Chiến Thần Bất Bại

Chương 3568

 

Lời này của Quảng Lăng Tử rõ ràng không phải là nhắm vào Khổng Tề Thiên. Dù sao trong số bọn họ, Tư Mã Tư và Khổng Tề Thiên đều có địa vị cao hơn Quảng Lăng Tử rất nhiều.

 

Quảng Lăng Tử vừa nói xong, Thành Hạo liền bước lên một bước, một giây sau đã xuất hiện sau lưng Quảng Lăng Tử.

 

Lúc này, khí tức của Thành Hạo vô cùng mạnh mẽ, không hề giống người bị thương nặng.

 

Cụ ta vừa xuất hiện, Khổng Tề Thiên và Tư Mã Tư đều cau mày.

 

Lúc Thành Hạo cầm kiếm định giết Tiêu Chính Văn thì trên trời đột nhiên xuất hiện một khe hở.

 

Hàng chục bóng người cao lớn mặc áo giáp vàng, cầm kiếm lao ra từ trong khe hở.

 

Khí tức của đám người này vô cùng đáng sợ, trên lá cờ phía sau có chữ “Chu” màu đỏ chói.

 

Ai cũng vô cùng mạnh mẽ, khiến người ta khiếp sợ.

 

Trời đất một phương rung chuyển vì sự xuất hiện của đám người này.

 

“Chiến tướng của Võ Chu?”, Thành Hạo nhíu mày, nhìn chằm chằm vào các chiến tướng Võ Chu trang bị áo giáp như kẻ địch lớn.

 

Những người này đều là chiến thần từng đi theo, nghênh chiến tứ phương. Bọn họ dường như không sợ cái chết. Trên đời này, ngoại trừ Nữ Đế ra thì không có ai có thể khiến bọn họ lùi nửa bước.

 

Hơn nữa, bộ giáp trên người bọn họ đều được nuôi dưỡng bằng khí tức của rồng, nhưng thanh kiếm thông thường không thể làm bọn họ bị thương, ngay cả cây giáo Bá Vương cũng rất khó xuyên thủng giáp của bọn họ.

 

Do đó, biểu cảm của Thành Hạo mới nghiêm trọng như vậy.

 

“Hừ! Viện trợ bên ngoài cũng mạnh đấy, nhưng đáng tiếc thời gian không đứng về phía các người!”

 

Tư Mã Tư vừa nói vừa bay về phía Thánh Huyết của Đế Tuấn.

 

Chỉ cần có được Thánh Huyết của Đế Tuấn, hắn sẽ đạt được mục đích.

 

Đánh không nổi, lẽ nào chạy cũng không xong?

 

Chỉ cần chạy được về vùng ngoài lãnh thổ thì đám tướng sĩ nhà họ Võ sẽ không dám làm gì hắn.

 

Hắn không tin Võ Anh Hào dám dẫn người đến giết nhà họ Tư Mã. Nếu là vậy thật thì không còn đơn giản là tranh giành Thánh Huyết của Đế Tuấn nữa mà là trận chiến ác liệt giữa hai hoàng tộc lớn.

 

Hậu quả của việc này cả nhà họ Võ còn không gánh vác nổi chứ đừng nói là một mình Võ Anh Hào.

 

Tư Mã Tư còn chưa đi được vài bước, đã bị Võ Anh Hào chặn lại.

 

Đồng thời, Tiêu Chính Văn cũng nhìn chằm chằm vào Quảng Lăng Tử và Khổng Tề Thiên.

 

Về phần Thành Hạo, đừng nói là ra tay giúp đỡ, lúc này, cụ ta còn không dám động đậy.

 

“Chúng ta hãy cùng hợp lực giết Tiêu Chính Văn! Chỉ cần tên họ Tiêu đó chết thì Võ Anh Hào cũng không có gì đáng ngại! Giết!”

 

Khổng Tề Thiên tức giận quát lớn, xông lên phía trước đầu tiên.

 

Ông ta không thể ngờ mình đã coi thường Tiêu Chính Văn, càng coi thường nhà họ Võ. Tình hình lúc này đối với bọn họ vô cùng bất lợi.

 

Nếu không thể nhanh chóng tiêu diệt Tiêu Chính Văn thì cuối cùng ai chết ai sống vẫn chưa rõ!

 

“Rầm!”

Bình Luận (0)
Comment