Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 1030 - Chương 1030. Mạc Lan Lan

Chương 1030. Mạc Lan Lan
Chương 1030. Mạc Lan Lan

"Gì thế hả con trai? Có việc gì thì mau chém đi, đang bận nè!"

Giọng nói của Mạc Lan Lan vang lên trong kênh giọng nói, khiến Mạc Tiểu Tân lại cảm thấy trong lòng xót xa. Sao mẹ mình lại khác mẹ người ta nhiều đến thế?

"Mẹ, chức nghiệp Ma Trù mở ra kìa, sao mẹ không đi tham gia?" Mạc Tiểu Tân lập tức dò hỏi.

"Học tập hả? Không có khả năng học tập đâu, cả đời này cũng không có khả năng!"

"Con U Minh kia đừng chạy! Ăn một phát băng sơn kích của tao nè!"

Tiếng quát của Mạc Lan Lan vang lên, ngay sau đó Mạc Tiểu Tân nghe thấy tiếng đánh thật mạnh.

"Mẹ! Rõ ràng tay nghề nấu ăn của mẹ rất giỏi mà, mẹ không thể có tinh thần tiến tới một chút sao? Con cảm thấy mẹ sẽ làm được!" Mạc Tiểu Tân không nhịn được cao giọng.

"Làm được con mắt mày! Ngay cả ông bà ngoại của mày cũng không thể bắt mẹ mày học tập được đâu nhé!"

"Ông bà ngoại của con là ai?" Mạc Tiểu Tân vội hỏi.

"Đừng hỏi, hỏi thì phải chết!"

"Con thật sự muốn biết trước kia người đàn ông nào đã yêu đương với mẹ, còn sinh ra con. Sao ổng có thể chịu được người mắc chứng nghiện internet như mẹ chứ!" Mạc Tiểu Tân thở dài, vẻ mặt uể oải.

"Cho nên ổng chết rồi!" Mạc Lan Lan bình thản đáp.

Mạc Tiểu Tân: "…"

Thế mà anh ta lại không thể phản dame câu nói này…

Mạc Tiểu Tân thật sự vắt hết óc với bà mẹ này.

Từ khi mẹ ruột bắt đầu chơi Chinh Chiến Online, mỗi ngày chẳng chịu làm việc khác mà chỉ lo xách con dao bầu, từ sáng tới tối chạy từ lối vào đến cuối dãy núi U Hồn chém chém giết giết.

Theo lời mẹ ruột nói thì đây chính là thú vui lớn nhất của trò chơi, chính là tàn sát!

Mỗi ngày không chém giết khắp dãy núi U Hồn mấy lần thì bả lại cảm thấy cả người khó chịu!

Không thích đi dạo diễn đàn, không thích xem cẩm nang chinh phục, chỉ thích giết quái, hoàn toàn giết tới mức rơi vào trạng thái tẩu hỏa nhập ma.

Hung hãn hơn cả mấy thánh cày quái trên diễn đàn. Nghị lực giết quái này đều khiến Mạc Tiểu Tân sợ hãi.

Sợ một ngày nào đó, anh ta sẽ bị mẹ ruột coi là quái giết chết trong lúc mộng du.

Mà lần này thí luyện Ma Trù mở ra, Mạc Tiểu Tân không mấy tin tưởng vào bản thân mình, nhưng lại kỳ vọng rất cao đối với mẹ ruột.

Bởi vì mẹ ruột của anh ta chẳng có gì khác, hoàn toàn là người bệnh nghiện internet tới mức cần phải trị liệu bằng phương pháp giật điện, nhưng trên lĩnh vực nấu ăn, ngay cả Mạc Tiểu Tân cũng không thể không thừa nhận bà thật sự đạt tới mức bậc thầy!

Sống bao nhiêu năm trời, ăn bao nhiêu món ngon, Mạc Tiểu Tân có thể nói cả đời này anh ta chưa từng ăn món nào ngon hơn mẹ nấu.

Cho nên trong mắt Mạc Tiểu Tân, lần này mẹ ruột của anh ta hoàn toàn có hy vọng lọt vào top 10000 trong cuộc thí luyện lần này.

Nhưng thái độ của bà mẹ vẫn "bùn nhão không thể trát tường" như trước kia, vẫn còn đắm chìm trong sung sướng giết chóc, không thể tự kiềm chế.

Thân là một đứa con có hiếu, Mạc Tiểu Tân chỉ còn lại cảm xúc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Mẹ, không phải mẹ vẫn muốn trở nên lợi hại sao? Mau về đây học tập cho con. Chờ mẹ chuyển chức thành Ma Trù thì mẹ sẽ có rất nhiều tiền mua trang bị!"

"Tao có tiền rồi!" Giọng nói của Mạc Lan Lan truyền đến.

"Mẹ lấy tiền ở đâu ra?" Mạc Tiểu Tân kinh ngạc.

"Bán mày không phải là sẽ có tiền sao? Tao đang chờ mày tăng giá mà, khiến tao vất vả chết! Mẹ già khổ lắm con ơi!"

Mạc Tiểu Tân: "…"

"Mẹ, đừng nhắc đến chuyện này nữa được không?"

"Nuôi con dưỡng lão, nuôi con dưỡng lão mà, sinh ra một thằng con đáng giá như mày, mẹ già rất là vui mừng!"

Giờ khắc này, Mạc Tiểu Tân muốn nổi điên!

Cho dù anh ta đã quát tháo diễn đàn, cà khịa hết cả bốn server thì đã sao? Đối mặt với mẹ ruột, anh ta cảm thấy mình luôn rơi vào thế yếu, không có một chút sức phản kháng.

"Mẹ, con cảm thấy mẹ thật sự cần tìm một người đàn ông. Nếu không có ai quản mẹ thì mẹ sẽ thật sự coi trời bằng vung mất!" Mạc Tiểu Tân cắn răng nói.

"Đàn ông có thú vị bằng chơi game không? Sự thật là không! Ha ha ha!" Tiếng cười kiêu ngạo của Mạc Lan Lan truyền đến.

"Chỉ lo chơi thôi, chồng chạy mất tiêu rồi mà còn chơi! Mẹ không sợ con trai cũng chạy mất hả?" Mạc Tiểu Tân không nhịn được nổi giận.

"Mày muốn bỏ nhà đi hả?"

"Đúng!"

"Ha ha ha! Thực ra mẹ đã mong chờ ngày này rất lâu rồi, vậy thì mẹ sẽ được sống một mình, vô tư lự vui vẻ biết mấy! Nhớ ngày xưa, có mấy lần mẹ đã muốn vứt mày vào thùng rác, nhưng vẫn cố kiềm chế. Kết quả mẹ đã phải mệt chết vì nuôi mày, trước kia mẹ không chỉ một lần hối hận vì điều đó!" Mạc Lan Lan cười phá lên, chẳng những không lo sợ mà còn trông vô cùng vui vẻ.

Mạc Tiểu Tân: "…"

Đối với tính cách của mẹ ruột, Mạc Tiểu Tân chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ, đó chính là "Vô đối".

Không hề sơ hở, không hề nhược điểm!

Hết chương 1030.
Bình Luận (0)
Comment