Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 408 - Chương 408: Chiến Thắng Cuối Cùng

Chương 408: Chiến Thắng Cuối Cùng Chương 408: Chiến Thắng Cuối Cùng

Có vẻ như đã thấy vẻ khó hiểu trên mặt họ, lão tế tự khẽ giẫm chân, một bóng người xuất hiện trên tế đàn.

Đây là một người thanh niên có gương mặt cực kỳ đẹp đẽ, thoạt nhìn không lớn lắm, nhưng đặc thù về ngoại hình cực kỳ rõ ràng. Đôi mắt của hắn ta có màu vàng sáng, phù văn trong mắt xoay tròn liên tục, toàn thân đều tản ra khí tức cao quý.

"Hắn là hậu duệ chính thống của vương tộc Minh Hải Quốc. Nếu tổng hợp bảy nước thì hãy để hắn làm quốc chủ đi!"

Nghe thấy câu này, chàng trai có đôi mắt màu vàng cũng cười ma mị, có vẻ như rất hài lòng với quyết định này.

"Không đồng ý!"

"Không đồng ý!"...

Quốc chủ bảy nước lập tức phản đối.

Đùa nhau không à! Tuy rằng họ là con cháu của Minh Hải Quốc, nhưng nếu đã thống nhất lại rồi vẫn còn bắt họ phải trung thành và làm việc cật lực cho hoàng tộc thì đương nhiên họ không muốn rồi.

"Quyết định không nằm trong tay các ngươi!" Thiếu niên mắt vàng mỉm cười, sau đó chợt vung tay lên, xung quanh hiện lên từng cột sáng màu vàng phong tỏa khu vực này.

"Hải ấn của Minh Hải Quốc!" Bảy người thấy vậy thì không khỏi sợ hãi.

Họ chỉ từng thấy hải ấn trong sách cổ, nghe nói là uy lực khôn cùng, chính là thánh khí của quốc gia. Dưới sự bao phủ của hải ấn, những ai chưa đạt tới Quỷ Hoàng đều sẽ bị luyện hóa.

Cho nên khi thấy hải ấn xuất hiện, họ đều hoảng sợ.

"Cho các ngươi thêm một cơ hội, nguyện trung thành ngay bây giờ hay chờ ta giết chết các ngươi rồi lại đi thu phục quốc gia của các ngươi?"

Lần này tất cả mọi người đều tái xanh cả mặt, song không ai phản đối.

Trong tình huống này mà dám phản đối đầu tiên thì chắc chắn sẽ bị giết gà dọa khỉ. Cho nên mặc dù họ rất không cam lòng, nhưng không ai mở lời trước.

"Ta có huyết thống thuần khiết nhất của vương tộc Minh Hải, tương lai không thể đo lường. Nếu để ta thống trị các ngươi thì chúng ta có thể lại khôi phục địa vị bá chủ ba hải vực như thời thượng cổ, thậm chí còn mạnh hơn ngày xưa! Đây là tổ huấn, cũng là ý chí của Thần Biển!" Thiếu niên nói với vẻ mong chờ.

Nghe thiếu niên nói vậy, lão tế tự hài lòng gật đầu, sau đó nhìn về phía bảy người: "Đúng như quốc chủ đã nói, nếu các ngươi chịu thần phục, chúng ta ngưng tụ lực lượng của bảy nước thì sẽ trở nên mạnh hơn, các ngươi cũng sẽ trở thành lãnh chúa. Tuy rằng quyền lợi sẽ bị giảm bớt, song diện tích thống trị hải vực sẽ được mở rộng. Các ngươi có gì mà không hài lòng?"

"Ta nguyện ý thần phục!" Quốc chủ Sa Thủy đứng ở cuối cùng bỗng nói.

"Ngươi... Đồ hèn nhát, phế vật! Chẳng trách dưới tay ngươi, lãnh địa của Sa Thủy Quốc càng ngày càng nhỏ. Đúng là đồ không có chí khí gì cả!" Hắc Thúy lập tức lạnh lùng liếc nhìn người đàn ông đứng ở cuối cùng.

Theo hắn ta thấy thì chỉ cần bảy người đều giữ im lặng, hắn ta không tin rằng tên hậu duệ Minh Hải này có thể làm gì được họ. Nhưng bây giờ thế mà lại có người khuất phục trước, thật khiến hắn ta cảm thấy uất nghẹn.

"Ta cũng thần phục!" Lại một người nữa cất lời.

"Ta cũng thế!"

Ba quốc chủ Sa Thủy, Lan Đế và Hao Ngự đột nhiên chọn thần phục khiến bốn người còn lại trở tay không kịp.

Họ lập tức cảm thấy không đúng lắm. Nhưng bây giờ ba nước đã liên hợp thần phục, thế lực không hề nhỏ. Nếu bốn nước bọn họ không đoàn kết thì chỉ còn nước thần phục mà thôi.

"Các ngươi cũng đâu tổn thất thứ gì, đừng cứng đầu nữa! Chỉ có được quốc chủ dẫn dắt thì chúng ta mới có thể trở nên mạnh hơn, thôn tính tất cả những thế lực đã từng không coi các ngươi ra gì!" Lão tế tự chợt quát lên.

Đối mặt với tình huống này, bốn người đâm lao phải theo lao, sắc mặt xanh mét, không biết phải lựa chọn thế nào.

Thiếu niên mắt vàng thấy thế thì vung tay lên, vòng tay màu vàng nơi cổ tay lóe sáng, nhất thời bốn cột sáng màu vàng bao phủ bốn người kia.

"Cơ hội cuối cùng!"

"Ta thần phục!"

"Ta thần phục!"

Lại có hai người lựa chọn thần phục trước sự đe dọa tính mạng.

Bây giờ chỉ còn lại Hắc Thúy và Thiên Côn.

Họ xanh cả mặt, thất vọng nhìn mấy người còn lại.

Nhưng tình thế đã không thể cứu vãn, ngoài thần phục ra, họ đã không còn sự lựa chọn nào nữa, không thì chỉ còn một con đường chết. Quốc gia của họ cũng sẽ bị người khác nhận lấy.

Thấy thế lực lớn nhất là Hắc Thúy và Thiên Côn cúi đầu, thiếu niên mắt vàng cười ha ha: "Các ngươi sớm nên..."

Hắn ta còn chưa dứt lời thì một vòng sáng màu đen lao tới từ bên ngoài, xuyên qua kết giới, đâm thẳng vào trái tim của thiếu niên tóc vàng.

"Quốc gia Mutter Sea của ta còn chưa đến đâu, sao chưa đủ người mà đã chọn vua rồi? Trong mắt các ngươi có còn Mục Hải ta đây không hả?"...

Một bóng người màu đen xuyên qua cột sáng màu vàng bước tới trong ánh mắt kinh ngạc của bảy quốc chủ và lão tế tự.

Hải Vương giơ tay lên, vòng sáng đâm vào tim thiếu niên mắt vàng kia bay ngược lại, nằm gọn trong tay gã ta.

Bình Luận (0)
Comment