Chương 986: Ngửi mùi nhận ra người
Tần Dương lui về phía sau nửa bước, mỉm cười nói:
- Tôi không sao.
Gương mặt Trịnh Kỳ ửng hồng nói lời xin lỗi, lúc này mới phát hiện người đàn ông trước mặt hóa ra là một thanh niên trẻ tuổi da vàng, hơi bất ngờ hỏi:
- Anh là người Hoa sao?
Tần Dương cười nói:
- Đúng vậy, Trịnh tiểu thư.
Trịnh Kỳ mở to hai mắt, trong ánh mắt thoáng có mấy phần vui mừng bất ngờ vì nhìn thấy được người cùng quốc gia:
- Anh là nhân viên của Padi sao?
Tần Dương lắc đầu:
- Không phải, tôi là nhân viên của công ty đầu tư Tần Qua.
- Công ty đầu tư Tần Qua!
Trịnh Kỳ mở to hai mắt, trong ánh mắt có phần kinh ngạc vui mừng:
- Chính là công ty đầu tư Tần Qua đã thu mua cổ phần trong tay ngài Hanas sao?
Tần Dương mỉm cười gật đầu:
- Đúng vậy, tôi và tổng giám đốc tới đây tham gia đại hội cổ đông, hiện giờ đang trong thời gian tạm nghỉ ngơi.
Trịnh Kỳ cắn môi, ánh mắt thoáng có phần do dự, nhưng cuối cùng vẫn nhanh chóng hỏi:
- Vị tiên sinh này, tôi có thể hỏi anh một chuyện không, nếu anh cảm thấy khôn tiện trả lời...
Tần Dương đương nhiên đoán được Trịnh Kỳ muốn hỏi gì, liền mỉm cười nói:
- Trịnh tiểu thư muốn hỏi về tình hình của Thunderman nhỉ?
Trên gương mặt Trịnh Kỳ thoáng có phần khẩn trương:
- Đúng, nghe nói kế hoạch mà ngài Hanas chuẩn bị đầu tư đã thay đổi quyết định và từ bỏ, cho nên tôi rất lo lắng bộ phim này có còn quay theo lịch trình không, hoặc có thay đổi gì trên phương diện diễn viên hay không...
Tần Dương mỉm cười nói:
- Trịnh tiểu thư không cần lo lắng, vấn đề này khi nãy đã thảo luận qua, đầu tư Tần Qua thay ngài Hanas đầu tư bỏ số vốn là năm mươi triệu đô la, Thunderman kéo dài thời hạn quay phim, sẽ không có bất kỳ thay đổi nào, vai diễn của Trịnh tiểu thư cũng sẽ không có thay đổi, chuyện này cơ bản đã được quyết định rồi.
Trên gương mặt Trịnh Kỳ lộ ra thần sắc mừng rỡ:
- Có thật không, vị tiên sinh này, anh không gạt tôi đấy chứ?
Tần Dương nhìn vẻ mặt thật sự kinh ngạc vui mừng từ tận nội tâm này của Trịnh Kỳ, trong lòng cũng không khỏi cảm thán, Trịnh Kỳ này tới Hollywood dốc sức làm việc cũng thật sự không dễ dàng, một vai diễn nữ thứ đã đủ khiến cô ta vô cùng bất an khẩn trương, bởi vậy có thể thấy được trước kia cô ta gian khổ tới mức nào.
Ở nơi mà diễn viên nổi tiếng tụ tập nhiều như Hollywood, muốn có một vai diễn có phân lượng sao có thể dễ dàng được.
Tần Dương mỉm cười nói:
- Đương nhiên là thật, làm một người Hoa, tôi cũng hi vọng Trịnh tiểu thư có thể tỏa sáng, sớm ngày trở thành ngôi sao lớn đẳng cấp thế giới!
Trịnh Kỳ rất bất ngờ, chắp tay trước ngực:
- Cảm ơn trời đất, đúng rồi, tiên sinh đây xưng hô như thế nào?
Tần Dương cũng không giấu diếm tên của mình:
- Tôi tên Tần Dương, là trợ lý của tổng giám đốc Hoàng công ty đầu tư Tần Qua.
Trịnh Kỳ lễ độ nói lời cảm ơn:
- Tần tiên sinh, thật sự rất cảm tạ anh, tôi một lần nữa xin lỗi vì sự đường đột khi nãy của bản thân.
Tần Dương không để ý khoát tay, khẽ cười nói:
- Không sao, được rồi, không còn gì nữa thì tôi đi tới phòng họp trước đây.
- Được.
Tần Dương và Trịnh Kỳ đi lướt qua nhau, Trịnh Kỳ bỗng nhiên giật mũi, trong ánh mắt xuất hiện mấy phần nghi hoặc, đột ngột xoay người.
- Tần tiên sinh!
Tần Dương xoay người, có chút nghi ngờ hỏi:
- Còn có chuyện gì sao Trịnh tiểu thư?
Ánh mắt Trịnh Kỳ nhìn gương mặt của Tần Dương, trong mắt tựa như thể hiện ra suy tư, dơ dự nói:
- Tần tiên sinh có thể thêm phương thức liên lạc không, có lẽ sau này còn rất nhiều chuyện phải làm phiền Tần tiên sinh rồi.
Tần Dương do dự một chút rồi gật đầu nói:
- Được, tôi ghi lại số điện thoại của tôi.
- Được!
Trịnh Kỳ chủ động lấy điện thoại di động ra, đi tới bên người Tần Dương:
- Anh nói đi, tôi gọi qua cho.
Tần Dương đọc số điện thoại, Trịnh Kỳ bấm dãy số gọi tới điện thoại của Tần Dương.
Tần Dương nối máy, quơ điện thoại lên:
- Được rồi, có rồi.
Trịnh Kỳ khịt mũi, hít một hơi, lui ra sau một bước, mỉm cười nói:
- Cảm ơn Tần tiên sinh.
Tần Dương cười ha ha, khoát tay, sau đó đi về hướng phòng họp.
Trịnh Kỳ nhìn bóng lưng rời đi của Tần Dương, trong mắt có mấy phần thần sắc kinh nghi bất định.
Thật sự là hắn sao?
Không thể có chuyện trùng hợp như vậy chứ?
Cả người Trịnh Kỳ có phần kinh ngạc, có chút đờ đẫn đi tới toilet, đi ra trở lại phòng nghỉ, ngẩn ngơ ngồi trên ghế sô pha.
Mấy ngày trước chuyện Trịnh Kỳ bị Ryan hạ thuốc khiến khi Trịnh Kỳ hồi tưởng lại vẫn còn thấy sợ không thôi. Cô ta cũng không phải cô gái nhỏ không hiểu thế sự, tửu lượng của cô ta cũng không tệ lắm, không thể chỉ mới uống chút rượu đã chóng mặt tới mức lợi hại như vậy, rõ ràng Ryan đã dở trò.
Cô ta khi ấy mặc dù vốn đã hôn mê bất tỉnh, nhưng trong đầu vẫn còn chút thần trí, chẳng qua hoàn toàn không cách nào khống chế được cơ thể mình mà thôi.
Cô ta loáng thoáng biết Ryan đưa mình tới khách sạn thuê phòng, sau đó có người xâm nhập vào gian phòng, hình như đánh nhau với Ryan, cuối cùng còn ôm mình đi. Khi ấy cô ta nhắm mắt, nhưng vẫn ngửi thấy được trên người người đàn ông kia một mùi hương đặc biệt, như đàn hương nhàn nhạt, mà cũng không hoàn toàn là đàn hướng, tóm lại vô cùng đặc biệt.
Khi nãy cô ta bất cẩn đụng trúng Tần Dương, lại bất ngờ ngửi thấy được mùi hương kia trên người Tần Dương, trước đó bối rối không phát giác ra được, nhưng khi đi lướt qua Tần Dương thì cô ta rõ ràng ngửi thấy được.
Khi ấy hôn mê, trong nội tâm cô ta vô cùng lo lắng, mắt không thể nhìn thấy được, thính lực mơ hồ, duy chỉ có mùi hương nhàn nhạt đặc biệt này là ghi nhớ rất rõ ràng.
Trịnh Kỳ mượn cớ muốn có số điện thoại lại một lần nữa tới gần Tần Dương, nhẹ nhàng hít hai cái, một lần nữa xác nhận mùi hương nhàn nhạt đặc biệt trên người Tần Dương này, đó là một mùi hương thanh nhã có phần cổ xưa.
Trịnh Kỳ nhìn gương mặt của Tần Dương, cũng cảm thấy có phần quen mặt, nhưng lại không thể nhớ được đã gặp ở đâu. Khi trong lòng Trịnh Kỳ hoài nghi Tần Dương, trong đầu theo bản năng sẽ nghĩ tới cùng ngày đó, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một tràng cảnh.
Khi ấy cô ta và Ryan ở nhà hàng ăn cơm, Tần Dương không phải ngồi cách mình không xa sao, hình như ngồi cùng bàn với hắn còn có một cô gái xinh đẹp...
Ánh mắt đảo qua chạm nhau trong bể người chưa hẳn đã có ấn tượng gì, nhưng ký ức khắc sâu trong đầu, nếu không có sự kiện đặc biệt kích phát nhớ lại đương nhiên sẽ không nghĩ nhiều ra được, nhưng nếu bị sự kiện đặc biệt kích phát nhớ ra, như vậy sẽ phát hiện thì ra người này bản thân đã từng gặp.
Chuyện Trịnh Kỳ bị hạ thuốc rất mẫn cảm, nếu bạo phát ra, bản thân Trịnh Kỳ sẽ bị hãm trong xoáy nước sâu, thậm chí vai diễn mới tới tay cũng sẽ bị hớ. Ryan làm người đầu tư, Trịnh Kỳ cũng không dám đắc tội, chỉ đành tự nói với bản thân sau này càng phải cẩn thận hơn, nhưng nào ngờ mấy ngày qua đi, thay đổi bất ngờ, toàn bộ cổ phần của Hanas đều bị đầu tư Tần Qua thu mua lại, mà bên đầu tư cho bộ phim cũng trở thành đầu tư Tần Qua.
Ryan, Tần Dương, ngẫu nhiên gặp được ở nhà hàng, mùi hương đặc biệt trên thân người đàn ông ở khách sạn, đầu tư Tần Qua, trợ lý tổng giám đốc...
Những thứ này vốn cũng không thể gộp chung thành một sự kiện hoặc một nhân vật, trong nháy mắt toàn bộ đều trôi nổi trong đầu Trịnh Kỳ.
Trịnh Kỳ bỗng nhiên mở to hai mắt, ánh mắt thể hiện thần sắc bàng hoàng.
Chẳng lẽ Tần Dương kia thực sự chính là người đàn ông thần bí đã cứu mình trong khách sạn lúc trước, để cô tránh bị Ryan khi dễ sao?