Chí Tôn Đặc Công (Bản Dịch-Full)

Chương 970 - Chương 980: Moi Tên Đó Ra Cho Tao!

Chương 980: Moi tên đó ra cho tao!
 

- Mày là ai? Bắt cóc người của Hanas, có từng nghĩ tới kết cục sau này?

Tần Dương cầm điện thoại, thản nhiên nói:

- Tao chỉ nhận ủy thác của người khác, cầm lại số tiền vốn dĩ không thuộc về Ryan mà thôi.

Hanas cười lạnh nói:

- Mày là người của viện nghiên cứu Hurricane?

Tần Dương mỉm cười:

- Không phải, nhận tiền của người ta, thay người ta làm việc mà thôi.

Hanas lạnh lùng nói:

- Thả Ryan ra, ba trăm triệu không có, tao cho mày mười triệu, mày cầm rồi cút đi!

- Mười triệu?

Tần Dương cười lạnh nói:

- Cái tao cần chính là ba trăm triệu, một phần cũng không thể thiếu, hoặc là ba trăm triệu, hoặc mạng của Ryan.

Hanas cười lạnh nói:

- Được, vậy mày xử lý Ryan đi, dù thế nào đi nữa thì tiền của nó cũng đều ở chỗ của tao rồi, một phân tiền mày cũng không chiếm được!

Tần Dương hơi híp mắt lại, ánh mắt nhìn tới Ryan:

- Có vẻ chú của mày hình như không để ý tới cái mạng nhỏ của mày rồi. Cũng đúng, mày chết rồi, ba trăm triệu này toàn bộ đã có thể rơi vào trong tay Hanas rồi, ba trăm triệu cũng không phải một con số nhỏ, bà con xa mà thôi.

Ryan cũng nghe được lời Hanas nói, sắc mặt bỗng nhiên trở nên trắng bệch:

- Chú, cứu cháu, chú không thể làm như vậy!

Thái độ Hanas lãnh đạm nói:

- Ryan, mày cũng biết tao trước giờ không chịu sự uy hiếp!

Tần Dương lạnh lùng nói:

- Nói như vậy là mày cố ý không trả tiền đúng không?

Hanas cười lạnh nói:

- Muốn tiền? Có thể, tới tìm gặp mặt tao nói chuyện, nếu không có lá gan tới thì tự cút đi.

Tần Dương trầm mặc vài giây, đột ngột trầm giọng nói:

- Tao sẽ tới tìm mày, nhưng khi đó không chỉ dùng ba trăm triệu là có thể giải quyết được đâu.

Hanas cười ha ha:

- Mày tới đây, chỉ cần mày có bản lĩnh, muốn bao nhiêu đều được.

Tần Dương không nói thêm nữa, trực tiếp cúp điện thoại, ném điện thoại trả lại cho Ryan.

- Chuyển khoản đi.

Ryan không dám chống lại, ngoan ngoãn đăng nhập tài khoản của mình sau đó chuyển số tiền chỉ có mười triệu trong tài khoản vào tài khoản mà Tần Dương đã chỉ định.

Tần Dương không nói nhảm với Ryan nữa, sau khi hoàn thành xong việc chuyển khoản, Tần Dương tiện tay đánh hôn mê bất tỉnh Tần Dương.

Tần Dương đương nhiên sẽ không thật sự giết Ryan, hắn chăng qua chỉ lừa gạt tiền mà thôi, tìm được tiền về là được, hoàn toàn không cần phải giết người.

Sợ rằng mất tất cả tiền rồi sẽ khiến Ryan càng sống không bằng chết.

Tần Dương còn tính đến cả việc tiền mà Ryan bán đi cổ phần của Hurricane cũng sẽ không để lại cho gã, nói đơn giản, sau này Ryan sẽ không một xu dính túi trở thành kẻ nghèo hèn, đến khi người chú bà con xa trùm Hanas của gã sau này đối đãi với gã thế nào thì đã không phải sự việc mà Tần Dương cần suy nghĩ tới.

Tần Dương chuyển ánh mắt tới trên người Trịnh Kỳ đang hôn mê bất tỉnh nằm trên giường, để cô ta vẫn ở chỗ này chắc chắn không được, Tần Dương vươn tay vỗ mặt của cô ta, nhưng vẫn không có chút phản ứng nào.

Tần Dương nhíu mày, vác Trịnh Kỳ lên sau lưng, đi ra ngoài, sau đó đẩy ngã Trịnh Kỳ dựa bên cạnh tường, thản nhiên đi tới quầy lễ tân, nói cho bọn họ biết ở cạnh tường có một cô gái té xỉu.

Nhân viên khách sạn nhanh chóng chạy tới bên cạnh Trịnh Kỳ, phát hiện Trịnh Kỳ hôn mê bất tỉnh liền nhanh chóng bấm số điện thoại cấp cứu, khi bọn họ còn đang bận rộn thì Tần Dương đã lặng yên bước ra khỏi khách sạn rồi.

Tư Đồ Hương lái xe đi tới ven đường, Tần Dương ngồi lên xe.

- Sự việc làm xong chưa?

Tần Dương lắc đầu:

- Chưa, tên kia vừa đến Mỹ đã chuyển giao toàn bộ tiền cho chú Hanas của ông ta, trên người chỉ có mười triệu, tôi đã liên hệ Hanas rồi, tên kia cũng là kẻ có lòng dạ độc ác, từ chối đưa tiền...

Tư Đồ Hương nhíu mày:

- Vậy giờ chúng ta phải làm thế nào?

Tần Dương cười nói:

- Nếu tiền đã ở chỗ Hanas, vậy thì chúng ta phải tìm Hanas, đây chính là tiền của tôi, ai muốn nuốt tiền của tôi đều phải trả cái giá lớn một chút!

Tư Đồ Hương cười nói:

- Chúng ta đối phó với Hanas ra sao đây, giống như đối phó với Ryan sao?

Tần Dương mỉm cười nói:

- Tôi dự định tới bái phỏng Hanas một chút.

- Đến thăm hỏi quang minh chính đại?

Tần Dương cười nói:

- Đúng, chính miệng Hanas nói lời ngông cuồng, nói với tôi muốn đòi tiền thì đến tìm ông ta đi, sao tôi có thể khiến ông ta thất vọng được đây?

Tư Đồ Hương liền hỏi:

- Vậy khi nào thì anh đi?

- Đêm nay đi, tới chào hỏi ông ta.

- Tôi đi với anh.

- Không cần, cô ở bên ngoài tiếp ứng tôi là được.

Trong khu nhà cao cấp của Hanas, Hanas ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt có phần tức giận, đứng trước mặt gã là hai đại hán khôi ngô, trên cánh tay xăm đầy hình, khí tức toàn thân bưu hãn.

- Cháu của tao bị người ta bắt cóc, các người lập tức phái người đi tìm cho tao!

- Dạ!

Sau khi hai tên vạm vỡ kia đi khỏi, Hanas dựa người lên ghế sô pha, bưng ly rượu lên trước mặt uống cạn sạch.

- Mark, nghe ý tứ tên kia hẳn sẽ tới tìm tôi, mấy ngày này anh phải thủ bên cạnh tôi.

Cận vệ Mark vẫn luôn trầm mặc đứng ở cửa trầm giọng nói:

- Yên tâm đi, chỉ cần tên đó dám đến, tôi liền khiến cho gã có đến mà không có về.

Hanas ừ một tiếng, vẻ mặt trầm ổn, hiển nhiên rất tự tin với thực lực của Mark.

Thủ hạ của Hanas cũng không chậm trễ quá lâu, bọn họ nhanh chóng đưa Ryan về, hiển nhiên bọn họ tra ra được bản ghi chép Ryan thuê phòng, do đó tìm được gã trong khách sạn.

Hanas ngồi trên ghế sô pha, nhìn Ryan mang vẻ mặt hoảng sợ và uể oải, bình tĩnh gật đầu:

- Người kia là ai?

Ryan lắc đầu:

- Cháu không biết, nghe ý tứ của gã thì gã là làm thuê cho viện nghiên cứu Hurricane tới thu lại khoản tiền mà cháu đã ôm đi.

Một thủ hạ của Hanas đưa tới một trang giấy:

- Chúng tôi đã xem qua camera giám sát của khách sạn, là người này.

Hanas nhận lấy trang giấy kia, bên trên chính là hình ảnh camera giám sát hành lang chụp được Tần Dương đi ngang qua.

Hanas nhìn lướt qua, tiện tay ném tờ giấy kia lên bàn, hừ lạnh nói:

- Đi đi, moi tên này ra cho tao!

- Vâng, ông chủ!

Hai thủ hạ xoay người rời đi, Hanas quay đầu nhìn Ryan:

- Tên đó không làm khó mày?

Ryan uể oải nói:

- Gã để cháu chuyển chỉ vẻn vẹn mười triệu đến một tài khoản mà gã đưa cho. Chú, khi nãy gã thiếu chút nữa đã giết chết cháu, chẳng lẽ chú thật sự muốn thấy cháu chết mà không cứu sao?

Hanas hừ lạnh nói:

- Nếu tao thật sự cho tiền, không chừng mày mới thật sự chết chắc rồi, hơn nữa trước đó lời tao nói cũng là thật, Hanas tao không chịu bị uy hiếp, bằng không nếu thật sự nhận thì sau này ai cũng muốn vơ vét tài sản của tao, tùy tiện bắt cóc người bên cạnh tao là có thể vơ vét tài sản vài trăm triệu, như vậy cũng được sao?

Ryan biểu lộ có phần bất mãn, nhưng cũng không thể phản bác được, dù sao lời Hanas nói cũng là thật.

- Chú, người kia quá đáng giận, chú nhất định phải tìm ra gã, phải trả thù gã!

Hanas gật đầu:

- Mày yên tâm đi, gã có thể đi theo mày nói rõ gã vẫn luôn giám sát mày, gã chắc chắn cũng sẽ ở gần đây, người của tao nhất định có thể moi được gã ra, đến lúc đó mày muốn báo thù thế nào đều được. Ryan, mày định báo thù thế nào?

Ryan do dự một chút, sau đó yếu ớt mở miệng:

- Toàn bộ đều do chú làm chủ.

Hanas lạnh lùng liếc nhìn Ryan, trong ánh mắt không chút nào che dấu sự ghét bỏ:

- Hừ, vậy mày ngồi đó mà xem, tao sẽ khiến tên kia hối hận vì hành động của mình, có một số người không thể chọc tới được!
Bình Luận (0)
Comment