Ác Thần: Có vẻ như chỉ quan hệ với mình đại ca Cổ Ngữ thôi, người khác thậm chí cả thanh độ thân mật cũng không có luôn. (Ngàn sao)
Hao Thiên: ...
Huynh đệ Cửu Diệu: ...
Tiểu Sát: ... ...
Bài viết này đã thống kê tổng cộng hơn 300 dân bản xứ ở âm phủ có tiếp xúc với người chơi. Thống kê ban đầu về thái độ của những người dân bản xứ này đối với những người chơi, đồng thời đánh giá theo độ khó từ 1 đến 10 sao để xem NPC đó có hợp để kiếm thiện cảm hay không.
Bài viết của người chơi cao cấp này đã giúp đỡ những người chơi rất nhiều. Ngay sau đó đã có rất nhiều người chơi có cùng chí hướng cũng gia nhập vào thống kê để giúp anh ta cùng làm tiếp công việc thống kê cần tốn rất nhiều tinh lực và thời gian này.
Thấy cảnh tượng những người chơi giúp đỡ nhau, Lục Vô cũng cảm thấy vui mừng từ tận đáy lòng.
Hắn cũng từng mấy lần thấy có người chơi hỏi những người tự nguyện làm thống kê, làm sách tranh, làm truyện tranh, làm bản đồ một câu hỏi trong bài viết của họ.
Tại sao bạn lại đi làm những việc tốn sức mà chẳng được gì như thế?
Trên cơ bản, câu trả lời của họ đều như nhau, bởi vì tình yêu nồng nàn chứ sao!...
Hải vực Khuê Long, đảo Khảm Khôn.
Hải Vương đứng yên trong không trung, xung quanh gã ta toàn là thành viên của thế lực quân liên minh. Họ đều nhìn chằm chằm Hải Vương như hổ rình mồi, bầu không khí vô cùng nặng nề.
"Thiên Côn, ngươi dám phản bội ta!" Lúc này Hải Vương đưa mắt nhìn Thiên Côn đang đứng trong đám đông, sắc mặt sa sầm nói.
"Ta cũng là do bất đắc dĩ mà thôi. Nếu thật sự tiếp tục đi theo ngươi thì ta sợ cơ nghiệp vạn năm của Thiên Côn Quốc sẽ bị hủy diệt chỉ trong chớp mắt. Chiến tranh vốn do ngươi khơi mào, vậy thì hãy kết thúc bằng cái chết của ngươi đi!"
Nghe thấy Thiên Côn nói vậy, tử khí xung quanh Hải Vương sôi trào.
Lần này gã ta đến đảo Khảm Khôn với Thiên Côn là vì Thiên Côn nói với gã ta rằng trên hòn đảo này có dấu vết của di tích Minh Hải Quốc thượng cổ (Cổ quốc trước khi chia cắt thành tám nước).
Hải Vương đương nhiên là rất quan tâm tới việc này, hơn nữa còn hỏi Thiên Côn rằng tại sao lúc trước hắn ta lại không đi thăm dò di tích thượng cổ ở đây. Song Thiên Côn lại nói rằng vì thực lực của hắn ta không đủ, không đến cảnh giới Quỷ Hoàng thì thậm chí không thể bước chân vào di tích.
Lúc đó Hải Vương đã động tâm. Chung quy nếu có được thần khí của cổ quốc trong di tích thì nhất định sẽ có tác dụng mấu chốt trong chiến tranh. Có điều gã ta vẫn chưa trực tiếp đến đó mà hỏi thăm những quốc chủ khác cùng với thân tín trong thế lực của mình.
Theo lời họ thì đúng là đảo Khảm Khôn có di tích, nhưng rất khó tiến vào. Chẳng những cần thực lực từ Quỷ Hoàng cảnh trở lên mà còn cần có huyết thống con cháu của Minh Hải Quốc để làm chìa khóa mở di tích ra.
Sau khi biết rõ mọi chuyện, cuối cùng Hải Vương cũng quyết định ra tay. Gã ta sai khiến mấy vị lãnh chúa còn lại tiếp tục chỉ huy quân Hải Vương tác chiến với quân liên minh đảo Lang Gia, sau đó bảo Thiên Côn dẫn đường, chuẩn bị đích thân đi mở di tích ra.
Dù sao gã ta là con cháu của xứ sở Mutter Sea, cũng coi như thỏa mãn yêu cầu con cháu của Minh Hải Quốc. Mà thực lực của gã ta cũng đã đạt tới cảnh giới Quỷ Hoàng, hoàn toàn có tư cách mở tòa di tích này ra.
Song Hải Vương lại không thể ngờ được rằng tất cả lại chỉ là một cái bẫy. Sau khi gã ta bước vào khu vực đảo Khảm Khôn thì xuất hiện Tù Ma Trận đã được bày ra sẵn, hơn nữa còn có thủ lĩnh của các thế lực lớn trong hải vực Khuê Long mai phục ở đây, rõ ràng là một cuộc bao vây có mưu đồ từ trước.
Thấy tình huống này, Hải Vương biết rằng Thiên Côn đã phản bội mình.
"Hải Vương, ngươi không nên đến hải vực Khuê Long. Ngày ngươi dựng nước cũng đã chú định kết cục của ngươi rồi!" Đảo chủ Lang Gia cười phá lên khi thấy Hải Vương đã vào tròng.
Hải Vương không nói lời nào, tử khí lượn lờ, quầng sáng chết chóc hiện lên trên trán, xoay tròn xung quanh gã ta rồi dần dần mở rộng.
Trận chiến này là không thể tránh khỏi. Tuy rằng gã ta có lòng tin vào thực lực của mình, song rõ ràng kẻ địch đã chuẩn bị từ trước. Muốn phá vỡ phòng vây thoát thân ra ngoài chắc chắn sẽ khó khăn trùng điệp. Nhưng trong lòng gã ta lại không hề dao động.
Khoảnh khắc trở thành lãnh chúa Chết Chóc, gã ta đã trải qua cái chết một lần rồi. Cho nên lần này gã ta không hề sợ hãi.
"Hải Vương, ta cho ngươi một cơ hội, tự phế tu vi của mình rồi cút về hải vực Vọng Hư, chúng ta sẽ thả ngươi rời đi!" Lúc này, đảo chủ Lang Gia lại lên tiếng.
Trên thực tế, lão cũng rất kiêng kỵ thực lực của Hải Vương. Dù sao thì đây cũng là cường giả cảnh giới Quỷ Hoàng, nếu thật sự khai chiến thì tuy rằng có thể thắng, song phe mình chắc chắn sẽ thiệt hại không ít. Cho nên Lang Gia cho Hải Vương một sự lựa chọn.