Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 429 - Chương 429: Kháng Chiến Tới Hơi Thở Cuối Cùng

Chương 429: Kháng Chiến Tới Hơi Thở Cuối Cùng Chương 429: Kháng Chiến Tới Hơi Thở Cuối Cùng

Thời gian trôi qua khoảng chừng hai giờ sau, lông mi Thiên Lan run rẩy, chậm rãi mở mắt ra.

Lúc này nàng kinh ngạc phát hiện Vương Đại Mãng đang nhìn mình với ánh mắt tràn đầy quan tâm.

"Cô không sao..."

"Bốp!"

Vương Đại Mãng đang định hỏi han săn sóc thì lập tức ăn một cú đấm ngay mặt, ngã văng ra ngoài.

Nàng chậm rãi ngồi dậy, nhìn lướt qua Vương Đại Mãng nằm trên mặt đất, sau đó lại nhìn bên vai trái hơi ẩm ướt.

Nàng kinh ngạc phát hiện cảm giác tê mỏi đã biến mất, khôi phục tri giác như bình thường.

Nàng sửng sốt mấy giây, sau đó khi nhìn Vương Đại Mãng thì đã bớt đề phòng hơn nhiều.

Lúc này Vương Đại Mãng rất buồn bực.

Tổ sư nó chứ hoàn toàn không diễn theo kịch bản gì cả. Sao mới mở màn đã bị đánh rồi? Rốt cuộc thì đám tình thánh đó có đáng tin không vậy?

Anh ta chậm rãi bò dậy, cười xấu hổ với Thiên Lan.

"Ngươi đã cứu ta ư?" Thiên Lan nhìn chằm chằm Vương Đại Mãng.

"Đúng thế!"

Nhất thiết phải thừa nhận điều này.

Gò má Thiên Lan hiện lên đỏ ửng, vẻ mặt lưỡng lự.

Thấy vậy, Vương Đại Mãng cảm thấy rất khó hiểu, phản xạ liếc nhìn phòng livestream.

Tình Thánh Đệ Nhất Bắc Kỳ: Dựa theo kinh nghiệm tung hoành tình trường nhiều năm của tôi để phán đoán thì có lẽ gia huấn nhà cô ấy rất cổ hủ, có khi chính là kiểu ai thấy thân thể của mình thì nhất định phải gả cho người đó cũng nên. (Cười ha ha)

Shin Cậu Bé Bút Chì: Thế thì tao cũng thấy mà. (Cười ha ha)

Tín Điều Của Sát Thủ: Tui cũng thấy nè. (Cười ha ha)...

Thấy comment không đứng đắn của những người chơi, Vương Đại Mãng nhìn kiểu gì cũng cảm thấy vớ vẩn, nhưng trong lòng vẫn hơi mong chờ tí xíu.

Nhìn gương mặt càng ngày càng đỏ của cô gái, anh ta phản xạ tiến gần một bước.

"Phụt!" Lúc này, Thiên Lan chợt phun ra một bãi máu tươi, gương mặt cũng không còn đỏ ửng nữa.

Sau khi đẩy tụ huyết trong cơ thể ra ngoài, Thiên Lan cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Sau đó nàng ngẩng đầu nhìn Vương Đại Mãng vẫn còn đang tiếp tục đến gần, giơ tay tung cho một cú.

"Bốp!" Vương Đại Mãng lại bị đánh bay ra ngoài.

"Đến gần ta như thế làm gì?"

Lại bị đánh ngã xuống đất thêm lần nữa, Vương Đại Mãng khóc không ra nước mắt. Sao lại không diễn theo kịch bản nữa rồi? Đám đạo diễn tình thánh chó má kia hoàn toàn không xài được tí nào hết!

"Liệu ngươi có cách nào dẫn ta rời khỏi nơi đây không? Chỉ cần ngươi có thể làm được thì ta sẽ cho ngươi một trái Kết Tinh Của Biển Khơi." Lúc này, Thiên Lan suy yếu nói với Vương Đại Mãng.

Nghe thấy Kết Tinh Của Biển Khơi, những người chơi trong phòng livestream lập tức trầm trồ, cảm thấy Vương Đại Mãng sắp nhận được kỳ ngộ rồi.

"Đây không phải là nhà cô hả? Tại sao lại phải rời khỏi nơi này?" Tuy rằng Vương Đại Mãng rất muốn có được Kết Tinh Của Biển Khơi, nhưng vẫn hỏi theo phản xạ.

"Các huynh đệ tỷ muội của ta muốn ta chết! Cho nên nếu ở lại đây thì ta chỉ còn một con đường chết mà thôi!" Thiên Lan lạnh lùng nói.

Nhớ tới giới thiệu về Thiên Lan trong bảng phân tích, tuy rằng Vương Đại Mãng đã biết lý do, nhưng trong lòng vẫn rất khó hiểu.

"Thế tại sao cô không nói cho cha cô biết?"

"Phụ thân của ta cổ vũ việc tranh giành ngai vị, cũng tin rằng chỉ có kẻ nào trải qua hết đau khổ thì mới trổ hết tài năng, có thể kế thừa vị trí của ông ấy. Cho nên trong lúc này, dù ta bị giết chết thì ông ấy cũng sẽ không nhúng tay đâu!" Nói đến đây, sắc mặt Thiên Lan sa sầm.

"Tôi có thể dẫn cô rời đi. Tôi có thuyền ma!" Sau khi hiểu rõ lý do, Vương Đại Mãng đáp một cách quyết đoán.

Nếu kịch bản không xài được thì cứ dẫn cô gái này về Bắc Kỳ trước đã rồi hẵng tính.

Nghe thấy Vương Đại Mãng có thuyền ma, Thiên Lan cũng lộ vẻ vui sướng: "Mau dẫn ta rời đi!"

Vương Đại Mãng tiến lên một bước, muốn đỡ Thiên Lan dậy, song lại bị đánh bay ra ngoài.

"Ngươi đi đằng trước, ta sẽ đi theo sau ngươi. Đi chậm chút!"

Vương Đại Mãng lại bò dậy, cảm thấy thật mệt mỏi. Yêu ảo sao mà khó quá.

Nhưng mà anh ta vẫn dẫn Thiên Lan ra bờ biển, trong lòng lại tính toán rốt cuộc bước tiếp theo nên làm gì thì mới có thể bắt lấy trái tim người đẹp đây.

Còn Thiên Lan thì vừa đi theo sau Vương Đại Mãng, vừa quan sát xung quanh, có vẻ cực kỳ cảnh giác.

Lúc đến gần bờ biển đảo Tân Mạt, cuối cùng Thiên Lan cũng thở phào nhẹ nhõm. Sắp trốn thoát khỏi nơi này rồi.

Song đúng lúc này, một bóng người nhanh chóng lao tới từ đằng sau, chặn ngay trước mặt họ.

"Muội muội, muội muốn đi đâu đấy? Không phải muội đã từng thề là nhất định phải trở thành quốc chủ Thiên Vũ Quốc, muội nỡ lòng rời đi sao?"

Cô gái quyến rũ cầm đầu cười khanh khách chặn trước mặt hai người Vương Đại Mãng.

Thấy cô gái này, con ngươi của Thiên Lan co rụt lại. Nàng đã ý thức được tình thế không ổn. Nhị tỷ của nàng đã đến đây rồi, chắc chắn ả sẽ không tha cho mình trong lúc đang bị thương nặng như thế này đâu.

Bình Luận (0)
Comment