Quả nhiên, lịch sử chính là minh chứng tốt nhất. Không ai có thể nắm giữ quyền lực mãi mãi. Cuối cùng sẽ đến ngày tận thế của Bàn Thạch ta đây. Chẳng qua không ngờ rằng ngày ấy lại đến nhanh như thế.
"Ông bạn già, liều chết chiến đấu một trận đi. Cho dù chết thì cũng phải chết trên chiến trường!" Cửu Đầu Xà suy yếu quay đầu nhìn Bàn Thạch nói.
"Dốc hết sức lần cuối! Chiến thống khoái!" Quỷ Vương Bàn Thạch ngửa mặt lên trời rít gào, dây leo điên cuồng vung lên.
Ngay tại lúc hai đại Quỷ Vương đều cho rằng chiến cuộc không thể vãn hồi được nữa thì lại có tiếng hành khúc cổ xưa vang lên từ nơi xa.
"Đùng! Đùng! Đùng!"
Nhịp chân nặng nề, giọng ca xa xăm, tiếng vũ khí đánh vào mặt thuẫn.
"Kẻ xúc phạm uy nghiêm của ngô vương phải bị thế nào?" Liệt Sơn đi đằng trước hét lên.
"Giết!" Các chiến binh Liệt Thổ tộc cùng rít gào.
"Vậy thì kẻ xâm phạm đại vực Bắc Kỳ chúng ta phải bị thế nào?"
"Giết!"
"Kẻ địch ngay tại trước mắt! Tuân theo ý chí của ngô vương, xua đuổi kẻ xâm lược!"
"Ahhh!" Các chiến binh Liệt Thổ tộc đều phấn khởi rống lên.
"Đi thôi, các con, hãy chứng minh lòng trung thành của các ngươi với ngô vương!"
Sau khi Liệt Sơn vừa dứt lời, các chiến binh Liệt Thổ tộc bắt đầu chạy băng băng, sau đó tốc độ càng ngày càng nhanh, như thể biến thành một cơn bão cát màu vàng xông vào chiến trường.
"Liệt Thổ tộc thượng cổ!" Con ngươi Mục Chi Quang chợt co rụt lại.
Đám người Hải Vương, Bàn Thạch ở nơi xa cũng kinh hãi nhìn cảnh tượng này.
Không ngờ chủng tộc cường đại chưa bao giờ xuất thế, vẫn sống trong lịch sử này lại xuất hiện vào đúng lúc này. ...
Ba giờ trước, ở nơi trú ngụ của Liệt Thổ tộc.
Con cún vội vàng chạy về từ vách núi Tuyệt Cảnh đưa cho Cổ Ngữ tấm lệnh bài quá hạn của Vua Bắc Kỳ mà họ lừa lọc được từ chỗ ông lão tóc trắng.
Đây chính là lý do mà Cổ Ngữ muốn con cún chạy tới vách núi Tuyệt Cảnh.
Sau khi thấy hoàn cảnh xấu quá lớn của những người chơi thông qua phòng livestream, Cổ Ngữ biết dù mình có tới thì cũng không thể vãn hồi tình thế được. Thế nên anh ta nghĩ tới việc mượn lực lượng của Liệt Thổ tộc.
Trong mắt Liệt Thổ tộc, Vua Bắc Kỳ của họ chưa bao giờ chết. Tấm lệnh bài đã quá thời hạn trong mắt hai người Cổ Ngữ lại cực kỳ xài được trong Liệt Thổ tộc.
Khi Cổ Ngữ lấy lệnh bài ra, cho dù là cường giả cảnh giới Quỷ Hoàng như Liệt Sơn cũng phải quỳ xuống.
Cổ Ngữ mượn nhờ uy thế của lệnh bài Vua Bắc Kỳ để biểu đạt rằng mình nghe theo mệnh lệnh của Vua Bắc Kỳ, đến đây huy động bộ tộc Liệt Thổ đến tham chiến, bảo vệ Bắc Kỳ.
Chỉ có Vua Bắc Kỳ mới sở hữu lệnh bài Vua Bắc Kỳ nên Liệt Sơn không hề nghi ngờ, lập tức nghe theo mệnh lệnh huy động quân đội Liệt Thổ tộc chạy tới tham dự vào chiến đấu. ...
Bộ tộc Liệt Thổ thời thượng cổ, chỉ riêng là cái tên này đã khiến rất nhiều cường giả phải thót tim. Hơn nữa lực lượng mà họ bày ra càng khiến Hải Vương cũng phải kinh hãi.
Cát vàng bay đầy trời, từng gã người đá khổng lồ xuất hiện trên chiến trường, mỗi người đều có chiến lực gần đạt tới Quỷ Đốc, thậm chí rất nhiều tộc nhân đã có thực lực cấp Quỷ Tướng. Trong đó chỉ riêng là chiến lực Quỷ Vương đã đạt tới con số khủng bố tám người.
Quân đội thượng cổ có thực lực khủng bố này xuất hiện trên chiến trường khiến tình thế lại biến thành nghiêng về một phía.
Cho dù quân đoàn bất tử có cứng cỏi đến mấy thì cũng chỉ còn nước bị xé nát trước mặt thực lực tuyệt đối.
Thấy vậy, Cổ Ngữ chợt cười phá lên. Mà con cún cũng phấn khởi bắt đầu nhảy nhót.
Trên bầu trời, sắc mặt Mục Chi Quang trở nên nặng nề, sau đó cắn răng biến thành tia sáng màu đen hạ xuống mặt đất, muốn xông về phía quân đoàn Liệt Thổ tộc. Nhưng còn chưa chạm đất thì đã bị một người ngăn lại.
"Ầm!"
Hai bóng người đồng thời lùi lại!
Sau khi đứng vững vàng, Mục Chi Quang nhìn Liệt Sơn bằng ánh mắt lạnh lẽo.
"Cút đi! Ngươi không phải là đối thủ của ta!"
"Ha ha ha, ngươi thật sự nghĩ rằng mình giỏi lắm à? Chẳng qua là tộc nhân của quốc gia Mutter Sea thôi mà cũng dám xâm lược Bắc Kỳ chúng ta. Chẳng lẽ tộc vương của các ngươi đã quên mất ngày xưa từng bị ngô vương đánh cho một trận rồi sao?" Liệt Sơn trào phúng nhìn Mục Chi Quang.
Nghe thấy câu này, vẻ mặt Mục Chi Quang càng ngày càng lạnh, thân hình lại biến thành tia sáng đen lướt về phía Liệt Sơn.
"Đại Địa!" Theo tiếng rống của Liệt Sơn, mặt đất dưới chân hắn ta bắt đầu rạn nứt, năng lượng màu vàng đất không ngừng được rút ra từ dưới mặt đất.
"Ầm!"
Mặt đất nơi Mục Chi Quang và Liệt Sơn va chạm chợt lún xuống. Người chơi và tướng sĩ quân Hải Vương chung quanh đó đều bị sóng xung kích hất văng ra ngoài, biến thành tro bụi trong không trung.
"Không thể nào! Tại sao ngươi lại mạnh đến thế?" Sau khi giao chiến, Mục Chi Quang xoay người lại, kinh hãi nhìn Liệt Sơn.
Bởi vì không ngờ thực lực của Liệt Sơn lại ngang ngửa với hắn ta! Trong mắt hắn ta, điều này là hoàn toàn không thể nào. Hắn ta chính là cường giả cấp bậc Quỷ Hoàng cơ mà!