Cảm xúc tiêu cực rút lui ngay lúc này, sắc mặt mọi người dần khôi phục lại như thường, nhưng vẻ mặt vẫn còn nét hoảng sợ.
Giờ phút này, tất cả mọi người ở đây đều có cảm giác sống sót sau tai nạn.
Trong đó, biểu hiện kém cỏi nhất chính là Tiểu Sát. Lần này gã chẳng những run tay mà cả người gã đều run bắn lên.
Gặp gỡ vị Ma Thần khủng bố nhất trong truyền thuyết của vùng đất Bắc Kỳ ở cự ly gần khiến gã cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình sắp chịu hết nổi rồi. Lần này gã thậm chí không còn sức đâu mà chạy nữa, cứ thế ngồi dưới đất xoa mặt như đang nói "Tui sắp sợ chết khiếp rồi nè".
Nhưng khi nghe Cổ Ngữ gọi người này là Ác Thần thì mọi người đã đoán được chủ nhân của đôi mắt đỏ ngầu đó là ai rồi. Chung quy họ cũng đều từng xem video chiến đấu giữa Hạn Bạt và Ác Thần rồi mà.
Nhưng ngoài Cổ Ngữ và Tôn Khởi đều biết ở trong lòng ra thì người khác cũng chỉ biết được Ác Thần thông qua lực lượng của phân thân biểu hiện ra ngoài mà thôi.
"Lão đại Ác Thần, nhiệm vụ này có được coi là đã hoàn thành không?"
"Hoàn thành. Sau khi giết chết Hạn Bạt, ta sẽ cho ngươi bí ẩn huyết chủng nâng cấp."
Câu trả lời của Ác Thần khiến Cổ Ngữ rất vui vẻ. Anh ta biết mình có thể dựa vào cơ hội này để trở nên mạnh hơn nữa.
Nhưng đúng lúc này, một bóng người sợ hãi xuất hiện bên cạnh Cổ Ngữ, hỏi nhỏ: "Thế giết xong rồi thì có thể cho tôi thi thể được không?"
Mọi người: "..."
Giờ khắc này, ánh mắt mọi người đều dồn về phía Hồ Hạch, kể cả Ác Thần.
Mọi người thật sự đã cạn lời với thằng cha cố chấp với thi thể này rồi.
"Hậu duệ của dòng dõi luyện xác à?" Ác Thần lia mắt nhìn Hồ Hạch là đã biết bối cảnh của anh ta rồi.
"He he!" Hồ Hạch gãi đầu cười.
"Được!"
Nghe thấy câu trả lời của Ác Thần, Hồ Hạch không khỏi mừng như điên, còn Cổ Ngữ thì ngây ngẩn cả người.
Anh ta đã từng thấy một phần ký ức của Ác Thần, đương nhiên biết rõ Ác Thần căm hận Hạn Bạt cỡ nào. Anh ta nghĩ rằng Ác Thần nhất định sẽ phân thây Hạn Bạt thành từng khúc mới đúng, sao lại chịu cho Hồ Hạch thi thể của Hạn Bạt chứ?
"Bị luyện chế thành thi linh, đã chết rồi mà thân xác còn không được yên nghỉ, ý kiến hay! Ý kiến hay! Cứ thế giết chết hắn ta thì quá lời cho hắn ta rồi, thật đúng là một lời đề nghị tuyệt vời!"
Câu nói này của Ác Thần khiến Cổ Ngữ hiểu được suy nghĩ trong lòng Ác Thần. Anh ta không khỏi đưa mắt nhìn Hồ Hạch đang kích động ra mặt.
Nếu thằng cha này thật sự có được thi thể Hạn Bạt, tuy rằng trong giai đoạn hiện giờ gã vẫn chưa thể làm gì được nó cả, nhưng lỡ sau này thật sự bị gã luyện chế thành công thì Cổ Ngữ có thể tưởng tượng ra được thằng cha này sẽ trở nên đáng sợ tới mức nào.
Một con thi linh tay sai khủng bố sở hữu thân xác gần như bất bại, sau này còn ai có thể trị được gã đây?
Nhưng nếu Ác Thần đã đồng ý rồi, hơn nữa nhiệm vụ lần này cũng may mà có Hồ Hạch giúp đỡ với cả gánh tội thay, cho nên Cổ Ngữ không có ý kiến gì hết. Anh ta nói: "Thế thì ra tay đi, lão đại Ác Thần!"
Nghe vậy, Ác Thần lại dời mắt về phía Hạn Bạt đang thống khổ vì vẫn còn đắm chìm trong nỗi sợ hãi.
Đỉnh núi rung chuyển, một ngọn lửa huyết sắc hiện lên quanh người Hạn Bạt, đồng thời đốt cháy thân xác của hắn ta.
Ngọn lửa này vô cùng bá đạo, cho dù là thân thể cảnh giới Quỷ Hoàng của Hạn Bạt cũng bị da tróc thịt bong ngay tức khắc dưới sự thiêu đốt của nó. Máu chảy ra từ cơ thể hắn ta càng khiến ngọn lửa cháy to hơn.
"Ahhhh! Ác Thần!!!" Nỗi đau trên thân xác lập tức đánh thức Hạn Bạt. Hắn ta mở đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào Ác Thần.
"Hãy cảm nhận món quà mà ta đã chuẩn bị cho ngươi đi. Ta đã chờ giây phút này từ rất lâu rồi! Không ngờ có ngày ta thật sự có thể tự tay tặng nó cho ngươi."
Lời nói của Ác Thần vừa dứt thì một cây thập tự giá treo đầy xiềng xích từ từ ngoi lên ở bên trong trận pháp huyết sắc hiện lên bên dưới thân thể của Hạn Bạt.
"Hãy để ta cảm nhận nỗi sợ hãi của ngươi trước cái chết đi! Khửa khửa!"
Mấy sợi dây xích bốc cháy lập tức cuốn lấy Hạn Bạt rồi trói hắn ta lên thập tự giá sau khi lời nói của Ác Thần vừa dứt.
Ngọn lửa bùng lên. Ảo ảnh Ác Thần hiện ra đằng sau cây thập tự giá đang rực cháy. ...
Ác Thần đã chuẩn bị ngọn lửa báo thù này khoảng chừng mấy chục vạn năm. Giờ khắc này, ngọn lửa bùng lên, đốt cháy cơ thể của Hạn Bạt.
Các loại cảm xúc tiêu cực không ngừng nhét vào đầu Hạn Bạt theo ngọn lửa bập bùng, khiến hắn ta không nhịn được đau đớn kêu rên. Từng sợi linh hồn xác xơ bị đốt cháy liên tục hiện lên từ trong cơ thể hắn ta, sau đó ồ ạt tràn vào ảo ảnh của Ác Thần ở đằng sau.
Đám người Cổ Ngữ đều khiếp sợ nhìn cảnh tượng này.