Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 430 - Chương 430: Mạo Hiểm Biển Cả

Chương 430: Mạo Hiểm Biển Cả Chương 430: Mạo Hiểm Biển Cả

Lúc này, lại có hai bóng người xuất hiện ở đằng sau, chỉ trong tích tắc đã xuất hiện bên cạnh cô gái quyến rũ này.

"Đại ca, nhị ca, nhị tỷ, thả ta ra đi. Ta không tham dự tranh đoạt ngai vàng nữa. Bây giờ Hải Vương mới là quốc chủ chân chính, chúng ta tự giết lẫn nhau cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa đâu!" Thiên Lan suy yếu nói với ba người.

"Đúng vậy, Hải Vương là quốc chủ, nhưng bây giờ chúng ta đang tranh đoạt vị trí tám lãnh chúa dưới trướng của ngài ấy. Tư chất của muội quá cao, cũng là mối đe dọa rất lớn. Nếu chúng ta đã liên hợp lại đánh cho muội bị trọng thương thì chẳng lẽ muội cho rằng ta sẽ tha cho muội ư?" Cô gái quyến rũ cười vui vẻ nhìn Thiên Lan.

"Độc ác nhất là lòng dạ đàn bà. Cô ấy là em gái ruột của cô kia mà, cô làm thế không sợ bị sét đánh giữa ban ngày hả?"

"Còn hai thằng đàn ông các anh nữa! Nếu tôi có một cô em gái như thế thì yêu thương mỗi ngày còn không kịp nữa là. Thế mà các anh lại muốn giết chết người ta, có còn là người nữa không vậy? Còn - Là - Người - Không?"

Thấy cảnh này, Vương Đại Mãng không nhịn được quát lên.

"Ngươi là kẻ nào? Ở đây không có chỗ cho ngươi nói chuyện, bây giờ mà rời đi thì ta sẽ tha mạng cho ngươi!" Vẻ mặt của cô gái quyến rũ chuyển sang lạnh lùng, nhìn Vương Đại Mãng bằng ánh mắt tràn đầy sát khí.

"Ngươi đi đi, đừng nhúng tay vào chuyện của ta!"

Thấy Vương Đại Mãng còn ngớ ngẩn đòi làm anh hùng, Thiên Lan không hề cảm động chút nào. Nàng chỉ có một suy nghĩ, chắc gã này bị ngu rồi.

"Không, tôi sẽ không bỏ cô lại một mình đâu!" Vương Đại Mãng trịnh trọng nói.

Sau đó anh ta quay đầu, còn tưởng Thiên Lan sẽ rất cảm động, nhưng lại thấy Thiên Lan đang nhìn anh ta như nhìn một kẻ ngốc.

Khí thế mới được ngưng tụ trên người Vương Đại Mãng lập tức sụp đổ.

Đê ma ma, trong phim đâu có diễn như thế đâu! Lại một lần thể hiện thất bại khiến Vương Đại Mãng rất là nản chí.

"Nếu ngươi đã muốn chết thì ta sẽ đưa các ngươi lên đường!" Cô gái quyến rũ cười tà khí, vung tay lên, một cái cầu vồng màu tím ngưng tụ trong tay, biến thành một thanh trường thương. ...

Sau khi đưa tiễn đợt khách quý cuối cùng, đám người Sa Thủy, Thiên Côn, Hắc Thúy đều tươi cười trở về.

Sau điển lễ dựng nước lần này, thái độ của đa số các thế lực đối với họ có thể nói là thay đổi hoàn toàn. Ngay cả đảo Lang Gia mà trước kia họ không dám chọc cũng trở về với thất bại, có thể nói là khiến họ được xả giận rất nhiều.

Bây giờ họ cảm thấy có lẽ bị Hải Vương thống trị cũng không phải chuyện gì ghê gớm.

Dù sao thì Hải Vương cũng khống chế quân đoàn chết chóc, cộng thêm quân lực bảy nước của họ, còn có một liên quân đáng sợ như thế, họ tin rằng cho dù không có quyền lực tối cao thì vẫn có thể trở thành lãnh chúa nắm giữ một vùng hải vực.

Lúc này, họ tràn đầy tin tưởng vào tương lai.

Đang vừa trở về vừa tán gẫu, Sa Thủy bỗng nhìn về phía nơi xa.

"Ủa? Thiên Côn, hình như là con cái của ngươi thì phải. Chẳng lẽ chúng sắp tương tàn rồi à?" Sa Thủy kinh ngạc hỏi.

"Đừng quan tâm tới chúng, kệ chúng đi. Đây là điều mà con cháu Thiên Vũ chúng ta đều phải trải qua. Trước kia ta cũng từng trải qua quá trình này mới giành được vị trí quốc chủ." Thiên Côn lơ đễnh nói, thậm chí không buồn ngó ngàng một cái.

"Ờ, nếu ngươi không để ý thì chúng ta lại càng..."

Thấy hai phe đang giương cung rút kiếm, Sa Thủy còn chưa dứt lời thì bỗng cảm thấy có gì đó sai sai.

Người trông quen quen kia không phải là thành viên của liên quân sao? Hắn ta vẫn có chút ấn tượng với người này, trong yến tiệc còn uống không ít với mình nữa cơ.

Lúc này, trường thương của cô gái quyến rũ đã tung ra, biến thành cầu vồng lao về phía Vương Đại Mãng.

"Trời má, dừng tay cho ta! Đừng mà!" Sa Thủy vừa kêu to vừa biến thành tia sáng lao tới chỗ đó.

Thấy Sa Thủy bỗng thay đổi sắc mặt chạy đi, đám người Thiên Côn cũng ý thức được có gì đó không đúng lắm, lập tức quay đầu nhìn.

Thiên Côn vừa liếc nhìn, suýt nữa không bị hù ra cao huyết áp.

Con cái của mình lại muốn ra tay với thành viên của liên quân mà họ tự hào. Thật sự là chán sống rồi!

"Dừng tay lại cho taaaaaaaa!" Thiên Côn cũng kêu to, biến thành tia sáng bay tới.

Lúc này, Vương Đại Mãng đương nhiên sẽ không ngồi yên chờ trường thương màu tím lao tới. Anh ta lập tức rút dao găm ra đón đỡ.

Chẳng qua thực lực của Vương Đại Mãng thậm chí còn chưa thông qua thí luyện Quỷ Đốc nên đương nhiên là không thể chống lại đối thủ Quỷ Tướng sơ kỳ. Anh ta lập tức bị đánh văng ra ngoài, lượng máu chạm đáy. Nếu bị thương nặng thêm chút nữa thì chắc chắn sẽ chết ngay tại chỗ.

"Yếu đuối như thế mà cũng đòi làm anh hùng à?" Cô gái trào phúng, vẫy tay một cái, trường thương màu tím bay về trong tay, đang định ném ra thêm lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment