Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 365 - Chương 365: Quỷ Vương Đỉnh Cấp

Chương 365: Quỷ Vương Đỉnh Cấp Chương 365: Quỷ Vương Đỉnh Cấp

Lúc này thần khí cũng cảm nhận được linh hồn của họ. Sau khi họ đọc lời thề nguyện trung thành bằng linh hồn xong thì lập tức hút họ vào trong không gian.

Bắc Ly đã sớm đeo khẩu trang, khoác áo blouse trắng đứng chờ trong thần khí, bắt đầu phẫu thuật tẩy não.

Khoảng chừng một giờ sau, Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà đều đờ đẫn rời khỏi không gian.

"Đó là thứ gì? Chẳng lẽ chính là vũ khí bí mật mà ngày xưa Lục Viêm từng chế tạo sao?" Đến khi tỉnh táo lại, Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà đều hoảng sợ.

"Tin tức đã nằm trong đầu các ngươi." Lục Vô lại nói.

Nghe vậy, Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà đều tập trung tinh thần chìm vào niệm thức.

Từng đoạn tin tức về thần khí và người chơi dần hiện lên. Cho dù họ có kiến thức rộng rãi thì cũng phải sợ ngây người.

"Thấy chưa? Ta đã nói rồi mà! Thuyền giặc làm bằng Vibranium, không thể xuống dưới. Bây giờ ngươi có muốn chết cũng khó!" Hao Thiên cười gian xảo.

"Ngô vương, ta muốn biết rốt cuộc ngài đang mưu đồ điều gì?" Bàn Thạch nghiêm túc hỏi.

"Tạo ra một quân đội có thể đối kháng với bất kỳ thế lực nào... Trong đó bao gồm cả tiên giới!"

Lục Vô nói câu này bằng giọng điệu bình thản khiến Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà sợ hết hồn. Chung quy họ biết rõ thực lực của tiên giới đáng sợ cỡ nào.

"Đừng sợ. Có thần khí trong tay, chúng ta có thể làm được điều đó!"

Sau khi tìm hiểu rõ về một phần chức năng của thần khí, trong lòng hai người cũng xuất hiện cảm giác tán thành một cách hoang đường.

"Bây giờ ta đã hiểu tại sao vũ... À không, người chơi sẽ vẫn tới gây rối Bắc Vực Bàn Thạch của ta. Thì ra đây là cách mà họ tăng thực lực!"

Cửu Đầu Xà cũng gật đầu.

"Tăng thực lực bằng cách cướp đoạt mà. Sau khi được thần khí số liệu hóa, tiềm lực của họ là vô tận, đây đúng là cách phát triển tốt nhất!"

"Ngô vương, ta biết thuật luyện dược, có cần cung cấp cho những người chơi để phát triển thành chức nghiệp sinh hoạt của họ không?"

Đúng như lời nói của Hao Thiên, nếu đã leo lên con tàu này rồi thì Bàn Thạch cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để đi theo, thế nên y chủ động đưa ra ý tưởng giúp người chơi phát triển.

"Bàn Thạch, ngươi và Cửu Đầu Xà về trước tiếp tục làm Quỷ Vương đi. Hiện giờ thực lực của những người chơi còn cần phát triển. Ta đang chuẩn bị giai đoạn nâng cấp mới nên các ngươi tiếp tục ẩn nấp đi. Còn chuyện những người chơi gây rối thì cứ nhắm mắt làm ngơ là được. Chờ khi nào thời cơ chín muồi, ta sẽ nói cho người chơi biết các ngươi đã gia nhập!"

Nghe vậy, sắc mặt của Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà đều đắng chát.

Vốn tưởng rằng leo lên con tàu này rồi thì có thể thoái mái hơn chút xíu, ai dè còn phải hầu hạ cho những người chơi tăng thực lực nữa chứ.

"Vâng!"

Cuối cùng, hai người vẫn khom lưng vâng lệnh.

Thấy hai người đồng ý, Lục Vô hài lòng gật đầu.

"Chờ thời cơ chín muồi rồi đưa thuộc hạ thân tín của các ngươi tới đây. Ta sẽ số liệu hóa bọn họ luôn. Còn những thuộc hạ không quan trọng khác thì cứ coi như là tài nguyên giúp những người chơi phát triển."

Nghe vậy, Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà đều lộ vẻ vui sướng. Vừa rồi họ cũng lo lắng điểm này, dẫu sao các thân tín cũng đi theo họ bao nhiêu năm rồi, không nỡ khiến họ cũng biến thành tài nguyên phát triển của những người chơi. Chẳng qua không ngờ họ còn chưa đề xuất thì Lục Vô đã chủ động nhắc tới chuyện này.

"Vâng!" Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà lại cúi người.

"Tốt lắm!" Vừa dứt lời, Lục Vô đã biến mất ngay tại chỗ.

Sau khi hắn rời đi, bốn người lại lâm vào im lặng.

"Đừng oán trách. Những người chơi trở nên mạnh hơn thì cũng có lợi cho các ngươi. Dù sao thì bây giờ chúng ta cũng thuộc về một phe mà. Còn đám thuộc hạ râu ria kia thì các ngươi cũng chẳng có tình cảm gì cả, đừng xoắn nữa!" Thấy Lục Vô đã rời đi, Đồng Quải lập tức nói.

"Đúng rồi, ta nghĩ các ngươi cũng đã biết về chức năng rút hồn lực ra biến thành hồn tệ của thần khí rồi đúng không? Đây cũng là tiền lưu thông duy nhất giữa chúng ta với các NPC và người chơi khác. Đồng thời Thương Thành cũng mở ra với chúng ta, nhiều lợi ích lắm." Nói rồi, ánh mắt Đồng Quải trở nên xấu xa. Sau đó nó đi đến bên cạnh Bàn Thạch, khoác tay lên vai y.

"Huynh đệ, bây giờ mọi người đều là người một nhà, ừm... Gần đây huynh đệ ta hơi bị túng thiếu, nếu so về tài sản thì Bắc Vực Bàn Thạch của ngươi khắp nơi đều là linh tài đấy. Hay là ngươi đích thân chặt mấy cây rồi bán cho Thương Thành, cho huynh đệ ta mượn tí tiền tiêu xài?"

Nghe vậy, sắc mặt Bàn Thạch thay đổi: "Ta có hồn tệ đâu mà cho ngươi mượn? Không bao giờ!"

"Ê này, sao ngươi tuyệt tình thế? Bây giờ đã có chức năng hồn tệ rồi cơ mà, chắc chắn tên nhóc nhà ngươi sẽ lén lút chặt cây, đừng tưởng ta không biết nhé! Cho ta mượn tí tiền thì đã sao? Lão tử làm quần quật cả ngày cũng chỉ được có mấy trăm hồn tệ thôi, ngươi không biết đồng tình với ta sao?" Đồng Quải tức giận.

Bình Luận (0)
Comment