Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 507 - Chương 507: Chiến Thuật Thông Minh

Chương 507: Chiến Thuật Thông Minh Chương 507: Chiến Thuật Thông Minh

Đạo diễn Doãn Hiểu Kỳ cũng đưa ra cách giải quyết. Giờ khắc này, tâm tính của những người chơi đã thay đổi.

Ngay sau đó, vô số người chơi bắt đầu tụ tập đến điện Phủ Quân.

Suy nghĩ của những người chơi rất đơn giản, thừa dịp hắn ta bệnh lấy mạng hắn ta.

Tuy rằng Nguyệt Nha Tướng đã phát hiện động thái kỳ lạ của những người chơi, nhưng chỉ cho rằng bộ tộc người chơi đang tò mò nên không suy nghĩ sâu xa.

Dù sao Lưu Sách cũng đã nguyện trung thành bằng linh hồn rồi, họ lại là châu chấu trên một sợi dây thừng, không có khả năng sẽ phản bội.

Ngay tại lúc Nguyệt Nha Tướng đang quan sát dị động của những người chơi thì đám người Lưu Sách đã mở cửa phòng Nguyệt Diệu bước vào.

Sự xuất hiện của họ khiến Nguyệt Diệu kinh động. Lúc này, hắn ta đang chữa thương, lập tức mở mắt ra.

"Các ngươi vào đây làm gì?"

"Lão đại Nguyệt Diệu, ai đã khiến người ra nông nỗi này?"

"Chờ ta chữa thương xong rồi lại bàn. Bây giờ hãy ra ngoài trước đi!" Nguyệt Diệu lạnh lùng nói.

"Ta lập tức dẫn người sang Cửu Diệu báo thù cho người!" Lưu Sách bỗng giận dữ quay đi.

Thấy vậy, Nguyệt Diệu không khỏi sốt ruột. Hắn ta biết tính cách của Lưu Sách, nếu đã dám nói thế thì chắc chắn gã sẽ thật sự dẫn quân sang đại vực Cửu Diệu.

Tuy rằng hiện giờ hắn ta đã trở mặt với các huynh đệ, song vẫn chưa tới lúc hai đại vực giao chiến. Lực lượng của Bắc Kỳ còn chưa đủ để trở thành đối thủ của đại vực Cửu Diệu.

Hơn nữa bây giờ đám người Tinh Diệu vẫn còn nhớ tình huynh đệ. Nếu Bắc Kỳ dám chủ động ra quân thì tình hình sẽ khác hẳn.

Nghĩ đến đây, Nguyệt Diệu cưỡng chế ngừng lưu chuyển hồn lực, sau đó nhanh chóng bước đến gần Lưu Sách.

Ngay tại lúc Nguyệt Diệu lướt qua Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà thì bỗng cảm thấy là lạ. Hắn ta cúi đầu, lập tức phát hiện cánh tay của Cửu Đầu Xà biến thành một con cự mãng cắn mạnh lên người hắn ta, hai tay của Bàn Thạch cũng biến thành dây leo trói chặt lấy hắn ta.

"Phập!"

Đầu rắn cắn trúng ngực, độc tố rót vào người khiến Nguyệt Diệu run lên.

Lúc này Lưu Sách bỗng quay lại, giơ tay đấm thẳng vào mặt hắn ta.

"Ầm!" Nguyệt Diệu ngã xuống đất.

"Các ngươi dám phản bội ta ư!" Nguyệt Diệu khó tin nhìn họ.

Phải biết rằng hắn ta đã đích thân chứng kiến đám người Lưu Sách Bàn Thạch thề với Lục Đạo Luân Hồi bằng linh hồn. Nếu phản bội lời thề Lục Đạo Luân Hồi thì chỉ còn nước hồn phi phách tán mà thôi.

Nhưng bất kể là Lưu Sách hay Bàn Thạch, hoặc là Cửu Đầu Xà đều rõ ràng tấn công mình. Thế mà lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi vẫn chưa xuất hiện.

Bên ngoài, những người chơi đã bắt đầu ùa vào điện Phủ Quân.

Cảnh tượng này khiến Nguyệt Nha Tướng hoảng sợ. Gã ta lập tức hét lên: "Các ngươi đang làm gì? Đều lui ra ngoài hết đi!"

Người chơi không thèm để ý tới gã ta mà vẫn đi tới. Thậm chí còn có người chơi tách ra khỏi đám đông, chạy về phía gã ta.

Sau khi Doãn Hiểu Kỳ đưa ra phương án cuối cùng, những người chơi biết đã đến lúc kết thúc vở kịch này. Tiếp đó việc cần làm là thu hoạch thành quả.

Vô số người chơi ùa lên, bao vây điện Phủ Quân triệt để.

Đây là cơ hội duy nhất của họ. Nguyệt Diệu đã bị trọng thương, nếu lần này không thể đắc thủ thì sau này họ sẽ không còn cơ hội nữa. Họ không thể nào đối phó với một Nguyệt Diệu đã khôi phục thực lực.

Tấn công bất thình lình khiến Nguyệt Nha Tướng trở tay không kịp. Gã ta ra sức thoát khỏi vòng vây, chạy vào trong điện Phủ Quân để chất vấn Lưu Sách rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.

Song khi vào bên trong, chứng kiến cảnh tượng đang xảy ra, gã ta đã hoàn toàn ngây người.

Lúc này Nguyệt Diệu đã quỳ rạp xuống đất, bị dây leo và mãng xà trói chặt tại chỗ không thể nhúc nhích.

Họ đã phản bội!

Trong đầu Nguyệt Nha Tướng bỗng hiện lên suy nghĩ này. Nhưng gã ta biết đã quá muộn rồi.

Lúc này tất cả các khu vực trong Minh Phủ đều đang bùng nổ chiến đấu.

Các chiến sĩ quân Nguyệt Diệu đang đi dạo trong Minh Phủ đều bị những người chơi tấn công với mức độ khác nhau.

Giờ khắc này, quân đoàn thiên tai đã lộ ra răng nanh giấu sau sự trung thành của họ, cắn cổ Nguyệt Diệu vào thời khắc mấu chốt, phát động tập kích chí mạng.

Bởi vì Nguyệt Diệu bị thương nặng, hơn nữa còn cưỡng chế ngừng vận chuyển hồn lực nên có vẻ rất suy yếu, chỉ có thể ra sức giãy giụa khi bị Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà tấn công.

Không thể không nói tuy rằng Quỷ Hoàng hậu kỳ Nguyệt Diệu đã chật vật đến thế rồi, song thực lực vẫn rất mạnh, đã có mấy lần làm đứt dây leo của Quỷ Vương Bàn Thạch, suýt nữa thì trốn thoát. Nhưng Bàn Thạch cũng cố gắng chịu đựng, ít nhất có một điều khiến y tràn đầy lòng tin.

Đó là y không bao giờ chết. Y cũng có thể hồi sinh như những người chơi.

Dưới sự thôi thúc của động lực bất tử, Cửu Đầu Xà và Bàn Thạch dốc hết sức trói chặt Nguyệt Diệu để phòng ngừa hắn ta trốn thoát.

Bình Luận (0)
Comment