Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 1094 - Chương 1094. Luyện Đan Minh Phủ

Chương 1094. Luyện Đan Minh Phủ
Chương 1094. Luyện Đan Minh Phủ

"Quốc chủ, không phải bộ tộc người chơi vẫn luôn rất thân mật với chúng ta sao? Lần này là sao vậy?" Hắc Thúy bi phẫn hỏi.

"Sao ta biết được! Chúng đều là một lũ điên! Ta nào biết trong đầu chúng suy nghĩ gì!" Hải Vương không nhịn được trừng Hắc Thúy.

Đối với thế lực người chơi hắc ám trải dài khắp hai hải vực, lang thang khắp nơi này, Hải Vương cũng cực kỳ nhức đầu.

Quả thực là vừa lưu manh lại vừa như châu chấu, u ác tính trong u ác tính!

Nghĩ đến việc kế tiếp mình sẽ phải đối mặt với bộ tộc người chơi, Hải Vương lại cảm thấy nhức hết cả đầu.

Với mạch suy nghĩ của bộ tộc người chơi, Hải Vương cảm thấy đàm phán với họ quả thực không phải là việc làm dành cho người.

"Đúng rồi quốc chủ, lúc trước ta có nghe thấy hình như họ gọi người là rau hẹ. Thế là ý gì vậy?" Lúc này, Hắc Thúy tò mò hỏi.

"Rau hẹ ư?" Nghe vậy, Hải Vương không khỏi ngây ngẩn cả người.

"Đúng thế. Cái tên này có hàm nghĩa gì không?" Hắc Thúy hỏi tiếp.

"Có lẽ là biệt danh, không có bất cứ ý khác." Hải Vương hoang mang lắc đầu, hoàn toàn không hiểu nghĩa sâu xa của nó.

Lúc này, Hải Vương đưa mắt nhìn chiến hạm bên dưới, vẻ mặt bất đắc dĩ, sau đó thở dài: "Về đảo Tân Mạt trước đi. Lúc đó sửa chữa nâng cấp những chiếc chiến hạm này một chút. Suy cho cùng thì sau này chúng ta cũng là hải thương, không thể chỉ dựa vào hải thú làm tọa kỵ chiến đấu!"

"Thuộc hạ đã biết. Hiện giờ trữ lượng linh tài trên đảo rất đầy đủ, có thể chế tạo một tốp tàu ma cấp cao ra trước. Hơn nữa bây giờ quốc chủ đã lấy được tư cách trở thành thương hội chiến tranh, đến lúc đó các hải thương lớn trong khu vực gần đây chắc chắn sẽ đưa linh tài tới. Chúng ta không cần lo lắng về chuyện tài nguyên."

Thấy cuốn Hải Thần Xá trong tay Hải Vương, trong lòng Hắc Thúy cũng rất vui sướng.

Lúc trước hắn ta đi theo Hải Vương đã là đánh bạc tương lai. Hải Vương càng mạnh thì họ cũng được hưởng sái, cùng quật khởi.

"Quốc chủ, người có kế hoạch gì đối với bên bộ tộc người chơi không?" Nhớ tới bộ tộc người chơi, Hắc Thúy lại hỏi.

"Cứ để đó đi, cố gắng tránh bùng nổ chiến đấu, chủ yếu tập trung vào phát triển. Trở về rồi lại bàn bạc kế sách."

Nhắc tới bộ tộc người chơi, Hải Vương lại cảm thấy nhức đầu.

Lúc trước xem hạm đội Yên Long giao chiến với bộ tộc người chơi, gã ta xem rất vui vẻ. Nhưng nếu trở thành người trong cuộc thì lại là một chuyện khác.

Giờ khắc này, Hải Vương bỗng nhớ tới câu nói của Ảnh trưởng lão trước khi rời đi.

Lại so sánh với bộ tộc người chơi, Hải Vương bỗng cảm thấy bộ tộc này quả là khác loại.

Hoàn toàn không tuân theo quy luật sinh tồn, cứ hành động theo sở thích của mình thôi.

Nào là thiện ác, nào là mạnh yếu, có vẻ như đều không hề tồn tại trong mắt bộ tộc người chơi. Cứ làm gì tùy thích, nghĩ tới là làm luôn.

Nhưng mặc dù cứ tùy hứng như vậy, bộ tộc người chơi vẫn yên ổn sống sót.

Cứ như thể chủng tộc này xuất hiện là để phá hỏng cách sinh tồn của thế giới âm phủ, mang cho thế giới tràn ngập giết chóc này một tia…

Trong đầu Hải Vương tự động xẹt qua hai chữ "hy vọng".

Thế nhưng bộ tộc người chơi chẳng liên quan gì tới "hy vọng" cả.

Thứ họ mang đến nhiều nhất cho thế giới tràn ngập đè nèn và giết chóc này là khí chất "ngớ ngẩn".

Hai chữ "ngớ ngẩn" là từ vựng gã ta học được từ chỗ bộ tộc người chơi.

Giờ phút này, gã ta cảm thấy áp dụng từ này cho những người chơi thật sự là quá chính xác.

Nghĩ đến đây, Hải Vương bỗng cảm thấy. Nếu cứ mặc cho bộ tộc người chơi tiếp tục phát triển như thế thì có phải một ngày nào đó, cách sinh tồn nghiệt ngã đã kéo dài suốt bao nhiêu năm tháng lâu dài của thế giới âm phủ này sẽ bị bộ tộc người chơi bọn họ phá vỡ không nhỉ?

Suy nghĩ này khiến Hải Vương hết hồn.

Quả nhiên, sống với bộ tộc người chơi lâu nên suy nghĩ cũng càng ngày càng điên rồ.

Đều nghĩ tới chuyện thay đổi phương thức sinh tồn tàn khốc của thế giới âm phủ luôn. Sao bộ tộc người chơi có thể phát triển tới trình độ đó được chứ…

Hải Vương cảm thấy sau này mình phải ít tiếp xúc với bộ tộc người chơi hơn mới được. Quá u mê rồi, trong đầu chẳng những tăng thêm một đống từ vựng mới mà thỉnh thoảng còn xuất hiện những ý tưởng điên rồ tương tự như bộ tộc người chơi.

Điều này khiến Hải Vương có cảm giác như mình bị ngớ ngẩn đồng hóa, trong lòng không khỏi tức nổ phổi.

"Quốc chủ, người sao vậy?" Hắc Thúy phát hiện cảm xúc của Hải Vương không ổn định, không khỏi cẩn thận dò hỏi.

"Không có việc gì!" Hải Vương tức khắc trả lời.

Tuy rằng trả lời như thế, nhưng Hải Vương lại bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này.

Nếu thế giới âm phủ bị bộ tộc người chơi ngớ ngẩn chiếm lĩnh thì sẽ xảy ra thay đổi như thế nào…

Nghĩ một lát, Hải Vương không nhịn được bóp trán. Cảnh tượng quá ngớ ngẩn, quả thực là không nỡ nhìn thẳng.

Hết chương 1094.
Bình Luận (0)
Comment