Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 532 - Chương 532: Quyết Định Tinh Diệu

Chương 532: Quyết Định Tinh Diệu Chương 532: Quyết Định Tinh Diệu

"Vậy thì phải làm sao bây giờ? Thế lực Bắc Kỳ vẫn đang liên tục xâm chiếm Cửu Diệu của chúng ta kia kìa!"

"Chống cự, nhưng đừng chủ động dẫn chiến! Dù sao tương lai họ sẽ là thế lực dưới trướng của chúng ta!"

Mấy vị huynh đệ ở đây đều gật đầu với quyết định của Tinh Diệu theo phản xạ. Rất rõ ràng, trong giai đoạn hiện giờ, cách làm như vậy mới là tốt nhất. ...

Những người chơi đương nhiên không biết quyết định của huynh đệ Cửu Diệu.

Nhưng họ cũng phát hiện đối mặt với sự xâm chiếm của họ, các cứ điểm ở đại vực Cửu Diệu đều thi hành biện pháp vô cùng bảo thủ.

Những người chơi cũng không ngốc. Họ nhanh chóng nghĩ rõ nguyên nhân.

Rất rõ ràng là có liên quan tới cái chết của Nguyệt Diệu.

Điều này khiến những người chơi càng càn rỡ hơn. Dù sao cứ đúng lý hợp tình hét to "Báo thù cho Nguyệt Diệu Phủ Quân" trước khi đánh nhau là không thành vấn đề.

Vì thế, khu vực luyện level của những người chơi đã triệt để từ Bắc Kỳ dời sang đại vực Cửu Diệu.

Hơn nữa người chơi Bắc Kỳ còn phát hiện khu vực Cửu Diệu thừa thãi linh quặng. Rất nhiều người cướp được linh quặng rao bán trên sở giao dịch đều rất đắt hàng. Hầu hết đều là người chơi server Địa Ngục vượt server mua sắm.

Điều này đã khiến người chơi Bắc Kỳ tìm thấy con đường phát tài làm giàu, chuyên tấn công khu vực chứa vật tư linh quặng.

Đối mặt với những người chơi liên tục quấy rồi, mấy quân đoàn dưới trướng Cửu Diệu thật sự là đau khổ không nói nên lời.

Đa số là vì thế lực Bắc Kỳ xâm chiếm dẫn đến mấy cứ điểm nhỏ của họ thất thủ, thiệt hại rất nhiều chiến sĩ và vật tư. Nhưng bên trên lại lên tiếng là chỉ có thể phòng ngự chứ không cho phép chủ động dẫn chiến.

Điều này thật sự khiến họ bực bội vô cùng. Nhìn những người chơi đứng bên ngoài khiêu khích, họ thật sự muốn lao ra chém giết với chúng một phen. ...

Đại vực Cửu Diệu, đồi núi Mạt Thủy.

Lần này những người chơi lại tìm đến một cứ điểm quy mô nhỏ bắt đầu quấy rối.

Thậm chí còn có mấy công hội lớn hợp tác với nhau, quyết định đánh chiếm cứ điểm gần Bắc Kỳ này.

Đối mặt với sự tấn công mãnh liệt của những người chơi, cổng cứ điểm nhanh chóng thất thủ. Các chiến sĩ bên trong chỉ có thể cầm binh khí đối chiến với người chơi.

Lúc này, trước cổng cứ điểm, con cún đang trị liệu cho thành viên công hội bỗng cảm thấy có sự dao động cộng hưởng thân thiết đang không ngừng truyền tới từ trong cứ điểm.

Cảm giác này rất kỳ diệu, như thể người mẹ đang kêu gọi đứa con xa nhà của mình.

"Xí! Mẹ tao mới không chơi game đâu!" Con cún bỗng hoàn hồn.

Nhưng cảm giác này cứ vương vấn trong lòng khiến con cún vô cùng khó chịu. Anh ta suy nghĩ một lát rồi quay sang chỗ Cổ Ngữ.

"Đại ca, tôi muốn vào trong xem mẹ tôi... Xí... Vào xem thử có thứ gì đó đang thu hút tôi!"

Nghe vậy, Cổ Ngữ cũng sửng sốt, sau đó đưa mắt nhìn cứ điểm đã gần như bị đánh chiếm, gật đầu nói: "Đi đi. Đừng chết đấy!"

"OK nạ!"

Được Cổ Ngữ cho phép, con cún lập tức vắt chân chạy vào trong cứ điểm như một con thỏ nhảy nhót.

Nhờ có thuộc tính tăng gấp đôi, binh lính canh gác trong cứ điểm hoàn toàn không thể ngăn cản anh ta, chỉ có thể trơ mắt nhìn con cún nhảy vào bên trong trụ sở.

Con cún rẽ trái rẽ phải trong trụ sở một lát, cuối cùng bước đến trước một căn nhà gỗ. Hơi thở quen thuộc được truyền ra từ nơi này.

Con cún suy nghĩ một lát, sau đó bắt đầu chui vào nhà thông qua khe hở bên trên nhà gỗ nhờ vào thân thể nhỏ nhắn của mình.

Xung quanh tối như mực. Con cún phản xạ ngửi một chút, hơi thở thân thiết này rất nồng nặc, dường như đang ở trước mắt anh ta.

Bỗng nhiên, một đôi mắt màu lục sẫm chợt sáng lên trong bóng đêm khiến anh ta giật nảy cả mình.

Con cún rất quen thuộc với đốm sáng màu lục này, trông giống hệt như đốm sáng của anh ta lúc phóng thích skill.

Tiếp đó anh ta thấy một con linh lộc trắng muốt đang ngồi trên mặt đất cách đó không xa, còn bị mấy sợi dây xích trói chặt. Lúc này trông nó vô cùng uể oải, cực kỳ suy yếu.

"Bạch Mị!" Thấy linh lộc, con cún lập tức nhận ra thân phận của nó.

Nghe thấy tiếng kêu của con cún, Bạch Mị chậm rãi ngẩng đầu lên. Thấy con cún, nó cũng có vẻ rất kinh ngạc, sau đó ánh mắt dần biến thành ghét bỏ, cất tiếng kêu trầm: "Pi!"

Đương nhiên con cún cũng thấy ánh mắt ghét bỏ của Bạch Mị, lập tức không chịu, đập móng xuống đất.

"Ánh mắt của mày là sao thế hả? Có còn muốn tao cứu mày nữa không đấy?"

Bạch Mị tiếp tục nhìn chằm chằm con cún một lát, lại cất tiếng "Pi".

Thái độ của nó khiến con cún nổi giận. Đê ma ma, người chơi cười anh ta đã đành, nhưng đều là đồng loại, mày dựa vào đâu mà ghét bỏ tao hả?!

Lúc này, bỗng có tiếng động bên ngoài nhà gỗ, sau đó cửa bị phá hỏng một cách bạo lực, Cổ Ngữ lập tức xuất hiện.

"Ha ha ha ha, cún ơi, đây là mẹ của chú mày hả!"

Bình Luận (0)
Comment