Nghĩ đến đây, Hải Vương cất bước đi ra ngoài động tiên.
Sau khi ra bên ngoài, gã ta bay lên không trung, trở về bên bờ biển.
Bay nhanh một đường, khi Hải Vương chạy đến bên bờ biển thì đoàn tàu của thương hội Yên Long đã rời đi. Chẳng qua điều khiến gã ta trợn mắt há hốc mồm là bên dưới, một đám người chơi đang đánh nhau với thuộc hạ của gã ta.
Quá đáng hơn nữa là trong lúc chém giết, rất nhiều người chơi tranh thủ vung búa đập lên chiến hạm của gã ta.
Có mấy chiếc chiến hạm đã bị phá tới mức không ra hình dáng.
Cảnh tượng này khiến Hải Vương ngây người thật lâu mới hoàn hồn. Gã ta liên tục bước tới trước, muốn ngăn cản hành vi điên cuồng của những người chơi.
"Trời má, rau hẹ lớn tới rồi, các anh em, tăng tốc đi!"
"Lúc nãy trước khi đi Yên Lang nói bây giờ tên này là thương hội chiến tranh, có nên bắt tay vào làm thịt không nhỉ?"
"Đừng sốt ruột, Hải Vương là rau hẹ kiểu phát triển, không thể nhổ tận gốc được, phải cắt từ từ, tối đa hóa ích lợi có hiểu không?"
"Nói nhảm gì đấy hả? Mau đập đi! Chất lượng thuyền của Hải Vương hoàn toàn không xịn bằng chiến hạm Yên Long, nhưng tương ứng xác suất thành công cũng cao hơn, tranh thủ làm mau đi!"
…
Sau khi bàn bạc một phen trong kênh chat, những người chơi cứ như thể không nhìn thấy Hải Vương, vung búa rèn lên đập "leng keng leng keng" càng hăng hái hơn.
Cảnh tượng này khiến Hải Vương tức điên người. Gã ta lập tức lấy Hải Thần Xá ra, sau đó nhìn bên dưới hô: "Tất cả đều dừng tay lại cho ta. Hiện giờ ta không muốn trở thành kẻ địch với các ngươi!"
Những người chơi làm bộ như không nghe thấy, càng ra sức đập hơn. Dù sao thì mỗi chiếc chiến hạm trước mắt đối với những người chơi mà nói đều là núi vàng, không có khả năng dừng lại được, trừ phi chết!
Điều này không khỏi khiến Hải Vương nghiến răng nghiến lợi.
Hiện giờ là giai đoạn gã ta mới bắt đầu phát triển, không muốn trở thành kẻ địch với bất cứ thế lực cường đại nào, không thì gã ta cũng sẽ không thả Yên Lang đi, dưỡng hổ di họa.
Bởi vì nếu gã ta giết chết Yên Lang ngay lúc đó thì cuộc chiến giữa họ và hạm đội Yên Long sẽ bắt đầu, rất có thể sẽ khiến danh hiệu "Thương hội chiến tranh" còn chưa ngồi vững đã bị đánh mất.
Nhưng rất rõ ràng, đám bộ tộc người chơi điên rồ này hoàn toàn không để ý mấy thứ đó, lại bắt đầu chơi lưu manh.
Tuy rằng lần này Hải Vương không đắc tội họ…
Nhưng tâm tính của những người chơi chính là, rau hẹ này là do chúng ta nuôi, thu gặt một đợt thì đã sao? Thì sao?
Có vấn đề gì hả?
Hoàn toàn không thành vấn đề. Có nông dân nào cố vun trồng mà không thu hoạch chứ.
Vì thế, rau hẹ, à không, Hải Vương tức giận, lập tức lấy cuốn Hải Thần Xá ra, bắt đầu đọc chữ viết ở trên.
Theo ký tự màu vàng nhảy ra từ quyển trục, sức mạnh của biển khơi bị đánh thức, dâng từng cơn sóng lớn quét về phía người chơi đang gõ đánh.
Giờ khắc này, những người chơi không nhịn được giận dữ mắng trong kênh chat.
Cảm thấy rau hẹ thật quá đáng, thế mà lại đánh nông dân. Chẳng lẽ đây là điều mà rau hẹ nên làm sao?
Chẳng biết điều gì cả. Đê ma ma, tức chết người!
Vì thế, những người chơi tăng tốc độ đập búa, tạo ra từng cái hố trên chiến hạm, tranh thủ gặt hái một đợt trước khi chết.
Dưới sự điều khiển của Hải Vương, vô số người chơi bị sóng to đập rơi xuống biển, sau đó bị lốc xoáy xé nát, hoặc là bị gió bão thổi bay lên không trung, bị xé xác trên không trung.
Sau khi tất cả người chơi đều biến mất, sắc mặt Hải Vương tái mét.
Nhìn từng chiếc chiến hạm hỏng hóc, trong lòng tức giận khó có thể nói thành lời.
Lần này gã ta hoàn toàn không đắc tội bộ tộc người chơi, kết quả chẳng hiểu sao tự nhiên lại bị phản dame.
Người của bộ tộc người chơi đều là đồ điên, lưu manh!
"Quốc chủ, thiệt hại tổng cộng là 36 chiếc chiến hạm, số chiến hạm còn lại đều bị hư hỏng ít hay nhiều!" Lúc này, Hắc Thúy chạy đến từ đằng sau, xuất hiện trước mặt Hải Vương, vẻ mặt thảm thiết nói.
"Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra hả?" Hải Vương âm trầm hỏi.
"Ta cũng không biết nữa. Vốn dĩ thế lực bộ tộc người chơi đang giao chiến với hạm đội Yên Long, sau đó Yên Lang trở lại, dẫn theo cả hạm đội rời đi. Trước khi đi còn nói với người chơi một câu rằng hiện tại Mutter chúng ta mới là thương hội chiến tranh!"
"Sau đó thì sao?" Hải Vương hỏi.
"Sau đó bộ tộc người chơi không để ý, tiếp tục đuổi đánh chúng. Có điều họ vẫn chưa đuổi theo hạm đội Yên Long, sau đó ta lập tức thấy một đám bộ tộc người chơi đứng ở xa thì thầm gì đó với nhau, kế tiếp xoay người đánh nhau với chúng ta. Không đúng, họ hoàn toàn không đánh với chúng ta mà chỉ lo đập thuyền của chúng ta thôi!"
"Đều là một lũ điên!" Nghe đến đây, Hải Vương không nhịn được nổi giận nói.
Hải Vương không thể ngờ được rằng sự trả thù của Yên Lang lại tới nhanh đến thế, mới đó mà đã chuyển thương tổn đến trên người họ rồi.