Một lát sau, Mạc Tiểu Tân ngẩng đầu lên, cắn răng nói: "Con không tin là không chế ngự được mẹ!"
Dứt lời, anh ta mở diễn đàn ra, bấm vào khu treo giải, quăng hết tất cả gia tài của mình vào đó.
[Treo giải thưởng: Giết chết người chơi Mạc Lan Lan, phần thưởng treo giải là 6300 hồn tệ. Số lần giết: 3 lần!]
Người ủy thác: Mạc Tiểu Tân
Tọa độ của người chơi mục tiêu: Dãy núi U Hồn XXX.XXX
Yêu cầu cho người nhận đơn: Sát thủ 3 sao trở lên!
Phần thưởng mỗi lần giết chết: 2100 hồn tệ
Tình huống giải thưởng: Đã được treo lên bảng treo giải (Trạng thái không có người nhận đơn)
…
Lần này, Mạc Tiểu Tân hạ quyết tâm nhất định phải chữa trị chứng nghiện internet của bà mẹ, cho bả biết cái gì gọi là tuyệt vọng.
Tuy rằng tiếc hồn tệ đứt ruột, song Mạc Tiểu Tân cảm thấy nếu cứ tiếp tục kiểu này thì sẽ thật sự không quản được bà mẹ ruột của mình đâu.
Cần thiết phải ngăn cản tư tưởng không kiêng nể gì của bả!
Kế đó, Mạc Tiểu Tân bèn bắt đầu chờ đợi, tốt nhất là cả nhà bé Bưởi đều nhận đơn.
Chung quy trong các sát thủ thuộc khu treo giải, nếu nhắc tới xác suất thành công thì gia đình bé Bưởi hoàn toàn xứng đáng đứng hạng nhất.
Thế nên anh ta mới giới hạn yêu cầu nhận đơn, cần sát thủ từ 3 sao trở lên. Hơn nữa anh ta đưa ra số tiền thưởng không hề thấp đâu.
Anh ta câu linh ngư rất lâu mới để dành được khoản tiền này.
Một lát sau, đơn của anh ta đã được người chơi nhận.
[Diễn đàn thông báo: Đơn treo giải đã được nhận, người nhận: Ngạo Kiếm!]
"Chời má, trùm!"
Thấy người nhận đơn là Ngạo Kiếm, Mạc Tiểu Tân vô cùng kích động.
Anh ta trà trộn trên diễn đàn rất lâu, sao lại không biết thực lực của Ngạo Kiếm được chứ.
Nếu nói gia đình bé Bưởi là ám sát thì Ngạo Kiếm ra tay chính là minh sát, dùng thực lực tuyệt đối giết chết mục tiêu.
Đối với Mạc Tiểu Tân, so với gia đình bé Bưởi thì hiệu quả giết người của Ngạo Kiếm không thể nghi ngờ là càng tốt hơn.
Chung quy Ngạo Kiếm giết người là chính diện, chắc chắn sẽ khiến mẹ ruột của anh ta cảm nhận được cái gì gọi là áp đảo bằng vũ lực, cái gì gọi là tuyệt vọng!
Chẳng qua, bình thường Ngạo Kiếm không nhận đơn treo giải nên Mạc Tiểu Tân mới không nghĩ tới hắn ta, nhưng không ngờ chuyện lại trùng hợp đến thế.
Anh ta cảm thấy thời điểm chế tài bà mẹ cuối cùng cũng đến rồi.
Lúc này, danh sách bạn bè xuất hiện yêu cầu thêm bạn.
Mạc Tiểu Tân lập tức bấm đồng ý, khung chat nhảy ra ngay tức khắc.
Ngạo Kiếm: Tọa độ chính xác không?
Mạc Tiểu Tân: Mau đến đây! Tôi đang lập nhóm với mục tiêu kích sát ngay bây giờ nè, cung cấp đầy đủ thông tin. Tôi sẽ chờ anh đến!
Ngạo Kiếm: Ta đã truyền tống đến dãy núi U Hồn, sẽ đến ngay lập tức!
…
Trong sự mong chờ mòn mỏi của Mạc Tiểu Tân, khoảng hai giờ sau, một bóng dáng như kiếm đến gần bên cạnh anh ta.
"Là cậu đúng không?" Lúc này, Ngạo Kiếm đeo chín thanh linh kiến thản nhiên nói.
"Đúng rồi. Đi theo tôi, bả còn chưa đi xa đâu!" Mạc Tiểu Tân vội đáp.
Ngạo Kiếm gật đầu, sau đó cùng Mạc Tiểu Tân nhanh chóng đi đến chỗ Mạc Lan Lan theo tọa độ mà anh ta đã cung cấp.
Trên đường đi, Mạc Tiểu Tân không ngừng dặn dò, hy vọng Ngạo Kiếm chèn ép mục tiêu ác liệt vào, tốt nhất đừng nhanh chóng giết chết, không thì sẽ không đủ kích thích…
Còn Ngạo Kiếm thì vẫn hờ hững, không đáp lại một câu.
Sau khi đi đường một lát, cuối cùng Mạc Tiểu Tân và Ngạo Kiếm cũng đuổi kịp Mạc Lan Lan đang đi trong rừng.
"Mẹ ruột à, con trai ruột mà mẹ nhặt được mang một món quà lớn đến cho mẹ đây!" Mạc Tiểu Tân phấn khởi nhìn bóng lưng bà mẹ kêu.
Mạc Lan Lan không quay đầu lại mà giơ ngón giữa ra sau lưng lắc lư.
"Mẹ, mẹ chắc chắn sẽ không thể đánh thắng đối thủ lần này đâu!" Mạc Tiểu Tân tiếp tục hô.
Mạc Lan Lan không kiên nhẫn, nghe vậy thì quay đầu lại.
Nhưng khi thấy Ngạo Kiếm đứng bên cạnh Mạc Tiểu Tân, bà không khỏi chấn động.
Lúc này, Mạc Tiểu Tân chỉ vào Mạc Lan Lan, nói với Ngạo Kiếm: "Chính là bả, chính là bả, hãy đánh chết bả một cách tàn nhẫn đi!"
Chẳng qua sau đó Mạc Tiểu Tân lại ngu người, bởi vì Ngạo Kiếm không ra tay mà đứng yên tại chỗ, thân thể rõ ràng run rẩy.
Giờ phút này, Ngạo Kiếm nhìn Mạc Lan Lan bằng ánh mắt khó tin, giọng nói run rẩy: "Em… Không phải em đã chết rồi sao?"
"Tôi đậu xanh rau má nhà anh! Khi đó anh còn nói là tôi chỉ biết chơi game thôi, sau đó nói muốn theo đuổi kiếm đạo, bây giờ anh nói cho tôi biết anh đang gì đấy hả? Anh đang chơi game đấy nhé! Tôi đậu xanh rau má tổ tiên mười tám đời nhà anh nhé Ngạo Kiếm!" Lúc này, trông Mạc Lan Lan cực kỳ kích động, đã bắt đầu rút đao ra.
Còn Mạc Tiểu Tân thì đã trợn tròn mắt. Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Mẹ mình quen Ngạo Kiếm à? Chẳng lẽ là kẻ thù?
…
Cảnh tương phùng bất thình lình khiến Mạc Tiểu Tân hết hồn.
Nhất là khi thấy bà mẹ vốn dĩ không quan tâm tới bất cứ chuyện gì, bây giờ cảm xúc lại dao động mãnh liệt.