Mà những thủ lĩnh còn lại đều đã bị thương, không còn khát vọng chiến đấu tiếp nữa. Họ cũng bay lên không trung chạy trốn theo Lang Gia.
"Đừng chạy! Xuống đây mau!"
Người chơi quyết không tha cho họ. Chỉ cần bắt được một thủ lĩnh là cả đám lại ùa tới bao vây, nhất định không cho kẻ đó chạy trốn.
Nếu đã đến đây rồi thì đương nhiên người chơi không muốn rời đi với hai bàn tay trắng. Đám Quỷ Vương Quỷ Tướng này đều là một khoản lời kếch xù, hơn nữa họ đều đã bị thương, đúng là thời điểm gặt hái tuyệt vời nhất.
Đối mặt với quân đoàn người chơi điên cuồng, các thủ lĩnh của quân liên minh có vẻ càng chật vật hơn cả. Ngoài những người thực lực mạnh có thể chạy thoát một cách dễ dàng thì rất nhiều thủ lĩnh cấp Quỷ Đốc đã bị vô số người chơi ra sức níu chân, hoàn toàn không thể thoát thân.
Đúng lúc này lại xảy ra cảnh tượng khiến những người chơi kinh ngạc.
Hải Vương đang rơi vào trạng thái lãnh chúa Chết Chóc trong không trung bỗng bắt đầu điều khiển vầng sáng chết chóc thu gặt tính mạng của những người chơi.
Lúc này, Hải Vương đã triệt để rơi vào trạng thái khát vọng giết chóc nên hoàn toàn không còn ý thức. Tất cả sinh vật trước mắt gã ta đều là con mồi.
Vầng sáng chết chóc nhanh chóng lướt qua đám người chơi, mang theo tính mạng của rất nhiều người.
"Đậu xanh, Hải Vương quá đáng lắm đó nha!"
"Ủa gì kỳ vậy? Ông đối xử với ân nhân cứu mạng như thế mà được à?"
"Đê ma ma, Hải Vương nổi điên rồi, đè ổng xuống trước đã!"...
Đối mặt Hải Vương đang tàn sát một cách điên cuồng, những người chơi đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết mà lập tức tung vô số skill lên trời để đánh rơi Hải Vương xuống dưới.
Rất rõ ràng, người chơi trong giai đoạn hiện giờ không thể đối kháng với sự cường đại của Hải Vương. Tuy rằng số lượng đòn tấn công của họ rất khủng bố, song gây sát thương thực chất lại không cao. Thời gian trôi qua, rất nhiều người chơi đã chết, tiến vào thời gian cooldown chờ hồi sinh.
Giờ khắc này, những người chơi đều rất tức giận.
Suy cho cùng thì lần này họ xuất chinh đến đây là vì Hải Vương. Song hành vi của Hải Vương lại khiến họ cảm thấy nguội lạnh.
Trong lúc đang chiến đấu, thân thể Hải Vương chợt run lên, màu đen trong mắt nhạt dần, lập tức rơi từ trên không trung, đập thật mạnh xuống mặt đất.
Lực lượng chết chóc thu hồi vào trong cơ thể khiến Hải Vương giành lại quyền khống chế thân thể.
Sau khi khôi phục lý trí, Hải Vương phun ra một búng máu tươi, giãy giụa muốn đứng dậy. Nhưng gã ta đã bị thương nặng, cộng thêm tiêu hao quá mức nên có vẻ lực bất tòng tâm.
"Khụ khụ!" Lúc này Hải Vương lại ho ra một bãi máu tươi, sau đó đưa mắt nhìn xung quanh. Trong đầu gã ta hiện lên ký ức vừa rồi đã tàn sát người chơi, vẻ mặt dần trở nên phức tạp.
Gã ta đương nhiên đã thấy hành động của những người chơi khi nãy, nhưng những gì gã ta đã làm không thể nghi ngờ là rất quá đáng.
Nhưng lúc này Hải Vương không nói lời nào mà chỉ lạnh lùng lia mắt nhìn người chơi xung quanh, chờ đợi vận mệnh phán quyết.
Ngay vừa rồi, gã ta đã giết chết ít nhất mấy trăm nghìn người chơi. Nhiều tộc nhân đã chết như thế, Hải Vương biết rất rõ điều gì đang chờ đợi mình.
Thấy Hải Vương có vẻ đã hồi phục lý trí, những người chơi cũng có vẻ rất kinh ngạc, vây quanh Hải Vương mà không biết phải làm thế nào.
"Các anh em, Hải Vương khôi phục rồi, làm sao bây giờ?"
"Đừng giết Hải Vương, ổng là Boss kiểu trưởng thành đó, ổng mà chết lúc này thì sẽ là một tổn thất rất lớn đối với chúng ta. Đừng quên trong tay ổng còn có bộ tộc Chết Chóc nhé!"
"Vậy thì phải làm sao đây? Như bây giờ thì lúng túng lắm!"
"Đương nhiên là thả ổng đi rồi. Nuôi lâu như thế, không thể thất bại trong gang tấc được."
"Được rồi, thì thả ổng đi. Nhưng thả kiểu gì cho bớt kém sang?"...
Thấy Hải Vương đã hồi phục lý trí, những người chơi bắt đầu xì xào trong kênh giọng nói, thương lượng phải xử lý Hải Vương đã trọng thương kiểu gì đây.
Sau khoảng mười phút đôi co, những người chơi đã thương lượng xong.
Vì thế, trong biểu cảm kinh ngạc của Hải Vương, một người chơi đứng trước mặt gã ta không xa bỗng hoảng sợ ôm ngực trái của mình, mặt mũi trắng bệch quỳ xuống đất, sau đó ngã gục theo kiểu mặt úp xuống đất, không còn động tĩnh gì nữa.
"Trời má, có một lực lượng thần bí đang nuốt chửng ý thức của tui! Á á á, đau quớ đi!" Lại một người chơi ngã xuống đất với sắc mặt trắng bệch, còn co giật mấy phát, tiếp đó bỗng buông xuôi.
"Trời ơi, lực lượng khủng khiếp quá, là thần linh hay sao?"
"Tim tui, tim tui sắp nổ tung rồi!"
"Kẻ nào đang âm thầm làm hại ta! Chết tiệt, ta sắp ngủm củ tỏi rồi!"
"Tui cảm thấy có một lực lượng kỳ lạ trong sâu xa đang ăn mòn thân thể của tui. Tui không thể khống chế thân thể của mình được nữa rồi!"
"Lực lượng thật khủng khiếp! Tui chết không nhắm mắt nè, tại sao trước mắt tối om như thế..."