Nhưng đúng lúc này, một bóng dáng lại chậm rãi ngưng tụ bên cạnh hắn ta.
"Tà Vương, ngươi không thể giết chết ta được đâu!"
Thấy Thương Hư lại xuất hiện, Tà Vương cũng hoảng sợ.
"Rốt cuộc ngươi là thứ gì?"
Giờ đây Tà Vương thật sự sợ hãi rồi. Vừa nãy trận pháp Chân Ma của hắn ta đã phong tỏa vùng không gian này, dẫu Thương Hư có khả năng ẩn náu thì cũng không có chỗ để trốn dưới đòn công kích toàn phương vị không góc chết này. Nhưng Thương Hư vẫn xuất hiện với vẻ ngoài lành lặn như trước.
Cho dù mình là hóa thân của tà niệm, có thân thể bất tử, nhưng chí ít vẫn sẽ bị thương. Cho nên hình thái gần như "Không có" này của Thương Hư khiến Tà Vương cảm thấy quá kỳ lạ, cứ như thể gã hoàn toàn không tồn tại vậy.
Nhìn vẻ mặt kinh hãi của Tà Vương, Thương Hư cười thản nhiên. Thân là người thay mặt cho Lục Vô ở đại vực Thương Hư, hắn ta có được một số quyền hạn của thần khí. Hắn ta bây giờ hoàn toàn không phải là hình dạng thật, mà chỉ là hóa thân được ngưng tụ từ âm khí tràn ngập thế giới âm phủ này mà thôi. Tuy rằng không có bất cứ khả năng chiến đấu nào, song sau khi bị hủy diệt thì lại có thể khôi phục trong chớp mắt.
"Tà Vương, ta không có ác ý, thậm chí sẽ không gây hại cho bộ tộc người chơi. Ta đến tìm ngươi chẳng qua là muốn bàn một điều kiện với ngươi!"
Tà Vương hung tợn nhìn chằm chằm vào Thương Hư dường như không thể giết chết một lát rồi nói: "Nói đi, điều kiện gì? Đúng rồi, ta không thích bàn điều kiện với kẻ khác. Có lẽ ta sẽ không đồng ý điều kiện của ngươi đâu!"
"Ta có thể nói cho ngươi biết bí mật của bộ tộc người chơi, thậm chí có thể đúc thân thể hoàn chỉnh lại cho ngươi. Có điều cái giá mà ngươi cần trả là nguyện trung thành với ta!"
Thương Hư biết rõ tính cách của Tà Vương nên không thừa nước đục thả câu mà nói thẳng điều kiện của mình.
"Yêu cầu ta nguyện trung thành với ngươi ư? Chẳng lẽ ngươi là... Ngươi có thể đúc thân thể lại cho ta?" Tà Vương vốn định trào phúng một phen, nhưng khi nghe thấy câu nói đằng sau thì không khỏi chấn động.
Đối với Tà Vương, câu nói đằng sau thật sự là quá có sức cám dỗ.
Bản thể của Tà Vương chỉ là một luồng tà niệm của Tà Vương. Chấp niệm suốt mấy triệu năm của hắn ta chính là bản thân không hoàn chỉnh. Cho nên theo đuổi lớn nhất của hắn ta là được sống như những sinh linh âm phủ khác.
"Lấy tà niệm của ngươi làm hồn, cộng thêm năng lực của ta, ta có thể đúc được một thân thể dung hợp hoàn hảo với ngươi!" Thương Hư lại cười nói.
"Rốt cuộc ngươi là ai? Ta không tin ngươi có thể đúc một thân thể dung hợp hoàn hảo với tà niệm ta đây! Chỉ có lực lượng pháp tắc của Âm Thần thì mới làm được điều đó, hơn nữa nhất định phải là một vị thần linh nắm giữ pháp tắc nghịch chuyển sinh tử mới được! Mà thực lực của ngươi thì đương nhiên là chưa đạt tới cảnh giới thần linh!" Tuy rằng lời nói của Thương Hư đầy sức cám dỗ, song Tà Vương lại hoàn toàn không tin.
"Ta ư? Tên của ta liên lụy quá rộng, nếu ngươi không đồng ý điều kiện của ta thì đừng nên biết tên của ta cho thỏa đáng. Bằng không, cho dù ngươi không chết cũng sẽ bị phong ấn thêm lần nữa!"
"Xời!" Nghe vậy, Tà Vương khinh thường: "Tà Vương ta đây bất tử bất diệt, việc gì phải sợ! Ngươi cứ nói đi!"
Thương Hư bất đắc dĩ lắc đầu: "Cái gọi là bất tử bất diệt của ngươi không tồn tại trong mắt cường giả thần cảnh. Họ vẫn có thể dễ dàng xóa sổ ngươi. Cho nên xin lỗi, vì tốt cho ngươi, cũng vì tốt cho ta, nếu chúng ta không thuộc cùng một chiến tuyến thì thứ lỗi cho ta không thể nói rõ."
Lời nói của Thương Hư khiến Tà Vương cau mày.
"Vậy khỏi cần. Dù ngươi có là cường giả thần cảnh thì cũng không có tư cách khiến ta nguyện trung thành!"
Tính cách bướng bỉnh của Tà Vương khiến Thương Hư rất bất đắc dĩ, đồng thời biết Tà Vương còn chưa tin mình. Vì thế hắn ta xin quyền hạn sử dụng thần khí với Lục Vô.
Sau khi được Lục Vô cho phép, hồn tệ trong thần khí bắt đầu đốt cháy, một thân xác giống hệt nhân loại chậm rãi xuất hiện trước mặt Thương Hư.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Tà Vương, thân xác này dần dần được ngưng tụ thành thật thể trong hồn tệ thiêu đốt. Càng khiến hắn ta khó tin hơn nữa là dao động năng lượng tản ra từ trên thân xác này lại nảy sinh cộng hưởng với tà niệm của mình.
Đến khi thiêu đốt được khoảng hai triệu hồn tệ, Thương Hư bỗng dừng lại.
Tuy rằng thân xác còn chưa được đúc xong, nhưng Thương Hư bỗng luyến tiếc. Chung quy Tiểu Khả của mình còn chưa được hồi sinh, cứ đốt kiểu này thì đau lòng lắm. Nếu không phải giá trị của Tà Vương rất lớn, sau khi thu phục sẽ mang lại nhiều lợi ích cho hắn ta hơn thì Thương Hư bủn xỉn nhất định sẽ không làm thế.
"Ngươi... Ngươi đã làm bằng cách nào vậy?"
Lúc này, Tà Vương đã bị hù dọa bởi thủ đoạn thần bí khó lường của Thương Hư.