Chiến Thần Bất Bại

Chương 1991

Một giọng nói kinh động như tiếng sấm vang lên từ trong khoang tàu.

 

Cùng lúc này, một cậu thanh niên với mái tóc trên đầu chỉ có một màu trắng bạc, hai mắt đỏ ngầu sải bước đi lên boong tàu!

 

Nhìn thấy người này, tất cả mọi người đều thấy ớn lạnh, ngay cả Tần Vũ cũng không ngoại lệ!

 

Omar!

 

Cường giả ở cảnh giới Thiên Thần duy nhất của Âu Lục còn hoạt động sôi nổi trong giới thế tục – đại đệ tử của Andre!

 

Thực lực ở cảnh giới Thiên Vương cấp long năm sao, hơn nữa còn là một Thiên Vương thật sự!

 

Ở trong cảnh giới Thiên Vương long cấp năm sao, những cường giả ở cảnh giới Thiên Vương không thông hiểu trận pháp, không biết huyền cơ chỉ được coi là một nửa Thiên Vương!

 

Mà Omar lại là một thiên tài thông hiểu rất kỹ mọi bí mật của trận pháp, hơn nữa còn có thể thông hiểu chỉ trong vòng mười mấy năm!

 

Từng được thầy Andre của hắn gọi là đứa con cưng của trời trong cả thế hệ trẻ hiện nay!

 

Mới chỉ ba mươi mốt tuổi đã có thể đạt được thực lực như Omar hiện giờ, cả Âu Lục hiếm có thêm ai!

 

“Tôi dùng thân phận là người đứng đầu trong thế hệ thanh niên của Âu Lục, không, của thế giới, ra lệnh cho cậu quỳ xuống!”

 

Hơi thở của Thiên Vương long cấp năm sao trên người Omar bộc phát, đồng thời sóng lớn cũng dâng lên trên mặt biển, mây đen ùn ùn kéo tới che kín bầu trời!

 

Đây là một trong số những trận pháp nổi tiếng của hắn – Tinh Thần Đại Hải!

 

Chỉ cần là ở trên mặt biển, hắn sẽ có được sức mạnh vô hạn!

 

Tiêu Chính Văn khẽ liếc mắt nhìn Omar, cười lạnh lùng nói: “Người đứng đầu thế giới ư? Thật sự không biết ai đã cho anh lá gan để anh có thể thốt ra được mấy lời như vậy! Tôi đã gặp quá nhiều những kẻ ngông cuồng tự đại rồi, so với anh thì bọn họ vẫn còn khiêm tốn chán!”

 

“Còn nữa, kiếm Tần Vương vốn dĩ thuộc về Thiên Tử của Hoa Quốc, hôm nay tôi muốn lấy lại thứ thuộc về Hoa Quốc, bất cứ ai to gan dám ngăn cản thì đều sẽ giết không tha!”

 

“Ha ha!”

 

Omar cứ như vừa nghe được câu chuyện nực cười nhất thế gian, ngửa mặt cười lớn nói: “Đừng nói là cậu, dù có là cường giả trong số năm đại danh sơn, dù là minh chủ của liên minh võ thuật Hoa Quốc thì ở trước mặt thanh kiếm này của tôi cũng phải cúi đầu quy phục!”

 

“Cậu là một thanh niên trẻ mà cũng dám nói ra mấy lời ngông cuồng bảo tôi chết ư? Rõ ràng là không biết trời cao đất dày là gì!”

 

Dứt lời, thanh kiếm dài trong tay Omar khẽ vung lên, cả mặt biển đột nhiên dao động điên cuồng và xuất hiện những ngọn sóng cao ngút trời!

 

Tầng mây dày đặc loé lên những tia sét ánh bạc, nối liền giữa biển và trời.

 

“Cách chơi này trở nên thú vị hơn rồi đấy!”

 

Tiêu Chính Văn vẫn ung dung bình thản, không mảy may lo lắng căng thẳng.

Bình Luận (0)
Comment