Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 201 - Chương 201: Kẻ Si Tình (1)

Chương 201: Kẻ si tình (1) Chương 201: Kẻ si tình (1)

Nhưng chờ đến khi Thương Hư rốt cuộc có được lực lượng mà mình muốn thì hắn ta bỗng cảm thấy trái tim trống rỗng, như thể đã đánh mất thứ gì đó rất quan trọng vậy.

Khoảnh khắc ấy, Thương Hư nhìn thẳng vào nội tâm của mình. Hắn ta phát hiện thì ra mình đã yêu say đắm cô gái luôn lặng lẽ trả giá sau lưng mình rồi.

Khi hắn ta không thể kìm nén được tình yêu trong lòng mà đến tìm nàng, nói với nàng rằng hắn ta muốn cưới nàng. Nhưng nàng lại từ chối, nàng nói mình không xứng với hắn ta, cũng không còn yêu hắn ta nữa.

Vận mệnh luôn thay đổi thất thường. Lúc Thương Hư hiểu ra mình đã yêu nàng say đắm thì nàng lại muốn ruồng bỏ hắn ta.

Khi đó Thương Hư rất mờ mịt, không biết mình đã làm sai chuyện gì.

Mãi cho tới một hôm, hắn ta lại gặp Tiên Khả trong dinh thự của một vị Quỷ Vương. Đến giờ hắn ta mới biết cô gái ấy đã trả giá cỡ nào sau lưng mình.

Hắn ta hối hận, hắn ta thống khổ, hắn ta tuyệt vọng, nhưng mọi thứ đã không thể thay đổi được nữa.

Thương Hư đắm chìm trong thống khổ. Hắn ta mượn rượu tiêu sầu, uống suốt ba ngày, lại say ba đêm.

Ba ngày sau, Thương Hư cầm đao xông vào cung điện của Quỷ Vương một mình, thề phải giành lại cô gái mà mình yêu từ trong tay Quỷ Vương.

Lần đó, Thương Hư lại bị thương đầy mình. Còn cô gái thì khóc ướt nhòa mi, quỳ rạp xuống đất van xin Quỷ Vương.

Cuối cùng, mạnh sống của Thương Hư vẫn được bảo vệ. Mà hắn ta cũng lại có động lực để trở nên mạnh hơn nữa. Lần này không vì điều gì khác, chỉ vì cướp lại cô gái mà mình yêu.

Từng bước một, từ Quỷ Tướng đến Quỷ Vương, lại đến Thương Hư Phủ Quân, hắn ta thật sự hoàn thành một bước đó, hơn nữa còn tự tay chém chết tên Quỷ Vương kia.

Hôm ấy, muôn vàn sinh linh trên mảnh đất Thương Hư tiến đến chúc mừng. Nhưng lúc này cô gái vẫn không muốn gả cho hắn ta. Dù rằng hắn ta đã đích thân khoác áo cưới màu đỏ lên người nàng, đội vòng hoa cho nàng, nhưng nàng lại nói: "Một đôi môi son vạn người nếm, làm sao xứng với Phủ Quân chàng!"

Giây phút ấy, Thương Hư phẫn nộ chất vấn nàng rằng tại sao? Bây giờ ta đã là Phủ Quân nắm giữ Thương Hư rồi, chẳng lẽ vẫn chưa đủ tư cách để cưới nàng sao?

Cô gái lại cười thê lương: "Nếu không phải môi son vạn người nếm, sao chàng có thể trở thành Phủ Quân Vương!"

Mối duyên tình dây dưa suốt mười vạn năm này cuối cùng vẫn không thể kết trái.

Mãi cho đến phút chót, Thương Hư mới biết được rằng cô gái chính là tiên thể. Nhưng mấy vạn năm qua, nàng vẫn sống ở âm phủ nên tiên nguyên trên người nàng đã cạn kiệt, thật ra nàng đã không còn sống được bao lâu nữa.

Thế nên nàng không muốn làm liên lụy hắn ta mà chỉ muốn lặng lẽ rời đi.

Sau khi biết chuyện này, Thương Hư điên cuồng tìm kiếm linh tài trong thiên địa để cứu lại sinh mệnh sắp úa tàn của nàng.

Số linh tài trong thiên địa đó cũng thật sự có tác dụng kéo dài mạng sống của cô gái. Nhưng đây chỉ là ánh sáng le lói cuối cùng trước khi ngọn đèn vụt tắt mà thôi, dường như vận mệnh hương tan ngọc nát đã không thể thay đổi.

Hắn ta tìm khắp mảnh đất Thương Hư, nhưng vẫn không tìm thấy linh dược có thể cứu nàng. Thương Hư đắm chìm trong tuyệt vọng, cuối cùng dứt khoát đặt chân lên đường Ngàn Kiếp, dù phải hồn vía tan thành mây khói, chỉ để gặp mặt một trong những chúa tể âm phủ là Phong Đô Đại Đế một lần.

Cửu tử nhất sinh suốt chặng đường, cuối cùng hắn ta cũng được gặp vị chúa tể âm phủ kia.

Phong Đô Đại Đế cũng nói với hắn ta rằng nếu muốn cứu cô gái thì chỉ còn cách đưa nàng lên thiên giới, tìm kiếm cường giả cấp Thiên Tiên để truyền tiên nguyên cho nàng, đánh thức tiên thể. Hoặc là tìm ra thần nguyên của thiên giới để nàng ăn vào mới có thể sống sót.

Sau khi đã tìm được cách, Thương Hư dẫn Tiên Khả đi lên thiên đình, đến trước cổng trời.

Nhưng những tiên nhân kiêu căng hoàn toàn không để ý tới lời van xin của Thương Hư, thậm chí trong mắt họ, bởi vì Tiên Khả đã bị âm khí ăn mòn nên không xứng làm tiên nhân nữa. Họ không muốn thừa nhận thân phận tiên nhân của cô gái, huống chi là ra tay cứu nàng.

Trong lúc tuyệt vọng, Thương Hư gặp một tiên nhân trước cổng trời. Gã hỏi Thương Hư có bằng lòng phản bội âm phủ để trở thành một thanh đao trong tay gã hay không. Nếu bằng lòng thì gã sẽ cứu cô gái.

Khoảnh khắc ấy, trong lòng Thương Hư thật sự mờ mịt. Nhưng khi nhìn cô gái yếu ớt nằm trong lòng mình, Thương Hư lại gật đầu một cách dứt khoát.

Từ đó về sau, mỗi vạn năm, Thương Hư lại lên cổng trời một lần để vị tiên nhân kia truyền tiên nguyên, đánh thức tiên thể cho cô gái.

Còn gã thì thu thập tình báo của các khu vực lớn trong âm phủ để báo cho vị tiên nhân đó.

Nhưng ba vạn năm trước, vị tiên nhân kia không chịu ra tay kéo dài tính mạng cho Tiên Khả nữa.

Gã nói với Thương Hư rằng xem ra âm phủ đã quên mất mối thù năm xưa rồi, không có khả năng báo thù nữa. Thân là một thanh đao, hắn ta đã mất giá trị lợi dụng nên không còn cần hắn ta nữa.

Bình Luận (0)
Comment