Thậm chí có mấy gã là do Thương Hư sai hắn ta đích thân ném xuống.
Hắn ta không biết Hồ Hạch đã thả họ ra bằng cách nào. Bởi vì tất cả lực lượng đều không thể dùng trong Bóng Tối Khôn Cùng, hơn nữa hắn ta cũng có thể khẳng định trên người Hồ Hạch không có bất cứ đạo cụ nào cả. Nhưng bây giờ hắn ta biết một điều, đó chính là tiêu đời rồi! Sắp xảy ra chuyện lớn rồi!
Những tên bị ném vào Bóng Tối Khôn Cùng đều là những kẻ hồ đồ mất trí, không chịu phục ai cả, song thực lực lại rất mạnh.
Bây giờ chúng đã ra ngoài, không quậy tung cả đại vực Thương Hư lên mới lạ.
Theo linh khí không ngừng tràn vào cơ thể họ, linh hồn đã chết lặng bắt đầu khôi phục, ký ức cũng vọt tới từng chút một.
Tuy rằng trong thời gian ngắn, họ không thể hồi phục đến trạng thái đỉnh cao, nhưng họ đã biết rốt cuộc tại sao mình lại ra nông nỗi này.
"Các chú em! Đánh gãy răng nó cho anh!"
Lúc này, Hồ Hạch đắc ý phất tay chỉ vào Quỷ Vương Phân Thủy hét lên.
Nghe vậy, Quỷ Vương Phân Thủy lập tức vẫy cánh chạy trốn.
Hắn ta mới liếc nhìn, ở đây có ít nhất là tám Quỷ Vương. Tuy rằng họ còn chưa khôi phục thực lực, nhưng nếu thật sự đánh nhau thì chắc chắn mình sẽ không thể chống lại được.
Song thân hình hắn ta vừa bay lên không trung thì đã thấy mấy bóng người đến gần, hợp sức đè hắn ta xuống mặt đất.
Trên thực tế, có chuyện mà Hồ Hạch không hay biết.
Trong Bóng Tối Khôn Cùng đó, sự xuất hiện của Hồ Hạch đã để lại dấu ấn khó phai trong lòng họ.
Có lẽ Hồ Hạch cảm thấy đó chỉ là mấy giờ ngắn ngủi thôi, nhưng trong mắt họ, mọi người đã cùng nhau vượt qua những năm tháng lâu dài. Hơn nữa trong khoảng thời gian đó, Hồ Hạch thật sự là đại ca dẫn đầu của họ, mang tới ánh sáng và hy vọng cho họ, để họ không còn đắm chìm trong mờ mịt vì thời gian trôi qua.
Sau khi khôi phục ý thức, những kẻ hung ác tàn bạo này lại theo bản năng vô cùng tôn kính Hồ Hạch. ...
Lúc này, trong mắt những kẻ tù tội, Hồ Hạch là chỗ dựa cho họ trong Bóng Tối Khôn Cùng. Tuy rằng vẫn chưa khôi phục ý thức hoàn toàn, nhưng họ không hề do dự chấp hành mệnh lệnh của Hồ Hạch.
"Cút đi!" Quỷ Vương Phân Thủy hoảng sợ vẫy cánh một cách điên cuồng, muốn quăng đám tù nhân đang bám trên người mình ra.
Tổng cộng hai mươi ba người, mỗi người đều là cường giả đã để lại chiến tích huy hoàng trong lịch sử của đại vực Thương Hư.
Cho dù là Quỷ Vương Phân Thủy thì cũng không thể chống cự lại lực lượng được bày ra khi họ cùng nhau ra tay. Hắn ta bị kéo xuống từng chút một từ trên không trung, cuối cùng bị hợp sức đè trên mặt đất.
Nhìn Quỷ Vương Phân Thủy đang giãy giụa, Hồ Hạch không khỏi nở nụ cười.
Lần này, đến lượt anh ta nắm quyền chủ động.
"Ngô vương sẽ không tha cho ngươi đâu!" Phân Thủy tức giận hét vào mặt Hồ Hạch.
Lúc này, những người chơi trong phòng livestream chứng kiến cảnh này đã bắt đầu bàn bạc, đề nghị cách xử trí Quỷ Vương Phân Thủy.
Cậu Bé Dưa Hấu: Đại ma vương giết luôn đi, giết hắn ta xong thì ông phát tài rồi! Thằng cha này rất đáng giá, có thể lên rất nhiều level đó. (Cười ha ha)
Shin Cậu Bé Bút Chì: Không, tôi cảm thấy phải nhốt hắn ta một nghìn năm trước đã, để hắn ta biết cái gì gọi là tuyệt vọng, cái gì gọi là sợ hãi! (Cười ha ha)
Tuyết Lê Mạnh Nhất: Báo thù đừng để ngày mai. Mị nhớ hình như chế từng nói là muốn nhổ hết lông của ổng mà. (Cười ha ha)
Ôm Hằng Nga Nướng Thỏ Ngọc: Sựt! Con Quỷ Vương này chắc là ngon lắm. (Ánh mắt mong chờ. jpg)
Lợn Rừng Peggy: Phản sát thành công, đại ma vương lội ngược dòng ngoạn mục. (Cười ha ha)...
Thấy lời đề nghị của những người chơi, Hồ Hạch cảm thấy rất có lý. Thế là anh ta chỉ vào Quỷ Vương Phân Thủy.
"Nhổ hết lông của nó cho ta, sau đó ném vào Bóng Tối Khôn Cùng, nhốt đủ một nghìn năm rồi hẵng giết!"
Đám tù nhân đờ đẫn nghe vậy, ánh mắt chợt hiện lên hung quang, đè Quỷ Vương Phân Thủy xuống rồi bắt đầu nhổ lông.
Lông vũ trên người càng ngày càng ít, Quỷ Vương Phân Thủy bắt đầu kêu rên đau đớn, tức sôi máu nhìn Hồ Hạch, lòng tràn đầy lửa giận, song lại không thể làm gì được.
Lúc này, Hồ Hạch đã có sự trợ giúp của bọn tù nhân chứ không còn là kẻ mà hắn ta có thể thao túng sự sống và cái chết một cách dễ dàng nữa.
Một lát sau, Quỷ Vương Phân Thủy đã hoàn toàn tuyệt vọng. Hắn ta biến thành một con chim ưng trọc lông, sau đó bị đám tù nhân khiêng lên ném vào trong Bóng Tối Khôn Cùng.
Hắn ta đối xử với mình kiểu gì thì mình trả lại y như thế. Trong lòng Hồ Hạch tràn đầy sự sảng khoái vì được báo thù.
Bây giờ, có một đám tay sai thực lực mạnh mẽ như thế, anh ta cảm thấy mình sắp bước lên đỉnh cao cuộc đời rồi.
Nhớ tới Hạn Bạt còn đang nằm trong không gian, Hồ Hạch không nhịn được càm ràm.
"Bố tiên sư thằng Hạn Bạt!"