Chương 1971
Khoảnh khắc Giang Nghĩa lén giao mặt dây chuyền cho Đàm Thành Nghĩa, Đàm Thành Nghĩa đã biết hết mọi chuyện, từ đó ông ta quyết định giúp đưa Giang Nghĩa lên, xử lý Đàm Vĩnh Thắng.
Lâu nay họ chỉ đối đầu với nhau ngoài mặt, thực chất đã cấu kết với nhau từ lâu.
Đàm Vĩnh Thắng không hiểu nổi, ông ta hỏi: “Chúng mày liên lạc với nhau kiểu gì?
Rõ ràng bên cạnh mày toàn là người của †aol”
Đàm Thành Nghĩa nói: ‘Đúng vậy, bên cạnh tôi toàn là người của ông, ông còn cài máy nghe trộm, camera trong nhà tôi để kiểm soát mọi hành động của tôi, tôi đều biết cả, vì vậy tôi mới giả vờ ra vẻ hận Giang Nghĩa thấu xương, để ông mất cảnh giác.”
“Còn tôi với Giang Nghĩa hợp tác thế nào…
Lúc này Giang Nghĩa chủ động võ tay, lập tức có người bưng một cái quan tài sơn đen tới.
Giang Nghĩa nói: ‘Lần đầu tiên Đàm Thành ¡ Nghĩa đến đây, ông ấy đã đưa cho tôi một cái quan tài. Nhìn bề ngoài, có vẻ như ông ấy muốn sỉ nhục tôi, nhưng thực tế…”
Giang Nghĩa bước tới và mở nắp quan tài, dưới khúc xạ của ánh sáng mặt trời, có thể nhìn thấy những hàng chữ xuất hiện trên nắp quan tài, tất cả đều được khắc bằng dao.
Khi Đàm Thành Nghĩa giao quan tài, ông ta muốn đạt được hợp tác với Giang Nghĩa, là tới đưa một “bức thư”!
Không chỉ có vậy.
Giang Nghĩa cũng lấy ra một bức thư bị cháy, nói: “Thư thách đấu này cũng là Đàm Thành Nghĩa đưa cho tôi, tôi tin rằng ông đã đọc. Nội dung của bức thư này thực sự không có vấn đề gì, vấn đề nằm ở chỗ tờ giấy viết thư, chỉ cần dùng lửa đốt sẽ có một phần không bị đốt cháy, đồng thời sẽ xuất hiện những chữ vốn “không tồn tại’.”
Quan tài, giấy viết thư đặc thù, Giang Nghĩa và Đàm Thành Nghĩa đã sử dụng nhiều hành vi che mắt để đạt được sự hợp tác và trao đổi thông tin dưới rất nhiều tai mắt và camera giám sát của Đàm Vĩnh Thăng.
Từ đầu đến cuối, Đàm Vĩnh Thắng đều bị chơi xỏ, rõ ràng là hai người này nội ứng ngoại hợp, ông ta không hề biết gì cả, thậm chí còn ngây thơ cho rằng Đàm Thành Nghĩa luôn làm việc cho ông ta.
Ông ta tính sai rồi.
Đàm Vĩnh Thắng lau máu trên khóe miệng, hung ác nói: “Chúng mày đừng tưởng rằng có thể hạ bệ tao bằng cách này. Dẫu sao thì tao vẫn là gia chủ nhà họ Đàm! Tao vẫn nắm trong tay sống chết của chúng mày, †ao sẽ đuổi Giang Nghĩa ra khỏi nhà họ Đàm, tao sẽ lấy lại Tinh Nguyệt các!”
Đàm Thành Nghĩa cười nói: “Sợ là không còn thời gian nữa rồi.”
“ý mày là gì?
Đàm Thành Nghĩa võ tay, hô lên: “Bà xã ơi, đến lượt em rồi.”
Có tiếng bước chân từ hành lang truyền tới.
Mọi người quay đầu lại thì thấy một người phụ nữ đi tới, Đàm Vĩnh Thắng trợn tròn mắt, người phụ nữ này chính là Vu Mỹ Lan, là người đã bị ông ta bỏ thuốc khiến thần trí không rối Cô ta đã khỏi rồi ư?
Hôm nay có quá nhiều chuyện bất ngờ xảy ra, Đàm Vĩnh Thắng trải qua hết lân kinh ngạc này đến lần kinh ngạc khác, sắp bị dọa cho ngốc luôn rồi.
Ông ta kinh hãi nhìn Vụ Mỹ Lan, không thể tin được sao bỗng dưng người phụ nữ từng bị đánh thuốc mê này lại khỏi bệnh.
Nhìn đôi mắt sáng ngời kia của Vu Mỹ Lan, có thể chắc chắn rằng bà ấy đã khỏi bệnh.