"Rắc!" Trong khoảnh khắc trường đao cổ xưa va chạm với bàn tay khổng lồ màu vàng, nó lập tức vỡ toang thành từng mảnh nhỏ rồi văng tứ tung. Còn Thương Hư thì phun ra một búng máu tươi, tử kim chiến giáp trên người hắn ta rạn nứt, thân hình rơi xuống, va chạm vào mặt đất thật mạnh.
"Ngu muội hết sức! Ta ban cho ngươi được chết!"
Một tiếng quát lớn vang lên trên bầu trời, sau đó bàn tay khổng lồ màu vàng hạ xuống càng nhanh hơn, không gian bên dưới đã bắt đầu vặn vẹo biến hình dưới sức ép đáng sợ đó.
Ánh mắt Thương Hư lộ vẻ không cam lòng. Hắn ta giãy giụa muốn phản kháng, nhưng bàn tay khổng lồ màu vàng đã bao phủ không gian trong phạm vi mấy dặm. Dưới sự trấn áp của bàn tay đó, hắn ta hoàn toàn không thể động đậy dù chỉ một chút.
Hắn ta mưu đồ suốt vạn năm vì chuyện này, nhưng cuối cùng lại kết thúc bằng dáng vẻ này. Thương Hư nằm trên mặt đất nhìn bàn tay khổng lồ màu vàng trên trời, cười tự giễu rồi chậm rãi nhắm mắt lại.
Sắp chết rồi à?
Lúc này, trong đầu hắn ta chợt hiện lên hình bóng của cô gái ấy, khiến hắn ta không khỏi nở nụ cười cay đắng.
Thuở ấy đất Thương Hư còn chưa được gọi là Thương Hư, mà tên là đất Uyên Hư. Và hắn ta cũng không phải là Thương Hư Phủ Quân mà chỉ là một thiếu niên lang quyết tâm muốn trở nên mạnh mẽ mà thôi.
Lần đầu tiên họ gặp nhau là ở núi Bảo Tháp của vùng đất Uyên Hư. Khi đó nàng ăn mặc rách rưới, một mình run rẩy trốn trong hốc cây, quan sát thế giới này bằng ánh mắt xa lạ.
Thương Hư bất ngờ gặp nàng, vì lòng đồng tình nên đã cho nàng một ít thức ăn. Nhưng không ngờ rằng từ đó về sau cô bé ấy cứ bám chặt lấy hắn ta, không thể đuổi đi được.
Nàng nói với Thương Hư rằng tên mình là Tiên Khả, đến từ thiên giới. Bởi vì mỗi ngày đều bị cha mẹ bắt ép phải tu luyện nên nàng thật sự không thể chịu nổi nữa, bèn lén lút vượt qua cánh cửa thông linh giữa thiên giới và âm phủ, đến nơi đây một mình.
Không ngờ nàng lại rơi xuống núi Bảo Tháp khắp nơi là dã thú này. Bởi vì bản thân nàng chưa bao giờ tu luyện đàng hoàng, thực lực rất thấp nên chỉ có thể trốn trong hốc cây để bảo vệ mình.
Lúc ấy Tiên Khả là một thiếu nữ ngây ngô vô tri, ngay cả sói cũng không đánh lại. Từ khi rơi xuống núi Bảo Tháp, nàng hầu như chỉ trốn trong góc nhỏ này, thấy dã thú nào mà mình có thể chiến thắng thì ra ngoài đánh một trận, không đánh lại thì chạy trốn. Nếu không phải đúng lúc gặp Thương Hư thì Tiên Khả cho rằng có lẽ mình sẽ chết đói ở đó mất.
Nhưng một lần gặp gỡ, lại trở thành tình duyên dây dưa suốt mười vạn năm.
Hắn ta giữ kín bí mật đến từ thiên giới cho Tiên Khả. Mà trong quá trình tiếp xúc, Tiên Khả cũng dần yêu phải chàng trai đam mê tu luyện ấy.
Trưởng thành, ràng buộc, hạt giống tình cảm dần nảy sinh trong lòng hai người, rồi lớn lên một cách khỏe mạnh.
Nhưng khi đó Thương Hư không chịu thừa nhận tình cảm ấy. Trong mắt hắn ta, tu luyện quan trọng hơn tất cả mọi thứ, hoàn toàn ngó lơ mấy lần tỏ tình của Tiên Khả, thậm chí là từ chối một cách lạnh lùng.
Mối quan hệ của hai người xảy ra thay đổi bắt nguồn từ trong một lần chiêu mộ binh lính của quân Uyên Vương, Thương Hư đã chọc giận một đứa con của Quỷ Vương khiến hắn ta bị đánh gần chết, suýt nữa mất mạng.
Cũng chính là lần đó đã khiến Thương Hư càng vững tin vào tầm quan trọng của thực lực. Hắn ta muốn tăng cường thực lực, muốn thay đổi vận mệnh yếu ớt của mình như thể bị ám ảnh vậy.
Tiên Khả chứng kiến mọi sự thay đổi của Thương Hư, hơn nữa một mực im lặng ủng hộ hắn ta ở trong lòng.
Nhưng con đường tăng cường thực lực thật sự là vô cùng gian khó. Hắn ta muốn nhờ vào lực lượng của quân Uyên Vương để bò lên cao, ngoài việc phải trả giá bằng sự cố gắng ra, tài nguyên và quyền thế đều là những thứ ắt không thể thiếu.
Khi ấy Thương Hư không hiểu cách đối nhân xử thế, vấp phải trắc trở khắp nơi, thường xuyên bị người khác làm nhục, có mấy lần suýt mất mạng sống. Nếu không phải Tiên Khả ở đằng sau chăm sóc cho hắn ta thì có lẽ hắn ta đã chết từ lâu rồi.
Thấy Thương Hư trở về mà mình đầy thương tích hết lần này tới lần khác, tâm tính của Tiên Khả cũng dần dần thay đổi. Nàng biết, nếu cứ tiếp tục như thế mãi thì Thương Hư thật sự sẽ chết mất.
Song Thương Hư hoàn toàn không chịu nghe theo lời khuyên của Tiên Khả, vẫn khư khư cố chấp cho rằng con đường trở thành cường giả luôn tràn đầy đau khổ, chỉ cần vượt qua thì hắn ta sẽ thành công.
Cũng chính trong tình huống này, Tiên Khả đã đưa ra quyết định hy sinh bản thân mình để giúp đỡ Thương Hư.
Những ngày sau đó, công pháp tu luyện đã có người tặng, trong quân không còn kẻ nào dám làm nhục hắn ta nữa. Tất cả mọi thứ đều thay đổi.
Con đường bằng phẳng, lại nhờ vào quyết tâm trở nên mạnh mẽ, từ một kẻ tiểu tốt, Thương Hư đã từng bước trở thành một Quỷ Tướng trong vùng đất Uyên Hư.