Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 157 - Chương 157: Thương Hội Quy Hoạch (2)

Chương 157: Thương hội Quy Hoạch (2) Chương 157: Thương hội Quy Hoạch (2)

"Linh điền này nằm ở bên ngoài hòn đảo, đúng là sơ suất của ta. Nhưng thương hội Quy Hoạch các ngươi có chịu nhận ủy thác này không?" Hao Thiên cũng không muốn giải thích quá nhiều. Hắn ta hít sâu một hơi để tỉnh táo lại.

"Thế tiền ủy thác của ngài..."

"Hai mươi cây Linh Mễ Diễn Sinh làm tiền đặt cọc! Chỉ cần tìm được chủng tộc đứng sau lưng thì ta sẽ cho ngươi thêm ba mươi cây nữa!" Lúc nói ra cái giá này, Hao Thiên cũng vô cùng đau đớn.

Nhưng hắn ta biết cái giá phải trả nếu đánh mất Kết Tinh Của Biển Khơi, mà thành viên của thương hội hải dương thì đều là những kẻ lòng tham không đáy, giá thấp chắc chắn sẽ không làm việc có tâm, cho nên Hao Thiên vẫn cắn răng nói.

Nghe thấy Hao Thiên ra giá, trong lòng Lưu Sách sướng điên lên rồi.

Vốn dĩ ý tưởng của gã là mượn thân phận của thương nhân trên biển để bàn giá với Hao Thiên, chờ đến khi giao hàng lại tìm thời cơ thu hết đồ đạc vào trong không gian để Hao Thiên mất cả chì lẫn chài.

Còn vấn đề an toàn sau khi làm xong thì đến lúc đó, đám người Lưu Sách đã dự định dùng mạng sống để lừa Hao Thiên một vố, hoàn toàn không có ý định sống sót trở về.

Nhưng bây giờ, so với bốn cây Linh Mễ Diễn Sinh thì Lưu Sách càng muốn năm mươi cây hơn.

Ngay sau đó, tên thú nhân đi lấy linh tài trở về, đưa túi Linh Mễ Diễn Sinh cho Hao Thiên.

Hao Thiên mở túi nhìn lướt qua rồi đưa cho Lưu Sách.

"Có chịu nhận ủy thác này không? Đây là hai mươi bốn cây Linh Mễ Diễn Sinh, hai mươi cây trong số đó là tiền đặt cọc. Sau khi hoàn thành, ta sẽ đưa ba mươi cây còn lại!"

"Được! Trong vòng ba ngày thương hội Quy Hoạch của ta chắc chắn sẽ mang kẻ trộm tới cho ngài!" Lưu Sách nói với vẻ vô cùng tự tin.

Hao Thiên gật đầu.

Thực tế, lòng tin của hắn ta đối với Lưu Sách bắt nguồn từ chiếc tàu ma khổng lồ đậu bên bến tàu kia.

Đặc điểm rõ ràng nhất để phân chia sự mạnh yếu giữa các thành viên trong thương hội hải dương chính là công cụ di chuyển của họ.

Thành viên thương hội hải dương thông thường đều dùng công cụ di chuyển cấp bậc tàu ma.

Mà tàu ma của Lưu Sách trên cơ bản đều là những thành viên khá có quyền ăn nói trong thương hội hải dương mới có.

Giá trị chế tạo của loại tàu ma này rất lớn, cần hao phí rất nhiều vật tư, sau khi thành hình thì chiến hạm có uy lực vô hạn, cho nên Hao Thiên mới cảm thấy thành viên của một thương hội lớn như thế nhất định sẽ không tham ô hai mươi cây Linh Mễ Diễn Sinh của mình.

Nhưng hắn ta không biết là, trong thiết lập của Bắc Ly, tất cả những con tàu ma này đều chỉ có cái vỏ rỗng mà thôi, hoàn toàn không phải là thành phẩm, cần người chơi tự thu gom vật liệu bồi dưỡng nó từng tí một, nhưng Hao Thiên không biết điều đó.

Sau khi nhận Linh Mễ Diễn Sinh mà Hao Thiên đưa tới, trong lòng Lưu Sách phê pha khó tả, sau đó gã nói trong kênh chat voice của công hội: "Các anh em, lần này đưa hàng hóa giao dịch cho chúng đi, tiếc mồi thì không câu được cá đâu. Tôi muốn chơi Hao Thiên một vố thật đau mới được."

Mấy tên đàn em nghe vậy, bèn thả hai cái thùng xuống dưới.

Thấy Lưu Sách hứa hẹn, ánh mắt Hao Thiên chợt lóe lên chút phấn khởi. Hắn ta biết mình vẫn còn cơ hội. Nhờ vào cơ sở ngầm mạnh mẽ của thương hội hải dương, có lẽ hắn ta còn có thể giành lại Kết Tinh Của Biển Khơi.

Sau khi giao dịch hoàn thành, đám người Lưu Sách bình tĩnh đi theo thú nhân dẫn đường quay về bến tàu.

Linh điền và linh thực ven đường vẫn khiến đám người Lưu Sách vô cùng thèm thuồng, trong lòng âm thầm thề rằng sớm hay muộn gì mình cũng phải diệt sạch nơi này mới được.

Sau khi lên chiến hạm rồi đi được một khoảng cách, xác định đảo Trùng Minh không thể phát hiện động tĩnh bên mình, đám người Lưu Sách đều tháo mặt nạ xuống rồi cười phá lên.

"Tên Hao Thiên này thật đúng là ngâu xi, hai mươi bốn cây linh tài, giàu to! Giàu to rồi!"

"Lão đại, tại sao lại để hai cái thùng đó lại? Đống trang bị linh tài đó cũng làm chúng ta tốn rất nhiều tiền mà." Một tên đàn em đau lòng nói.

"Ngốc, tao đang gài bẫy chúng nó đó, mày không nghe thấy hắn ta nói chỉ cần tìm được kẻ trộm thì có thể lấy được ba mươi cây Linh Mễ Diễn Sinh còn lại sao?"

"Chúng ta đi đâu để tìm kẻ trộm đây?" Đàn em ngu người.

"Mày với tao không phải là kẻ trộm mà hắn ta muốn à?" Lưu Sách cười phá lên, trong lòng đã bắt đầu thu xếp giao dịch tiếp theo. ...

Hải vực Vọng Hư, đảo Trùng Minh.

Một con tàu ma rẽ sóng đi tới. Sau khi đăng ký trên bến tàu, Lưu Sách đã nói cho các thú nhân canh giữ bến tàu biết mục đích của mình khi đến đây.

Hao Thiên nhận được tin tức, vội chạy ra bến tàu.

Thấy bóng dáng đám người Lưu Sách quen thuộc, Hao Thiên vô cùng kích động.

Hắn ta biết, nếu không phải đã tìm được những kẻ cắp ăn trộm Kết Tinh Của Biển Khơi thì thương hội Quy Hoạch này nhất định sẽ không ghé thăm vào ngày hôm sau.

Bình Luận (0)
Comment