Chương 987: Đến cả người thừa kế cũng không có
Tham gia đại hội cổ đông xong, Tần Dương đi theo Hoàng Đào rời khỏi công ty phim Padi.
Tần Dương cũng không muốn can dự hoặc điều khiển công ty phim Padi, ít nhất khi mà cổ phần còn chưa đạt tới con số có thể khống chế cổ phần, Tần Dương cũng không muốn xảy ra xung đột với những cổ đông khác.
Đầu tư Tần Qua tỏ thái độ an phận trên đại hội cổ đông khiến tổng giám đốc Bafford thở phào một hơi. Hắn lo lắng nhất là sau khi đầu tư Tần Qua chiếm được cổ phần rồi sẽ gây sự, mặc dù Bafford có quyền lực khống chế tuyệt đối, đầu tư Tần Qua cũng không tạo nên được sóng gió gì, nhưng nội đấu chung quy vẫn khiến người ta bận tâm và khó chịu.
Làm xong chuyện ở công ty phim Padi rồi, mục đích chuyến đi của Tần Dương ở Los Angeles xem như đã hoàn thành vượt mức, tiền cũng đã cầm về, cũng đã chơi xong, còn bất ngờ lấy được 18,5% cổ phần công ty phim Padi.
Những việc kế tiếp của công ty Padi Tần Dương đã ủy thác cho Hoàng Đào, Tần Dương cho hắn quyền hạn cũng rất lớn, trừ liên quan tới biến động cổ phần ra, những chuyện như thế này Hoàng Đào có thể toàn quyền làm chủ, hắn trở thành đại diện ủy thác của Tần Dương tham gia sự vụ cổ đông của công ty phim Padi.
Về phía Hanas, Tần Dương cũng đã nói rõ ràng, sau khi Tần Dương thi châm với gã, gã sẽ giống như những người bình thường khác, những mỗi năm đều cần châm cứu trị liệu một lần, việc trị liệu kia thầy trò Mạc Vũ đều có thể làm, chỉ cần định kỳ tìm tới một trong hai người trị liệu, Ngân Châm Tỏa Hồn Thuật sẽ không tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì đối với gã cả.
Hanas không thể làm khác, suy nghĩ vì cái mạng già của mình, chỉ đành cung phụng Tần Dương như Bồ Tát, trừ phi gã tìm được phương pháp trị liệu khác, hơn nữa dù thực sự tìm được cách trị liệu thay thế thì gã cũng không dám đắc tội thầy trò Tần Dương, dù sao gã cũng chỉ là một người bình thường.
Trong thế giới của người bình thường, Hanas có tiền có thế, dường như không gì không làm được, nhưng trước mặt người tu hành cường đại, Hanas lại như sơn dương chờ bị làm thịt, căn bản không có bất kỳ sức lực đánh trả nào.
Buổi chiều ngày hôm trước khi Tần Dương đang chuẩn bị bay về Trung Hải cùng với Tư Đồ Hương, Tần Dương bỗng nhiên nhận được điện thoại của Trịnh Kỳ.
- Tần tiên sinh, không biết tối nay anh có thì giờ rảnh rỗi không?
Tần Dương hơi sững sờ:
- Có thời gian, Trịnh tiểu thư có chuyện gì sao?
Trịnh Kỳ khách khí mời mọc:
- Tôi muốn mời anh ăn bữa cơm tối, bày tỏ một chút lòng biết ơn của tôi.
Tần Dương mỉm cười, từ chối nhã nhặn nói:
- Trịnh tiểu thư, cô quá khách khí rồi, tôi đâu có làm chuyện gì đâu, cần gì phải cảm ơn, ngày mai tôi bay trở về Trung Quốc rồi, chi bằng lần sau có cơ hội lại tụ hội?
Trịnh Kỳ vừa nghe nói Tần Dương muốn rời khỏi Los Angeles lập tức có chút gấp gáp:
- Tần tiên sinh, làm ơn nhất định phải cho tôi cơ hội này, trong lòng tôi có nghi hoặc muốn thỉnh giáo Tần tiên sinh.
Tựa như lo lắng Tần Dương hiểu lầm, Trịnh Kỳ vội vàng giải thích:
- Tần tiên sinh, anh chớ hiểu lầm, tôi thật sự có nghi hoặc muốn thỉnh giáo anh, cũng không phải vì anh là người của đầu tư Tần Qua đâu...
Tần Dương thấy Trịnh Kỳ đã nói như vậy cũng có phần nghi hoặc, trước đó khi hắn nghe thấy Trịnh Kỳ mời mình ăn cơm, theo bản năng cho rằng vì bản thân hắn là trợ lý tổng giám đốc đầu tư Tần Qua, muốn dựa vào hắn bắc cầu, nhưng hiện giờ nghe như vậy lại có vẻ như không phải.
- Nghi hoặc gì, không nói được trong điện thoại sao?
Trịnh Kỳ kiên trì nói:
- Trong điện thoại có thể nói không quá thuận tiện, nếu buổi tối Tần tiên sinh có hẹn thì đêm muộn một chút cũng được, tôi mời Tần tiên sinh bữa ăn khuya cũng được.
Tần Dương thấy Trịnh Kỳ kiên quyết như vậy cũng không từ chối nữa:
- Vậy cũng được, có thể cùng ăn bữa tối với ngôi sao lớn như Trịnh tiểu thư cũng chính là vinh hạnh của tôi.
Trịnh Kỳ thấy cuối cùng Tần Dương đã đáp ứng liền thở dài một hơi, vội vàng mừng rỡ nói:
- Khách sạn Beverly Hills Peninsula, sáu giờ, có thể chứ?
Tần Dương sảng khoái đáp ứng:
- Được, tôi sẽ đến đúng sáu giờ.
- Được, chúng ta gặp nhau lúc sáu giờ.
Tần Dương cúp điện thoại, nhún vai với Tư Đồ Hương đang dựa người lên ghế sô pha:
- Trịnh Kỳ mời tôi ăn cơm tối, thái độ còn rất kiên quyết, nói có việc muốn thỉnh giáo, không biết có chuyện gì... Xem ra bữa tối cô phải ăn một mình rồi.
Tư Đồ Hương lười biếng dựa lên ghế sô pha, mỉm cười nói:
- Không phải anh là trợ lý tổng giám đốc đầu tư Tần Qua sao, công ty đầu tư Tần Qua chính là phía đầu tư của Thunderman đấy, mọi người còn đều là người Hoa, cô ấy tạo quan hệ tốt với anh chung quy cũng không sai mà nhỉ.
Tần Dương mỉm cười:
- Đúng vậy, trước đó tôi cũng cho rằng như vậy, nhưng cô ta chủ động phủ nhận, nói không phải vì nguyên nhân này.
Tư Đồ Hương sững sờ:
- Trừ việc đó ra cô ta có lẽ không quen biết anh đi, chẳng lẽ ngày chuyện anh cứu cô ta đã bại lộ?
Tần Dương không hề do dự phủ nhận:
- Không thể nào, khi ấy cô ta ngất rồi, từ đầu tới cuối cũng không tỉnh lại, hơn nữa dù cô ta có tỉnh lại, có nhìn thấy tôi thì tôi cũng đã cải trang thành bộ dạng khác, cô ta sao có thể nhận ra tôi được?
Tư Đồ Hương ngẫm nghĩ thấy cũng đúng, Tần Dương cứu Trịnh Kỳ chỉ là thuận tay, cũng chưa bao giờ nghĩ muốn dùng điều này tranh công hoặc tạo quan hệ với Trịnh Kỳ, việc này cũng không có ai biết, Trịnh Kỳ đã ngất đi sao có thể biết là Tần Dương được?
- Được rồi, hoặc người ta chỉ viện cớ, chính là vẫn muốn làm quen với anh một chút, tuổi còn trẻ đã có thể làm trợ lý tổng giám đốc đầu tư Tần Qua, chung quy cũng là người có tiền đồ, thêm một người bạn cũng thêm một con đường chứ sao.
Tần Dương mỉm cười:
- Được rồi, có lẽ sự thực là như vậy.
- Dù sao thì anh đi là biết rồi, Trịnh Kỳ mặc dù hai năm qua phát triển ở Hollywood cũng không tính là tốt, nhưng cô ta chung quy trước kia cũng là một ngôi sao nổi tiếng ở Trung Quốc, hơn nữa còn xinh đẹp như vậy, làm một người đàn ông, cơ hội như vậy tốt biết bao.
Tần Dương cười phá lên:
- Sao cảm thấy cô còn sốt ruột hơn cả tôi vậy, tôi không có suy nghĩ nam nữ gì với cô ta cả, nếu nhất định phải nói ra một cách nghĩ, đây chẳng qua cũng chỉ là làm một việc thiện, sau này đợi tôi tạo nên công ty điện ảnh truyền thông muốn quay phim hoặc làm chuyện gì khác thì có thể thêm nhân mạch mà thôi.
Tư Đồ Hương gật đầu:
- Anh định bao giờ mở công ty điện ảnh và truyền thông vậy?
Tần Dương suy nghĩ một chút rồi nói:
- Còn chưa quyết định, phỏng chừng sáu tháng cuối năm đi, trước tiên dựng khung đã, dù sao đã có nguồn tài chính, trước tiên thành lập tìm được kịch bản hay, có kịch bản rồi bất cứ lúc nào cũng có thể khởi quay.
Tư Đồ Hương mỉm cười nói:
- Đợi tới khi công ty điện ảnh truyền hình của anh khai công sợ rằng trước hết là chiếu cố tới Lý Tư Kỳ và chị em Yến gia nhỉ.
Tần Dương cười ha hả nói:
- Lý Tư Kỳ hiện giờ đã rất nổi rồi, cô ấy thực đúng là không thiếu lời mời đóng phim, xem tình hình đi, nếu cô ấy bận thì không suy xét tới cô ấy nữa, dù sao cũng coi như lấy tiền chơi thôi.
Tư Đồ Hương chớp mắt:
- Được đấy, đến lúc đó nếu thiếu tiền đầu tư cái gì thì để tôi tới quăng là được rồi, dù sao tôi hiện giờ không phải đã là ẩn thị rồi sao, của tôi đều là của anh.
Tần Dương cười nói:
- Lời không phải nói như vậy, tập đoàn Hoàn Vũ là thứ cha mẹ để lại cho cô, đó chính là tài sản tư nhân của cô, tôi cũng không có tâm rình mò, hơn nữa cô cũng biết Ẩn Môn không thiếu tiền, tôi cũng không thiếu tiền.
Tư Đồ Hương lười biếng nói:
- Tiền đối với tôi cũng chỉ là một con số, cũng không có tác dụng gì, hơn nữa nhiều tiền như vậy không lấy ra dùng giữ lại làm gì, tôi cũng không dự định lập gia đình, sau này đến người thừa kế cũng không có...
Tần Dương hơi sững sờ, ánh mắt nhìn Tư Đồ Hương bỗng nhiên có phần phức tạp...