn còn trong cơ thể như cũ, hắn vẫn nên vận công một thời gian ngắn, để thân thể tôi luyện tối đa, dù sao loại cơ hội này chỉ có một lần, bỏ lỡ thì vĩnh viễn cũng sẽ bỏ lỡ.
Trong căn phòng cách vách, Liễu Phú Ngữ cởi bỏ quần áo của mình, ngồi chồm hỗm trong phòng tắm, Tư Đồ Hương gội đầu giúp cô, động tác rất cẩn thận, e sợ nước sẽ rơi trên cánh tay của cô.
Gội đầu xong, Liễu Phú Ngữ cầm khăn đứng dậy, biểu lộ cảm kích:
- Cảm ơn.
Tư Đồ Hương cười nói:
- Không cần khách khí, cô bị thương vì giúp chủ nhân, tôi giúp cô cũng là điều nên làm, hơn nữa chúng ta còn sóng vai cùng chiến đấu nữa.
Liễu Phú Ngữ mím môi:
- Kinh nghiệm chiến đấu của cô rất phong phú.
Tư Đồ Hương mỉm cười nói:
- Cô muốn nói tôi tâm ngoan thủ lạt sao?
Liễu Phú Ngữ biểu lộ có chút ngượng ngùng:
- Cũng không phải, nếu không phải cô đột kích trực tiếp khiến Kasana bị thương, để sức chiến đấu của cô ta giảm xuống, liên lụy người đàn ông kia, chỉ sợ tôi đã sớm không chịu nổi rồi.
Vẻ mặt của Tư Đồ Hương bình tĩnh, không có chút đắc ý nào:
- Tôi chẳng qua chiến đấu khá nhiều mà thôi, có phần thuận tay hơn một chút, nếu bàn về thực lực thì tôi không bằng cô đâu, cởi quần áo đi, tôi tắm cho cô.
Tư Đồ Hương trước kia có phê bình kín đáo với Liễu Phú Ngữ, nhưng sau khi hai người cùng sóng vai chiến đấu, sự địch ý nhàn nhạt này cũng tán đi rất nhiều.
Gương mặt của Liễu Phú Ngữ đỏ ửng, mặc dù đều là phụ nữ, nhưng bị một người phụ nữ khác tắm rửa cơ thể mình vẫn có phần xấu hổ, nhưng cô vẫn nghiến răng cởi bỏ quần áo, dù sao hai người đều chỉ có một tay thuận tiện hoạt động, muốn tắm rửa thật sự phải hợp tác.
Tư Đồ Hương sảng khoái tự cởi quần áo, cầm lấy vòi nước:
- Tôi giúp cô trước, lát nữa cô giúp tôi đi.
- Ừ!
Liễu Phú Ngữ nhìn hai đồi núi cao trước ngực Tư Đồ Hương, lại nhìn lại chính mình, trong nội tâm có phần tự ti cúi thấp đầu.
Tư Đồ Hương đương nhiên cũng chú ý tới thần sắc biến hóa của Liễu Phú Ngữ, khóe miệng không kiềm chế được nhếch lên.
- Tư Đồ Hương, thực lực của cô mạnh như vậy, còn có khối tài sản mấy tỷ, vì sao lại cam tâm tình nguyện làm người hầu cho Tần Dương, cho dù cô muốn báo đáp, không phải còn có cách khác sao?
Tư Đồ Hương sửng sốt, rồi bình tĩnh trả lời:
- Từ nhỏ tôi đã bị vây quanh bởi thù hận, mục đích để sống chính là trả thù, tiền đối với tôi cũng không có ý nghĩa gì. Tôi đã từng nói đưa toàn bộ công ty của tôi cho anh ấy, nhưng lại bị anh ấy cự tuyệt. Sau khi báo thù, tôi đã một mình ngây người một thời gian, ngoài tu hành ra chỉ cảm thấy rất cô đơn, giống như còn sống chẳng còn ý nghĩa gì nữa, càng nghĩ tôi càng quyết định nghiêm túc chăm chỉ thực hiện lời hứa hẹn của bản thân, huống chi anh ấy là người đàn ông rất có mị lực, tôi cũng không cảm thấy có gì uất ức, ngược lại, tôi làm như vậy khiến tâm của tôi rất an bình.
- Người đàn ông rất có mị lực?
Liễu Phú Ngữ biểu lộ sững sờ, hơi nhíu mày lại:
- Cô yêu cậu ta?
- Yêu? Chưa tới mức đó đi!
Tư Đồ Hương hiển nhiên từ sớm đã suy nghĩ vấn đề này rõ ràng:
- Vì kinh nghiệm của bản thân, có thể nói tôi không có cảm giác tới tình yêu, phần nhiều là xuất phát từ phân tích lý trí, cảm tình giữa nam và nữ có thích đã không tồi rồi, chẳng qua anh ấy là một người đàn ông có thể khiến tâm linh người khác an ổn.
Liễu Phú Ngữ nhìn thần sắc bình tĩnh giống như đang nói chuyện người khác của Tư Đồ Hương, cắn răng, vẫn không kiềm chế được hỏi ra câu hỏi lớn trong lòng:
- Vậy cô và cậu ta chỉ là quan hệ chủ tớ thôi sao, hay hoặc là cô và cậu ta có phải còn có quan hệ nam nữ không?