Chương 1116: Khí Linh Phục Hồi
Chương 1116: Khí Linh Phục HồiChương 1116: Khí Linh Phục Hồi
Giờ phút này, hai mươi mấy chàng trai của bộ lạc tiếp tục giơ cây giáo lên khiêu khích bầy sư tử cái.
Họ đang đánh cược bầy sư tử cái không dám đối kháng chứ không phải thật sự muốn cận chiến với chúng. Bởi vì nếu thật sự đánh nhau thì họ chắc chắn sẽ mất mạng!
Sau khi gầm rú đe dọa, lúc khoảng cách ngày càng gần, những người thổ dân xếp thành một hàng, bước đi chậm lại.
Bầy sư tử cái vẫn không lùi lại, rõ ràng là không muốn vứt thức ăn bỏ chạy.
Mà bước chân của những người thổ dân thì rất kiên định, áp chế bầy sư tử cái trên khí thế.
Cho dù bầy sư tử cái đã nhe răng cào đất, bày ra nhiều động tác đe dọa, nhưng bước chân của họ vẫn rất kiên định.
Lúc này, một người đàn ông thổ dân bỗng xông ra khỏi đội ngũ, xông về phía bầy sư tử cái.
Hành động này lập tức khiến bầy sư tử cái hoảng sợ. Chúng vội thả con mỗi xuống xoay người chạy ra xa mấy mét.
HÀ hú!"
Phát hiện mình đã đẩy lùi bầy sư tử, người đàn ông kia lập tức cất tiếng rống phấn khởi.
Các đồng bạn thấy thế thì cũng đến gần hắn ta.
Giờ khắc này, thức ăn vốn thuộc về bầy sư tử cái đã rơi vào tay những người thổ dân này.
Nhưng cuộc giằng co vẫn chưa kết thúc. Bầy sư tử cái không cam lòng cất tiếng rít gào, bắt đầu đi vòng quanh những người thổ dân. Còn những người thổ dân thì bắt đầu nhặt đá ném về phía bầy sư tử cái, muốn hù dọa cho chúng bỏ chạy.
Quá trình giằng co này không thể nghỉ ngờ là dài dòng.
Bầy sư tử cái vô cùng xa lạ đối với loài người. Loại sinh vật này không nằm trong danh sách con mỗi của chúng. Lòng cảnh giác của động vật họ mèo thúc đẩy chúng không dám hành động thiểu suy nghĩ.
Những người thổ dân cũng lợi dụng điểm này để đọ sức với bầy sư tử cái, thậm chí là chủ động đe dọa chúng. Trong quá trình giằng co, điều quan trọng nhất chính là khí thế. Nếu khiến sư tử cái biết được bạn rất yếu thì chúng sẽ không hề do dự tấn công bạn.
Những người thổ dân rõ ràng là dày dạn kinh nghiệm trong việc giằng co với sư tử. Bởi vì đây cũng là kỹ năng được truyền qua từng đời của tổ tiên họ, làm thế nào để tối đa hóa khí thế của mình, đe dọa loài sư tử hung ác.
Thời gian dần dần trôi qua, bóng đêm dần buông xuống. Mây tía phủ khắp bầu trời. Giờ đây đại thảo nguyên sở hữu nét đẹp sinh thái nguyên thủy nhất.
Gió thổi vào thời điểm này không lạnh thấu xương như mùa đông, càng không khô hanh như mùa thu, cũng không nóng bức như sáng sớm. Vô số ngọn cỏ khẽ lắc Lư trong làn gió, vừa yên tĩnh vừa hài hòa.
Nhưng trong một góc nào đó trên đại thảo nguyên, cuộc giằng co vẫn chưa kết thúc. Bầy sư tử cái không cam lòng liên tục tiến lên, nhưng vẫn bị dọa lùi lại.
Theo bóng đêm buông xuống, màu da của những người thổ dân như một tấm áo tàng hình, dân dần hòa tan vào màn đêm.truyenggg.com- đọc tr miễn phí
Chẳng qua thỉnh thoảng để lộ răng nanh trăng muốt chứng minh nơi này vẫn có người.
Vào lúc này, họ đốt đuốc Lên.
Đối với bầy sư tử cái mà nói, ánh lửa bập bùng như thể đang phát xạ tín hiệu nguy hiểm mỗi thời mỗi khắc. Lúc này, những người thổ dân bắt đầu hành động. Họ chủ động cầm đuốc xua đuổi bầy sư tử cái.
Đúng lúc đó, một con sư tử cái quá kinh hãi bỗng tấn công một người thổ dân. Thấy cảnh này, tất cả thổ dân đều giật thót tim.
Bởi vì chỉ cần sư tử cái thành công cắn trúng người đồng bạn kia thì sẽ đại biểu cho bầy sư tử cái đã biết được thực lực thật sự của họ, hậu quả vô cùng đáng sợ.
Đúng lúc này, người đàn ông trước đó từng chủ động đe dọa sư tử tiến lên một bước, cất tiếng rít gào như dã thú, giơ tay đấm thẳng vào đầu con sư tử cái đó.
Cú đấm này chứa rất nhiều lực lượng khiến đầu của con sư tử cái vừa há miệng bị nghiêng sang một bên, ngã gục xuống đất, vội vàng nhảy lên Lùi Lại mấy bước.
Thấy vậy, tất cả các thổ dân đều thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì họ biết nguy cơ đã tạm thời được giải trừ.
Bầy sư tử cái rõ ràng cũng sợ hãi vì cảnh này. Lúc bị xua đuổi, chúng không ngừng lùi lại như những con mèo bị chấn kinh. Cứ thế giằng co thêm một lát, cuối cùng bầy sư tử cái cũng từ bỏ con mổi, xoay người chạy ởi.
Thắng Lợi đã đến, tất cả các thổ dân đều giơ cây giáo bằng gỗ lên, bắt đầu hoan hô.
Nhưng đúng lúc họ chuẩn bị kéo Linh dương đầu bò trở về bộ lạc thì bỗng có mấy người đàn ông cầm camera chui ra từ bụi cỏ bên cạnh. Lúc này, những người thổ dân có thể bình tĩnh thoải mái đối mặt với bầy sư tử cũng suýt nữa sợ tới mức phát bệnh tim. "Rất cảm ơn sự giúp đỡ của các anh!" Mấy nhà nhiếp ảnh rưng rưng nói.
Phải thật sự trải qua cảm giác tìm được đường sống trong chỗ chết thì mới khắc ghi trong tâm khảm hơn là xem trong tivi hoặc điện ảnh.
Ngay vừa rồi, khi họ tưởng rằng mình sẽ bị bầy sư tử cái phát hiện thì họ thậm chí cảm thấy mình suýt tắc thở.