Nghe thấy có liên quan tới Hải Vương, Thiên Lan kinh ngạc: "Thì ra ngươi là khách quý của Hải Vương!"
Nhắc tới hai chữ khách quý, vẻ mặt của Vương Đại Mãng rất phấn khích: "Đừng thấy quan hệ giữa chúng tôi với Hải Vương không tồi mà hiểu lầm. Thật ra sớm muộn gì hai phe cũng phải choảng nhau thôi!"
Thấy Thiên Lan kinh ngạc, Vương Đại Mãng dứt khoát kể cho nàng nghe về chiến tích huy hoàng của quân Bắc Kỳ bọn họ trong trận chiến với Hải Vương.
Nghe Vương Đại Mãng nói liến thoắng rằng họ đã bắt nạt Hải Vương như thế nào.
Nào là cướp đoạt báu vật của Hải Vương mấy lần, ức hiếp thành viên quân Hải Vương của gã ta, cuối cùng còn tiêu diệt cả quân đội, sau đó lại hành hạ quân đoàn Chết Chóc của gã ta cho tới chết vân vân... Thiên Lan mở to mắt, suýt nữa tưởng rằng Vương Đại Mãng đang kể chuyện cổ tích nữa cơ.
Dù sao nàng cũng biết Hải Vương mạnh cỡ nào.
Nhưng mà từ thái độ của phụ thân có thể thấy được, có lẽ lời kể của Vương Đại Mãng đều là sự thật.
Thiên Lan cảm thấy mình bị sợ hãi rồi, đầu óc rối bời, rõ ràng là không thể tiếp thụ sự thật rằng đằng sau một tên ngốc như Vương Đại Mãng lại có một thế lực khổng lồ đến thế.
Sau một khoảng thời gian im lặng, Thiên Lan bỗng ngẩng đầu, lấy một loại quả màu lam từ trong túi bên eo ra đưa cho Vương Đại Mãng.
"Hiện giờ chúng ta đã rời khỏi đảo Tân Mạt, ta cho ngươi Kết Tinh Của Biển Khơi như đã hứa. Sau này chúng ta không ai nợ ai nữa!"
Thiên Lan ném Kết Tinh Của Biển Khơi cho Vương Đại Mãng rồi đứng dậy, bước tới chỗ khoang thuyền.
Thấy vậy, Vương Đại Mãng cúi đầu nhìn Kết Tinh Của Biển Khơi trong tay, sau đó vội chạy theo ra ngoài, lại thấy Thiên Lan đã nhảy xuống nước rồi.
Một làn sóng màu trắng hiện lên rồi nhanh chóng di chuyển ra xa, chỉ trong tích tắc đã biến mất khỏi tầm mắt.
???
Đã bảo là tỳ nữ mà giờ đâu rồi? Cứ thế chạy mất luôn à?
Đê ma ma, lòng tin giữa người với người đâu rồi? Vừa nãy cô còn đồng ý cơ mà!
Thiên Lan lại không diễn theo cốt truyện khiến Vương Đại Mãng cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình bị tổn thương.
Quả nhiên kịch bản trong phim truyền hình đều là lừa đảo!
Còn tưởng có thể bắt đầu tình yêu ảo lòi... Vương Đại Mãng ỉu xìu ngồi trên boong tàu, ôm Kết Tinh Của Biển Khơi ngơ ngác nhìn theo hướng Thiên Lan rời đi. ...
Đảo Tân Mạt, trong vương cung Mutter.
Nghe đám người Thiên Côn kể lại, vẻ mặt Hải Vương càng ngày càng phấn khích.
"Khoan đã! Ngươi bảo là ngươi bắt nhị nữ nhi của mình tự sát tạ tội, sau đó tặng tiểu nữ nhi cho hắn làm tỳ nữ hả?"
"Đúng thế, thưa quốc chủ. Hành động vì việc nước quên tình thân này đương nhiên là để bảo đảm hữu nghị giữa hai phe thế lực. Còn hai tên nhi tử của ta thì ta cũng sẽ trừng phạt chúng thật nặng để đền tội với liên quân." Trông Thiên Côn có vẻ rất đắc ý với hành vi của mình.
Nghe vậy, Hải Vương suýt nữa thì bật cười, giơ ngón cái lên với Thiên Côn: "Trâu bò!"
"Quốc chủ, trâu bò nghĩa là gì?" Thiên Côn kinh ngạc.
Hải Vương đương nhiên sẽ không giải thích đây là ngôn ngữ học được từ những người chơi. Gã ta nói:
"Các ngươi có biết chúng là thế lực nào không?"
Nghe vậy, đám người Thiên Côn đều lộ vẻ tò mò. Tuy rằng đã từng tiếp xúc với bên đó, nhưng tới giờ họ vẫn chưa biết rốt cuộc liên quân là thế lực ở đâu.
"Chúng chính là quân Bắc Kỳ, cũng chính là thế lực mà trước kia ta đã nói là nhất định phải tiêu diệt!"
"Chính chúng đã tiêu diệt quân Hải Vương của ta. Nếu không phải tại chúng thì bây giờ ta vẫn là bá chủ hải vực Vọng Hư. Cho nên chúng mới là kẻ thù lớn nhất cuộc đời của ta!" Cuối cùng, Hải Vương lại bổ sung thêm một câu để nhấn mạnh mối thù của mình với những người chơi cho họ biết.
"Hả?!"
Tiếng hít khí lạnh vang lên. Mấy vị quốc chủ bên dưới đều cảm thấy mình bị hù chết khiếp rồi.
Nói vậy, thế lực liên quân mà họ tốn biết bao tâm tư muốn lấy lòng, trên thực tế lại là kẻ thù lớn nhất trong tương lai của họ sao?
"Không... Không thể nào!" Đôi môi Thiên Côn run rẩy.
"Sau này các ngươi sẽ có rất nhiều cơ hội tiếp xúc với chúng. Các ngươi sẽ hiểu ý ta!" Hải Vương lại lắc đầu nhìn thoáng qua Thiên Côn, sau đó xoay người bước vào hậu điện.
Nhìn Thiên Côn đã ngây ra như phỗng, đám người Sa Thủy cũng cảm thấy vô cùng phức tạp. Suy nghĩ một lát, họ đều giơ ngón cái lên với Thiên Côn.
"Trâu bò!"...
Sau khi Hải Vương dựng nước, cuộc sống của những người chơi lại trở về đúng quỹ đạo.
Ngoài việc mỗi ngày đều mong chờ Hải Vương lại mạnh lên thì những việc như chặt cây, giết quái vật Chết Chóc vân vân... Tiếp tục trở thành hoạt động ngày thường.
Hiện giờ, số lượng của bộ tộc Chết Chóc ở hải vực Vọng Hư lại được tăng lên, thậm chí còn chủ động tiếp cận Bắc Kỳ. Việc giao chiến với những người chơi cũng trở nên thường xuyên.
Lục Vô đã đoán được Hải Vương đang định làm gì.