Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 116 - Chương 116: Ác Thần (1)

Chương 116: Ác Thần (1) Chương 116: Ác Thần (1)

Cuối cùng cậu bé cũng bị tia sáng bao phủ, dần dần mở mắt ra.

"Oa!" Nó phát ra tiếng khóc nỉ non đầu tiên sau khi đi đến thế giới mới này.

"Sao lại là màu đỏ?" Một giọng nói khó hiểu vang lên.

Lúc này, thị giác của Cổ Ngữ xuất hiện trong một cung điện khổng lồ.

Mấy người khổng lồ có thân thể to lớn đang vây quanh một đàn thờ, nhìn cậu bé đang khóc nỉ non trên đàn thờ, vẻ mặt tràn đầy khó hiểu.

"Màu đỏ! Tai họa! Vận rủi!"

"Vứt nó đi. Đứa bé này vừa sinh ra đã chứa đầy lực lượng huyết sắc rồi, ta sợ nó sẽ mang vận rủi tới cho bộ tộc của chúng ta!"

Mấy người tế tự nhìn cậu bé đỏ như máu, sắc mặt trịnh trọng nói với vua của người khổng lồ đang mặc áo giáp nặng.

"Không được! Nó là con của ta, dù thế nào đi nữa ta cũng sẽ không vứt bỏ nó!" Nói rồi, vua người khổng lồ vươn tay bế đứa bé từ trên đàn thờ, dùng tay chạm vào khuôn mặt đứa trẻ máu, nụ cười nở trên môi.

Lúc này, đứa trẻ máu cũng nín khóc mỉm cười.

Nhìn bóng lưng tộc trưởng đã đi xa, mấy người tế tự đều thở dài một tiếng, nhưng không thể làm gì được cả.

Thời gian lại trôi qua, đứa trẻ máu bắt đầu lớn lên.

Nhưng khác với tộc nhân là những đứa trẻ cùng tuổi đã có chiều cao hơn ba mét, nhưng hắn vẫn nhỏ thó, chỉ hơn một mét mà thôi. Điều này khiến hắn rất bị kỳ thị trong bộ lạc, có vẻ không phù hợp với nơi này.

Nhưng đứa trẻ máu đó lại không cảm thấy buồn, mỗi ngày vẫn sống rất vui vẻ. Bởi vì hắn có cha và mẹ vô cùng yêu thương hắn.

Một người là tộc trưởng của bộ tộc, một người là đại tế tư mới nhậm chức của bộ tộc. Nhờ vào sự bảo vệ của cha mẹ, hắn cảm thấy mình rất hạnh phúc.

Cũng vào lúc này, hình ảnh trước mắt Cổ Ngữ lại thay đổi.

Chờ đến khi hình ảnh trở nên rõ ràng thì thế giới trước mắt đã hoàn toàn khác biệt.

Ở trong thành phố trên không của người khổng lồ này, từng chiếc quan tài bốc cháy xé rách chân trời, rơi xuống từ trên không trung. Cả tòa thành của người khổng lồ đều bị nhấn chìm trong biển lửa.

Điều khiến người ta càng sợ hãi hơn là những con Bạt Thi hung ác đang bò ra từ trong những chiếc quan tài rơi xuống đất đó. ...

Cuộc chiến vô cùng cam go. Đối mặt với sự tấn công của Bạt Thi, đám người khổng lồ hăng hái phản kháng.

Nhưng lực lượng của quân đoàn Bạt Thi quá mạnh mẽ, cho dù đã dốc hết lực lượng của cả bộ tộc thì đám người khổng lồ vẫn không thể chống cự lại được.

Dưới sự tàn sát này, thương vong của bộ tộc người khổng lồ liên tục mở rộng.

Lúc này, đứa trẻ máu đã trưởng thành, chiều cao đạt tới 1 mét 8. Nhìn một đám tộc nhân cùng lớn lên với mình và bậc cha chú khoác áo giáp lao ra chiến trường, trong lòng đứa trẻ máu tràn đầy giày vò.

Hắn vô cùng hy vọng mình có thể giúp đỡ được cho cha. Đây là lần đầu tiên hắn khát vọng có được lực lượng đến thế.

Cuộc chiến giằng co nửa ngày, bộ tộc người khổng lồ liên tục lùi lại, tộc nhân đã chết hơn một nửa, số lượng Bạt Thi lại vẫn đang tăng lên.

Điều này khiến cả bộ tộc người khổng lồ chìm vào tuyệt vọng.

Đúng lúc này, một chiếc quan tài dài trăm mét, rộng hơn ba mươi mét giáng xuống từ trên trời. Khi nó tiếp cận mặt đất thì cả tòa thành của người khổng lồ đều rung lên mãnh liệt như động đất vậy.

Một con Bạt Thi cao trăm mét, toàn thân bốc lửa hiện ra khi nắp quan tài được mở.

"Hạn Bạt!" Mấy người tế tự của bộ tộc người khổng lồ đều hét toáng lên.

Khi nó xuất hiện, những Bạt Thi cường đại khác đều quỳ xuống đất, như thể đang nghênh đón vị vương giả quân lâm thiên hạ của chúng vậy.

"Nguồn máu!" Tiếng thở dài khàn khàn vang lên, Hạn Bạt mở mắt ra, cùng lúc đó hắn ta dời mắt về phía đứa trẻ máu đang được bảo vệ ở đằng sau, ánh mắt lộ vẻ khát vọng.

"Đưa cho ta!" Nhìn tộc người khổng lồ đứng trước mặt mình, Hạn Bạt nói.

"Ahhh!" Tất cả thành viên của tộc người khổng lồ đều giơ búa tạ lên đập vào tấm chắn lớn, vẻ mặt kiên định.

Cho dù là những tế tự đã từng nói đứa trẻ máu sẽ mang tai họa đến, lúc này cũng trở nên kiên định.

Nếu đã trở thành tộc nhân của họ thì cũng là một trong số họ, cho dù họ đã từng khinh rẻ hắn, coi thường hắn, nhưng bộ tộc người khổng lồ sẽ không bao giờ vứt bỏ tộc nhân của mình vì sự đe dọa của lực lượng đến từ bên ngoài.

Thấy cảnh này, đứa trẻ máu vô cùng cảm động.

Lần này, Hạn Bạt không nói nữa. Ánh mắt hắn ta lóe lên tia sáng đỏ ngầu, nhất thời tất cả Bạt Thi đều rít gào, xông về phía tộc người khổng lồ.

Thực lực hoàn toàn không ngang nhau khiến bộ tộc người khổng lồ hoàn toàn không thể ngăn cản sự tấn công điên cuồng của Bạt Thi. Họ thi nhau ngã xuống.

Thấy cảnh này, ánh mắt đứa trẻ máu tràn đầy căm hận.

Trong khoảnh khắc này, hắn thống hận mình quá nhỏ yếu, ngay cả lực lượng để giơ vũ khí trong bộ tộc lên cũng không có, huống chi là cùng tộc nhân của mình chém giết kẻ địch.

Bình Luận (0)
Comment