Giờ khắc này, những người chơi không khỏi lại cảm thán sự khủng bố của đội ngũ đứng sau Chinh Chiến Online.
Không chỉ diện tích bản đồ khổng lồ, mà ngay cả cảnh tượng cũng chưa từng bị trùng lặp, tất cả đều tự thành một hệ thống.
Loại bản đồ này hoàn toàn không phải là loại game sandbox tự động làm ra cảnh tượng theo khuôn mẫu hiện có trên thị trường có thể sánh bằng.
Hiện giờ cho dù nhà phát hành của Chinh Chiến Online tuyên bố rằng trò chơi này đã được nghiên cứu mấy chục năm thì những người chơi đều sẽ tin tưởng.
Bởi vì những chế tác này đều đại biểu cho lượng công việc cực kỳ khổng lồ.
Đây mới chỉ là bản đồ thôi. Mỗi một NPC siêu trí tuệ cùng với quái vật đối địch còn phải tính riêng nữa. Không có thời gian tích lũy thì hoàn toàn không thể hoàn thành. ...
Theo chỉ dẫn của rùa già, những người chơi vừa ngắm phong cảnh của hải vực Khuê Long vừa thay đổi phương hướng mấy lần. Khi dòng chữ "Đảo Tân Mạt" xuất hiện trên bản đồ, họ biết đã đến đích rồi.
Nhìn trên bản đồ thì hòn đảo này có diện tích rất lớn, ít nhất bằng hai phần ba Bắc Kỳ. Nếu nói là hòn đảo thì không bằng nói là một châu lục trên biển.
Lúc này, vô số thế lực đã tụ tập trên đảo Tân Mạt.
Thương hội hải dương, thế lực cướp biển, những bộ tộc cổ xưa trên hải dương, thế lực dưới biển sâu vân vân...
Họ đến đây đương nhiên không phải vì chúc mừng Hải Vương mà là để điều tra xem lời nói của Hải Vương có phải là sự thật hay không. Dù sao thì đối với họ mà nói, việc đột nhiên xuất hiện một con quái vật lớn tổng hợp thực lực của bảy nước sẽ gây ra ảnh hưởng không hề nhỏ.
Đương nhiên, cũng có một đám thế lực vốn phụ thuộc vào bảy nước cũng đến đây, muốn tiếp tục quy thuận sau khi Mutter dựng nước.
Cảnh tượng vô cùng náo nhiệt. Bảy pho tượng trấn quốc im lặng đứng hai bên đường ở chỗ tiếp khách bên ngoài hòn đảo, một tấm thảm màu lam không biết làm từ chất liệu gì nối thẳng từ bờ biển vào trong đảo.
Quân đội bảy nước thì đứng ở chỗ bờ biển, thoạt nhìn như đang bảo vệ khách quý, thực tế cũng là đang khoe khoang vũ lực với ngoại giới.
"Đại biểu của thương hội Bích Hải, mời vào trong!"
"Đại biểu của đội cướp Tù Ngưu, mời vào trong!"
"Đại biểu của bộ tộc nhân ngư biển sâu, mời vào trong!"
"Đảo chủ đảo Đại Ma, mời vào trong!"...
Quốc chủ Sa Thủy Quốc mỉm cười đứng bên bờ biển tiếp khách, thực tế trong lòng đã hận nghiến răng.
Thân là quốc chủ của một nước, thế mà lại bị Hải Vương phái tới làm sứ giả tiếp khách, thật sự khiến hắn ta cảm thấy xấu hổ.
Theo lời Hải Vương thì đến đây đều là khách, đương nhiên phải phái người có thân phận cao quý đi nghênh đón.
Thế mà mấy quốc chủ khác lại không phản đối điều này, còn cực kỳ thống nhất chỉ mũi dao vào hắn ta, hy vọng hắn ta nhận việc này.
Quốc chủ Sa Thủy Quốc vốn có tính cách yếu đuối, thế lực cũng yếu nhất nên tuy rằng cực kỳ bất mãn, song ngay cả Hải Vương cũng đã lên tiếng nên hắn ta chỉ có thể tuân lệnh.
Thông qua mấy ngày tiếp xúc với Hải Vương, hắn ta đã biết tính cách của gã ta. Nếu dám chống lại thì chắc chắn sẽ có kết thúc rất thê thảm.
Sau khi nghênh đón mấy chục thế lực, Sa Thủy thở dài ngẩng đầu nhìn về nơi xa, bỗng kinh ngạc phát hiện một đội tàu vô cùng khổng lồ đang chậm rãi lái tới.
Thoạt nhìn những con tàu chiến đó đều vô cùng uy vũ, lóe sáng dưới ánh mặt trời, sắc bén như những con dao nhọn nổi trên mặt biển.
Khách quý, khách cực kỳ quý! Không biết là thế lực nào trên hải vực mà lại có đoàn tàu chiến với quy mô lớn như thế.
Sa Thủy tưởng là thế lực siêu cấp xuất hiện nên lại mỉm cười tươi tắn chờ đợi đoàn tàu chiến đến gần. ...
Sau khi đoàn tàu chiến khổng lồ này cập bến, Sa Thủy vội tới nghênh đón.
Lúc này, một cây cầu thang vươn ra từ chiến hạm, những người chơi lũ lượt lên bờ theo cầu thang.
Trong lúc nhất thời, Sa Thủy không thể thấy rõ đây là thế lực nào, suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Xin hỏi quý khách là thế lực phương nào?"
Nghe vậy, những người chơi cũng sửng sốt, Lưu Sách dẫn đầu lập tức cười khoát tay: "Bạn bè cũ của Hải Vương, không cần đa lễ, lần này chúng tôi chuyên đến đây để chúc mừng ổng dựng nước!"
"Vâng vâng, mời quý khách vào trong!"
Tuy rằng vẫn không hỏi rõ là thế lực nào, nhưng nếu đã là bạn cũ của Hải Vương, hơn nữa còn có thế lực khổng lồ như thế, Sa Thủy đương nhiên là không dám sơ suất.
Hắn ta liếc thuộc hạ một cái rồi đích thân dẫn đường cho đám người Lưu Sách bước vào trong đảo theo tấm thảm màu lam.
Trên đường đi, những người chơi mang theo bọc lớn bọc nhỏ, nét mặt tràn đầy sung sướng, khiến Sa Thủy cũng mừng thầm.
Mấy thế lực nghênh đón trước đó vừa thấy đã biết không phải thật lòng đến đây. Nhưng thế lực khổng lồ này lại đến với thành ý như vậy, có lẽ sẽ là một trợ lực đối với việc thành lập nước mới.