Hải Vương im lặng thật lâu rồi gật đầu với vẻ nửa hiểu nửa không.
Trên thực tế, hoàn cảnh trưởng thành của gã và Yên Long hoàn toàn khác nhau. Từ khi chào đời gã ta đã sống trong quốc gia biển Mutter – Thế lực trên biển hùng mạnh nhất. Gã ta sẽ không phiền não vì thức ăn, càng không cần lo lắng cho sự an nguy của tộc nhân. Bởi vì ở vùng biển đó, họ là thế lực mạnh nhất, tất cả thế lực khác đều phải dâng cống cho họ!
Điều thúc đẩy gã ta trưởng thành chỉ có dã tâm và khát vọng báo thù. Nhưng trên đường phát triển, Hải Vương chưa từng suy nghĩ rốt cuộc cường giả là gì.
Thực lực mạnh mẽ chính là cường giả? Cũng đúng, nhưng mà cái gọi là thực lực hoàn toàn không có giới hạn, cũng không thể đánh giá đến cùng phải mạnh tới mức nào thì mới là mạnh nhất.
Thần linh ư? Nhưng mà trên thần linh còn có cổ thần, trên cổ thần còn có Đại Đế.
Ngay cả Đại Đế cũng không phải là người mạnh nhất.
Giờ đây nghe câu chuyện của Yên Lang và lời giải thích của Ảnh trưởng lão, gã ta bỗng hiểu được.
Cường giả chính là người có thể quyết định bất cứ suy nghĩ của mình mà không bị ngoại lực can thiệp. Chỉ cần đi tới mức độ đó thì chính là người mạnh nhất, cũng là người có thể tự lựa chọn vận mệnh của mình.
Nghĩ đến đây, Hải Vương không khỏi gật đầu thêm lần nữa: "Ta đã hiểu rồi!"
"Không, ngươi chưa hiểu, ta cũng chưa hiểu, bởi vì chúng ta chưa từng với tới độ cao đó, chỉ dùng thân phận con kiến để phỏng đoán suy nghĩ của các cường giả thôi. Chúng ta không tài nào biết được họ có đúng như suy nghĩ của chúng ta hay không, bởi vì chúng ta chưa từng đạt tới trình độ đó!"
Nhìn Ảnh trưởng lão, Hải Vương không khỏi ngây ngẩn cả người.
"Cố gắng làm đi, ta rất coi trọng tiềm lực của ngươi. Ta tin rằng ngươi sẽ đạt được thành tựu lớn!"
Hải Vương đang định gật đầu thì Ảnh trưởng lão lại nói tiếp: "Trước ngươi, ta cũng đã từng coi trọng năm thế lực. Trong đó có bốn chết trên đường trở thành cường giả, còn thế lực thứ năm chính là thương hội Yên Long, bây giờ tình huống của họ cũng đang rất nguy ngập."
Hải Vương: "…"
Một câu đê ma ma nghẹn trong lòng, Hải Vương không biết mình có nên nói ra hay không.
"Cứ tin vào bản thân mình là được, tin ta chẳng có ích gì đâu." Lúc này, Ảnh trưởng lão nở nụ cười, nói rồi cất bước đi ra ngoài động tiên.
Hải Vương bỗng nhìn bóng lưng Ảnh trưởng lão, hô lên: "Trưởng lão, thương hội Hoàng Tuyền của chúng ta là thiện hay ác?"
"Bóc lột đông đảo hải thương, làm việc bá đạo, thậm chí còn lũng đoạn rất nhiều con đường mậu dịch, cắt đứt con đường quật khởi của vô số thế lực, chính là đại ác!" Ảnh trưởng lão không quay đầu lại nói.
"Vậy thì phía cuối thương hội Hoàng Tuyền là thiện hay ác?" Hải Vương lại hỏi.
"Sao ta biết được! Lão hủ chỉ là một thành viên bên dưới thế lực xấu xa này thôi, sao ta biết người ở trên tầng cao nhất kia là thiện hay ác!" Ảnh trưởng lão tức giận đáp.
Hải Vương đang định hỏi tiếp thì lại thấy thân hình Ảnh trưởng lão lóe lên, biến mất ngay tại chỗ.
Gã ta thở dài bất đắc dĩ. Hiếm khi gặp được một lão già sống lâu, gã ta vốn định muốn hỏi thêm để tăng trưởng kiến thức. Nhưng rõ ràng là Ảnh trưởng lão hoàn toàn không muốn trả lời nữa.
Có điều sau khi nghe Ảnh trưởng lão nói chuyện, Hải Vương cảm thấy mình thật sự đã hiểu được rất nhiều điều.
Giờ khắc này, gã ta bỗng nghĩ mình có thể bước tới độ cao đó, trở thành cường giả mạnh nhất, tự quyết định vận mệnh của mình không?
Trong đầu Hải Vương thậm chí còn hiện lên một ý tưởng hoang đường.
Lật đổ thương hội Hoàng Tuyền, thay thế vị trí của nó!
Đoán ý tưởng ở phía cuối con đường của người khác thì có gì thú vị đâu! Làm theo ý tưởng của mình chẳng phải là càng tuyệt vời hơn sao?
Nghĩ đến đây, Hải Vương không khỏi run lên.
Suy nghĩ thật điên rồ! Chung sống với người chơi lâu ngày, sao mình cũng biến thành kẻ hão huyền như thế chứ!
Còn chưa học được đi đã đòi học bay rồi.
Bộ tộc người chơi không có đầu óc, không sợ chết, mình không thể học theo họ được!
…
Sau khi suy nghĩ miên man một lát, Hải Vương đưa mắt nhìn cuốn Hải Thần Xá trong tay.
Gã ta vô cùng rõ ràng uy lực của quyển trục này. Nghe nói nó được chế tạo từ tay của Bán Thần ở hải vực trung tâm Hoàng Tuyền, chẳng những là tượng trưng của thương hội chiến tranh mà hơn thế nữa, còn là tượng trưng cho thực lực.
Đây cũng là lý do tại sao mỗi phân đà Hoàng Tuyền chỉ có mười thương hội chiến tranh. Bởi vì cuốn Hải Thần Xá quá ít ỏi, mỗi một phân đà chỉ được chia mười tấm thôi.
Hải Vương không khỏi nở nụ cười. Từ giờ trở đi, thế lực đảo Lang Gia đã không còn là đối thủ của gã ta nữa, bởi vì họ đã không có tư cách đó.
Chỉ cần có quyển trục này thì chẳng những thực lực của gã ta lại được tăng lên một tầng mà cả danh tiếng thương hội chiến tranh cũng không phải là thế lực đảo Lang Gia có thể đắc tội.