Tuy rằng nói vậy, song ý của Lý Tinh đã rất rõ ràng, đó chính là muốn hỏi tại sao Tà Vương lại giết McCree.
Nghe vậy, Tà Vương im lặng một lát thật lâu, sau đó chậm rãi nói: "Nói thật, từ khi các ngươi nguyện trung thành với ta đến nay, thực tế ta chưa bao giờ nghi ngờ lòng trung thành của các ngươi, mà các ngươi cũng đã chứng minh cho sự trung thành của mình rồi. Nhưng ta vẫn có mấy điểm rất khó hiểu!"
Lý Tinh nghe vậy thì cau mày.
"Lão đại, người có điều gì khó hiểu? Liên quan tới chuyện này sao?"
Tà Vương gật đầu: "Ta nhớ rõ lúc trước ngươi từng nói với ta rằng năng lực thiên phú của bộ tộc người chơi các ngươi chính là có ba lần hồi sinh trên tế đàn đúng không?"
Nghe vậy, Lý Tinh thoáng căng thẳng. Cậu ta đã hiểu tại sao Tà Vương lại làm vậy rồi.
"Trước kia ta chưa bao giờ nghi ngờ điều này. Song nhân khẩu của bộ tộc người chơi các ngươi tăng lên quá bất thường. Trước đó ta chưa từng chú ý, nhưng đến khi chú ý thì mới phát hiện sau mỗi lần chiến tranh với Uyên Hư thì nhân khẩu của các ngươi lại chưa bao giờ giảm bớt, ngược lại vẫn luôn tăng trưởng!"
"Đây là điều thứ nhất, vấn đề về nhân khẩu của bộ tộc các ngươi. Có lẽ ngươi có thể nói với ta rằng đây là do khả năng sinh sản của bộ tộc người chơi các ngươi cực mạnh, ta cũng có thể chấp nhận quan điểm này. Vậy thì ta lại nói tới điểm thứ hai đi, đó là vấn đề thực lực của bộ tộc người chơi các ngươi! Bởi vì vấn đề nhân khẩu nên trong lúc ta bắt đầu lén điều tra bộ tộc các ngươi thì còn chú ý tới một điểm, đó chính là thực lực của tộc nhân các ngươi dường như vẫn đang được tăng lên, hơn nữa là tăng lên về mọi mặt. Có thể thấy rõ điểm này sau mỗi lần chiến đấu với quân Uyên Hư!"
"Ngoại trừ thực lực, ta còn phát hiện được một điểm, tuy rằng ban đầu bộ tộc người chơi các ngươi đã rất dũng mãnh không sợ chết trong chiến đấu, song khả năng thích nghi với chiến tranh lại không mạnh. Thậm chí ta còn từng thấy sau trận chiến, tộc nhân của ngươi còn nôn mửa vì không thích ứng. Biểu hiện này giống như là kẻ mới lên chiến trường chứ không phải là một chủng tộc đã quen với chiến tranh từ lâu."
"Khi đó ta vẫn chưa suy nghĩ kĩ về điều này. Nhưng tình huống không thích nghi này dần dần giảm bớt theo số lần xảy ra chiến tranh tăng lên, có vẻ như là bộ tộc người chơi các ngươi đã dần thích nghi với chiến tranh rồi. Điều này rất kỳ lạ. Theo lý mà nói, bộ tộc người chơi các ngươi tồn tại trên đại lục này bao nhiêu năm rồi thì đáng lẽ là phải trải qua vô số trận chiến rồi mới đúng, tại sao bây giờ mới bắt đầu thích nghi với chiến tranh?"
"Đây là điểm thứ hai, vấn đề tăng thực lực cùng với khả năng thích nghi với chiến tranh của tộc nhân các ngươi..."
Nói rồi, Tà Vương mỉm cười nhìn Lý Tinh nói: "Ngươi có điều gì muốn giải thích không?"
Nghe vậy, Lý Tinh không trả lời mà trái tim đập thình thịch. Tuy rằng cậu ta đã sớm nghĩ đến việc sẽ bị Tà Vương phát hiện, nhưng không ngờ lại nhanh đến thế. Cậu ta đã có linh cảm rằng sẽ có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Thấy Lý Tinh im lặng, Tà Vương lại cười nói: "Điểm thứ ba chính là khi đó ngươi đã chính miệng thừa nhận với ta, mỗi tộc nhân của bộ tộc người chơi đều có ba cơ hội hồi sinh!"
"Quá nhiều điểm đáng ngờ khiến ta không thể không hoài nghi ba lần hồi sinh đó là thật hay giả. Vì thế ta đã tìm một người chơi làm thí nghiệm. Đây cũng là đáp án mà ngươi muốn, tại sao ta lại giết chết tộc nhân của ngươi!"
Giờ đây Lý Tinh đã hiểu được tại sao Tà Vương lại ra tay với McCree một cách vô duyên vô cớ. Rõ ràng là McCree chỉ xui xẻo trở thành mục tiêu thí nghiệm của Tà Vương mà thôi.
Lúc này, Tà Vương nói tiếp: "Còn nhớ trận chiến đầu tiên giữa các người với quân Uyên Hư lần trước không? Khi đó cả bộ tộc các ngươi đều bị tiêu diệt, theo lý mà nói thì mỗi thành viên của bộ tộc các người đều mất một cơ hội hồi sinh rồi. Cho nên sau khi giết chết hắn ta lần thứ hai mà lại thấy hắn ta hồi sinh thì ta cũng đã sinh nghi rồi. Nhưng ta tin ngươi, hơn nữa cực kỳ tin ngươi, cho nên ta tiếp tục tiến hành thí nghiệm này. Vì thế ta đã giết hắn ta bốn lần..."
Sau khi nói xong, Tà Vương mỉm cười nhìn Lý Tinh: "Lý Tinh, ngươi đã phụ lòng ta. Để bồi dưỡng các ngươi, ta đã ban cho các ngươi rất nhiều vật báu mà Tà Thần để lại, hơn nữa còn dạy cho các ngươi rất nhiều kỹ năng chiến đấu. Tuy rằng các ngươi là thuộc hạ của Tà Vương ta đây, song ta tự nhận là chưa bao giờ thẹn với các ngươi!"
"Đúng! Tà Vương ta đây chỉ là một luồng tà niệm, căn bản không có thân thể chân thật, khác với các ngươi. Nhưng khi ở bên các ngươi, ta đã rất vui vẻ. Bởi vì ta phát hiện tình cảm của ta càng ngày càng phong phú, cho nên ta rất biết ơn bộ tộc người chơi các ngươi!" Nói đến đây, Tà Vương chợt ngừng lại: "Nhất là ngươi, Lý Tinh! So với thuộc hạ, ta cảm thấy dùng từ bạn bè càng phù hợp với quan hệ của chúng ta hơn. Nhưng tại sao ngươi lại lừa ta? Ngươi có thể cho ta một lời giải thích không?"