Chương 1115: Thánh Khí Bất Hủ
Chương 1115: Thánh Khí Bất HủChương 1115: Thánh Khí Bất Hủ
Tuy rằng đi săn là sư tử cái, nhưng sư tử cái cũng không có quyền ăn trước. Mà sư tử đực canh giữ lãnh địa mới là lãnh tụ của bầy sư tử, chỉ có nó mới có tư cách được ăn đầu tiên.
Chỉ khi nào sư tử đực ăn no thì kế tiếp mới là thời gian ăn uống của đám sư tử cái. Quy tắc trong việc ăn uống được phân chia cực kỳ nghiêm khắc.
Tuy rằng Lúc này bầy sư tử cái săn được bốn con linh dương đầu bò, sư tử đực chắc chắn không thể ăn hết, nhưng bầy sư tử cái vẫn mang thức ăn về lãnh địa. Bởi vì bình thường, lúc ăn uống sư tử đực sẽ lựa chọn ăn phần ngon nhất. Trừ phi thức ăn thiếu thốn, còn trong tình huống có điều kiện thì sư tử đực đương nhiên sẽ thỏa mãn khẩu vị của mình trước. Cho nên sư tử đực có quyền ưu tiên ăn trước cả bốn con linh dương đầu bò này.
Hậu cung ba ngàn người đẹp, còn phái họ ra ngoài làm việc nuôi mình. Trong [nh vực này, sư tử đực phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Giống như một thằng đàn ông khốn nạn nhất trần đời! Đương nhiên, trên thực tế sư tử đực cũng phải gánh vác trọng trách chứ không thoải mái lắm đâu. Bởi vì nhiệm vụ của sư tử đực là bảo vệ lãnh địa, bảo vệ bầy đàn và bảo vệ con non, mỗi lần chiến đấu đều gặp phải nguy cơ tử vong.
Nhưng trong tình huống không có "Ông Vương hàng xóm" ghé thăm, an toàn tuyệt đối thì cuộc sống của sư tử đực cực kỳ thoải mái. Lúc này, bầy sư tử cái đã bắt đầu tha linh dương đầu bò đi trở về.
Nhưng không may cho lắm, hướng quay về của bầy sư tử cái lại trùng hợp là nơi các nhà nhiếp ảnh đang nằm sấp núp dưới đất.
Giờ khắc này, các nhà nhiếp ảnh lúc trước còn vô cùng vui về giờ đã đổ mồ hôi lạnh.
Bởi vì họ biết rõ nếu bị phát hiện thì hậu quả sẽ như thế nào.
Họ lập tức đặt máy quay xuống, nằm bám sát dưới đất, trong lòng cầu nguyện chuyện đáng sợ nhất đừng xảy ra.
Khoảng cách càng gần thì lại càng có thể nghe thấy rõ tiếng hít thở nặng nề của bầy sư tử cái.
Giây phút này, các nhà nhiếp ảnh cũng căng thẳng tột độ, trái tim không kiểm chế được đập thình thịch.
Lúc này, con sư tử cái dẫn đầu bỗng quay sang nhìn bụi cỏ dại ở cách đó không xa bằng ánh mắt sắc bén.
Tuy rằng mùi máu tươi trong miệng rất nống, nhưng nó vẫn ngửi thấy một mùi khác. Con sư tử cái này lập tức thả con mỗi trong miệng xuống, đi đến gần đống cỏ. Thân là kẻ săn bắt đứng đầu chuỗi thực vật, chúng hoàn toàn không cần e ngại bất cứ đối thủ nào trên thảo nguyên này, cho nên hoàn toàn không sợ sẽ gặp nguy hiểm.
Tiếng hít thở càng ngày càng dồn dập. Giờ khắc này, trong đầu mấy nhà nhiếp ảnh đang nằm sấp dưới đất hiện lên cảnh tượng mình bị cắn xé một cách tàn nhẫn, còn chưa xảy ra thì đã sợ khiếp vía vì tưởng tượng của mình. Sau khi đến gần đống cỏ, con sư tử cái hít mạnh mấy phát, có vẻ như đang phán đoán vị trí phát ra mùi vị. Sau khi xác định vị trí, sư tử cái chậm rãi cúi đầu.
Đúng lúc này, mấy tiếng rống vang vọng bỗng truyền đến từ cách đó không xa.
“Ah! Oh oh oh ohl"
Sư tử cái lập tức cảnh giác lùi về sau một bước, quay sang nhìn về phía phát ra tiếng hét. Chỉ thấy một đám thổ dân giơ cây giáo bằng gỗ, đội lông chim trên đầu, đeo vòng cổ làm bằng răng thú đang chạy đến nơi này. Vừa chạy về phía chúng, đám thổ dân này còn không ngừng phát ra tiếng hò hét đe dọa. Cảnh tượng này thật sự khiến bầy sư tử cái hoảng hốt. Chúng cảnh giác lùi lại. Lúc này, hai mươi mấy người thổ dân tăng tốc độ chạy tới, hành vi càng khuếch đại hơn, tiếng kêu cao vang hơn. Bầy sư tử cái rõ ràng là bị hoảng sợ. Chúng thả con mồi xuống, bắt đầu cất tiếng rống về phía thổ dân để đe dọa.
Chẳng qua đám thổ dân này cũng rất có kinh nghiệm, chẳng những không bị dọa lui mà cũng cất tiếng rống để giằng co với bầy sư tử cái. Cướp miếng ăn từ miệng sư tử, đây là hành động nguy hiểm mà người thổ dân ở địa phương sẽ thường xuyên làm.
Mấy trăm năm trước, họ làm thế là để sinh tồn. Cướp con mỗi từ miệng sư tử thoải mái hơn là đích thân đi sẵn nhiều.
Tuy rằng nguy hiểm, nhưng cũng thường xuyên mang lại thu hoạch dồi dào cho họ. Chẳng qua đến hiện đại, cho dù là thổ dân ở châu Phi thì cũng đều có tiếp xúc với khoa học kỹ thuật hiện đại, nguồn thức ăn cũng không còn đơn điệu như trước. Cướp miếng ăn từ miệng sư tử càng giống như là một loại văn hóa của bộ lạc, là tượng trưng cho dũng sĩ. Mùa đại di cư cũng là thời điểm để các bộ lạc thổ dân chứng minh sự dũng cảm của mình. Họ sẽ tự tạo thành một tiểu đội, trình diễn lại cảnh tượng thế hệ trước chiến đấu với mãnh thú ở mấy trăm năm trước. Làm như thế để chứng minh cho sự dũng cảm của mình, càng giống một loại văn hóa cúng tế tổ tiên. Cũng giống như cho dù ở hiện đại thì rất nhiều bộ tộc ăn thịt người ở châu Phi cũng vẫn còn tồn tại hành vi ăn thịt người, nhưng trên thực tế họ đều đã từ bỏ việc ăn thịt người thật mà đổi thành ăn những loại thức ăn được chế biến thành hình dạng giống hệt con người để tiếp diễn truyền thừa từ thời xưa.