Sau đó gã ta bước tới bên cạnh, vuốt ve khuôn mặt của thiếu niên tóc vàng đang run rẩy với vẻ mặt khó tin.
"Còn nhỏ mà không chịu học hành đàng hoàng, lại đi học đòi làm lão đại của người khác. Ngươi còn non và xanh lắm!"
Nói rồi, Hải Vương cầm vòng sáng cứa cổ thiếu niên mắt vàng. Máu màu vàng chảy ra, thiếu niên ngã gục xuống, phù văn xoay tròn trong đôi mắt cũng dừng lại.
"Ngươi là kẻ nào?" Con ngươi của lão tế tự co rụt lại, cắn răng hỏi.
"Ta là ai ư?" Hải Vương quay đầu cười nhìn lão tế tự.
"Gào!" Tiếng gầm khổng lồ vang lên từ đằng sau, pho tượng linh hồn Mutter Sea còn khổng lồ hơn bảy pho tượng ở đây xuất hiện.
"Quốc gia Mutter Sea!"
Thấy pho tượng này, mấy người đều đã biết thân phận của gã ta.
"Quốc gia biển Mutter còn chưa bị hủy diệt sao?" Sắc mặt lão tế tự sa sầm.
Trên thực tế, lý do quan trọng nhất khiến lão lâm thời thay đổi chủ đề hội nghị, muốn xác nhập tám quốc gia chính là vì quốc gia Mutter Sea đã bị hủy diệt.
Bởi vì Mutter Sea vĩnh viễn là một khúc xương cá kẹt trong cổ lão.
Có một thế lực khổng lồ như thế, cộng thêm thực lực cường đại của mỗi đời quốc chủ, muốn thống nhất tám quốc gia thì rất dễ, song muốn giành lại vị trí quốc chủ thì không đơn giản chút nào.
Kết quả có khả năng nhất chính là Mutter sẽ thôn tính bảy quốc gia biển khác, trở thành bá chủ mới mà không phải là khôi phục Minh Hải Quốc hư vô mờ ảo.
Cho nên khi nghe thấy Mutter Sea đã bị hủy diệt, lão chẳng những không phẫn nộ mà còn cảm thấy rất vui vẻ, đồng thời quyết định đưa ra kế hoạch thống nhất trước thời gian.
Chẳng qua không ngờ rằng mới bắt đầu thì đã kết thúc rồi.
Lão tế tự run rẩy nhìn thiếu niên mắt vàng đã không còn sinh mệnh nằm trên mặt đất.
Lão cảm thấy mình đã không hoàn thành lời nhắc nhở của lão quốc chủ.
"Ngươi dám giết chủ! Kẻ phản bội! Ngươi thử ngửi mùi chết chóc tràn ngập trên người ngươi mà xem, thế mà còn dám đến đây!" Lão tế tự tức giận quát vào mặt Hải Vương.
"Giết chủ á? Hắn là chủ nhân của ngươi chứ không phải là chủ nhân của chúng ta, đúng không?" Hải Vương cười nhìn về phía bảy người còn lại.
Tuy rằng bảy người không nói gì, nhưng vẻ mặt lại không phản đối chút nào.
"Các... Các ngươi..." Lão tế tự biết đã không thể vãn hồi tình thế được nữa, nhưng trong lòng vẫn tràn đầy không cam tâm.
Nhưng lão cũng đã thấy rõ mục đích của Hải Vương. Cho dù thiếu niên mắt vàng đã chết, lão cũng sẽ không bao giờ để Hải Vương được mãn nguyện. Lão lập tức giận dữ nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn làm quốc chủ? Theo ta biết thì bộ tộc Mutter của các ngươi đã bị hủy diệt từ lâu rồi! Ngươi có quân đội tương xứng với thực lực của ngươi không?"
Nghe vậy, Hải Vương cười nhạo.
"Quân đội của ta không yếu hơn bảy nước các ngươi là bao đâu!"
Gã ta vừa dứt lời thì vô số cái bóng màu đen bao trùm xung quanh hải vực. Từng con sinh vật tử vong với ngoại hình dữ tợn không ngừng đến gần, số lượng vô cùng khổng lồ.
"Bộ tộc Chết Chóc!" Lão tế tự mở to mắt.
Chẳng những là lão tế tự mà tất cả mọi người ở đây đều không dám tin vào mắt mình.
Bởi vì ngoài Chúa Tể Chết Chóc có thể sai khiến quái vật bộ tộc Chết Chóc ra thì chúng căn bản là không có ý thức, chỉ biết nuốt chửng và tàn sát. Thế mà bây giờ lại bị thu phục rồi.
"Tại sao ngươi lại làm được điều đó? Chúa Tể Chết Chóc đâu?" Hắc Thúy đứng ở cách đó không xa cau mày hỏi.
"Các ngươi không cần quan tâm điều này. Bây giờ ta cũng cho các ngươi lựa chọn, thần phục, hoặc chết!" Khí thế trên người Hải Vương dâng cao liên tục.
Tuy rằng đã từng gặp đau khổ, nhưng dẫu sao gã ta cũng từng là bá chủ hải vực Vọng Hư, uy thế vẫn còn.
"Ta sẽ không bao giờ đồng ý!" Lão tế tự lập tức tỏ thái độ.
"Ta cần ngươi đồng ý làm gì? Đã thành đồ cổ rồi, chắc sống cũng chẳng thú vị gì đâu nhỉ!" Hải Vương lập tức đấm về phía lão tế tự.
Thấy vậy, lão tế tự hừ lạnh khép cuốn sách lại, một quầng sáng màu vàng hiện lên trước mặt.
"Đùng!"
Cú đấm nện lên quầng sáng tạo ra gợn sóng, nhưng vẫn không phá vỡ nó.
Ngay tại lúc lão tế tự thở phào nhẹ nhõm thì lại thấy Hải Vương đang cười gằn nhìn mình.
Chỉ thấy tử khí quấn quanh nắm đấm của Hải Vương. Chúng xuyên qua quầng sáng, không ngừng quấn quanh người lão. Tất cả sinh vật ký sinh trên cơ thể lão như hải tảo nhanh chóng héo úa, biến thành tro xám rơi xuống. Lão cũng cảm thấy sức sống trong cơ thể mình đang bị hút ra ngoài.
Lão muốn giãy giụa, song phát hiện mình bị trói ngay tại chỗ, hoàn toàn không thể phản kháng được, chỉ có thể càng ngày càng già nua.
Lão tế tự vốn chỉ còn nửa cái mạng, cuối cùng không thể chống chọi lại hơi thở chết chóc ăn mòn, thân xác biến thành một đống tro tàn, chỉ còn lại một bộ xương khô.
Chứng kiến cảnh tượng này, bảy người còn lại đều lạnh cả người.
Họ biết lần này thật sự khó khăn rồi.