Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 362 - Chương 362: Phong Ấn Đạo

Chương 362: Phong Ấn Đạo Chương 362: Phong Ấn Đạo

"Ahhhh, tao mù rồi, đây là quả cầu khinh khi của Siêu Xayda hả trời?"

"Cái đầu mày! Hai thằng siêu hack đánh nhau làm ơn đồng tình với người chơi bọn này được không? Anh quá đáng lắm á!"

"Lên thiên đường rồi hả? Sao thế giới này đều biến thành màu trắng hết rồi?"

"Đã sợ tới mức ngu người luôn rồi! Trận chiến của Ác Thần với Hạn Bạt lúc trước đã thấy khủng bố rồi, giờ trận này tui thấy còn trâu bò hơn ấy! Tui đứng xem ở xa như thế mà lượng máu vẫn rớt xuống như bị điên rồi ấy! Không được, phải chạy xa hơn nữa mới được!"

"Đậu phộng, cả cuộc đời tui chơi game tới nước này đã cảm thấy không còn gì đáng tiếc nữa rồi!"

"Thần tiên đánh nhau, không thể dây vào, không thể dây vào. Chạy nhanh lên!"...

Một kích này khiến những người chơi rối loạn, vội bắt đầu lùi ra xa hơn.

Các quái vật như thụ yêu, thổ lang, ma xà các thứ ở chung quanh thậm chí chui xuống đất chạy trốn.

Một lát sau, mọi thứ đều trở lại yên tĩnh.

Theo đó là sóng xung kích khổng lồ càn quét khắp nơi với tốc độ gần đạt tới gấp ba vận tốc âm thanh, 3500 km/h. Tất cả sự vật lộ bên ngoài mặt đất đều bị những viên đá bay vùn vụt cắt qua. Vô số người chơi không thể may mắn trốn thoát, bị kích sát trong cơn bão sỏi đá càn quét ấy.

Ngoài Liệt Thổ tộc được bảo vệ bởi thân thể người đất khổng lồ cùng với mấy thế lực Bắc Kỳ chui xuống lòng đất ra, người chơi và quân Hải Vương bị đánh tan chỉ trong tích tắc, thế lực hai phe đồng thời biến mất.

Thấy cảnh tượng này, một giọt mồ hôi lạnh rơi xuống từ trên trán Lục Vô.

Thế này thì khủng bố quá rồi! Nếu hai thằng này đến hiện thực thì hoàn toàn là vũ khí hạt nhân di động rồi còn gì nữa.

Dưới phát búa tạ này, lượng máu của Mục Chi Quang trong giao diện bị giảm hơn nửa.

Nhưng Mục Chi Quang còn chưa kịp hồi đầy máu thì Liệt Sơn lại đập một búa nữa.

Sóng xung kích lại bắt đầu gào thét càn quét...

Chờ đến khi bão táp tan đi thì Lục Vô phát hiện Mục Chi Quang đã nằm trên mặt đất hấp hối, vết rạn dày đặc xuất hiện trên thân thể chú ấn.

"Kết thúc rồi. Ngươi là một cường giả, nhưng cũng vì ngươi là kẻ xâm lược, cho nên... Ngươi phải chết!" Nói rồi Liệt Sơn lại vung chiến chùy màu vàng lên.

Mục Chi Quang mở đôi mắt suy yếu ra nhìn Liệt Sơn, vẻ mặt tràn ngập không cam lòng.

Trước kia, hắn ta bị gọi là kẻ cặn bã của bộ tộc Mutter, bởi vì hắn ta nắm giữ lực lượng chết chóc.

Nhưng trước kia, hắn ta cũng được gọi là ánh sáng hy vọng của bộ tộc Mutter, cũng vì hắn ta nắm giữ lực lượng chết chóc.

Nhưng có một điều chưa bao giờ thay đổi.

Hắn ta là thiên tài mạnh nhất từ xưa tới nay của bộ tộc Mutter!

Khoảnh khắc trước khi chết, Mục Chi Quang có một tia cảm ngộ.

Thế giới rất lớn, quả nhiên còn có rất nhiều thiên tài mạnh hơn ta.

Mục Chi Quang chậm rãi nhắm mắt lại. Ngay tại lúc cự chùy sắp đập trúng hắn ta, hắn ta đột nhiên mở mắt ra, sau đó giơ tay chộp về phía Hải Vương.

Vòng sáng chết chóc trên trời chợt rơi xuống, bao trùm lấy Hải Vương còn đang ngây người, sau đó nhanh chóng lăn về phía hải vực Vọng Hư.

Liệt Sơn thoáng cả kinh, muốn ngăn cản nó lại, nhưng đã muộn rồi.

Liệt Sơn tức giận nhìn vòng sáng biến mất ở cuối chân trời, bởi vì hắn ta cảm thấy mình chưa hoàn thành mệnh lệnh của Vua Bắc Kỳ là chém giết tất cả những kẻ xâm lược.

Theo tiếng rống giận dữ của hắn ta, chiến chùy chợt đập xuống!

Khoảnh khắc cái chết tiến đến, ánh mắt Mục Chi Quang chỉ còn lại sự giải thoát.

Cả đời này hắn ta đã quá mệt mỏi rồi. Hắn ta đã bỏ qua rất nhiều thứ vì tộc nhân, đã đến lúc nên nghỉ ngơi rồi.

Kim quang hiện lên, tất cả mọi thứ đều bị xé nát... ...

"Tiểu Hải, tương lai bộ tộc Mutter chỉ còn lại một mình đệ thôi, đừng tranh đoạt gì nữa, hãy sống thật tốt vào, hứa với ta nhé!"

Hải Vương cắn răng ngồi trong vòng sáng lắng nghe lời nói cuối cùng mà Mục Chi Quang để lại cho gã ta.

Vị đại ca này đã từng vứt bỏ tự do vì tộc nhân, lần này lại vứt bỏ tính mạng vì gã ta, điều này khiến trái tim Hải Vương tràn đầy thù hận và áy náy.

"Đại ca, Mục Hải ta xin thề nhất định sẽ trả lại mối thù này! Mong cho vong linh của ngươi được yên nghỉ!" Ánh mắt Hải Vương lóe lên oán hận nhìn về phía Bắc Kỳ. ...

Phía Bắc hải vực Vọng Hư.

Một vòng sáng màu đen bay vụt tới từ nơi xa, lập tức nhào vào dưới biển, không ngừng lặn xuống dưới.

Trận chiến xâm lược Bắc Kỳ này đã khiến Hải Vương mất tất cả. Gã ta biết rằng nếu chỉ trông cậy vào lực lượng của mình thì hoàn toàn không thể lật ngược tình thế.

Mối thù sâu nặng này khiến Hải Vương điên cuồng triệt để. Vì thế gã ta nảy sinh ra một ý tưởng điên rồ, đây cũng là cách duy nhất có thể giúp gã ta quật khởi thêm lần nữa.

Vòng sáng chết chóc không ngừng lăn tròn dưới đáy biển. 5000 mét... 10000 mét... 20000 mét...

Bình Luận (0)
Comment