Nhất là câu nói cuối cùng của Lý Tinh trước khi rời đi, Tà Vương có thể cảm nhận được sự chân thành trong cảm xúc của cậu ta. Có câu nói này cùng với tâm ý đã đủ để khiến Tà Vương cảm thấy an toàn.
Tuy rằng lòng hiếu kỳ còn chưa được thỏa mãn, song những chủng tộc có thể sinh tồn trong thế giới âm phủ này ít nhiều gì cũng có bí mật của mình. Tuy rằng bí mật của bộ tộc người chơi khiến hắn ta tò mò, nhưng bây giờ hắn ta đã không cần biết nữa.
Sau khi Lý Tinh rời đi không lâu thì Tà Vương cũng biến mất tại chỗ.
Lúc này, dưới ánh trăng, một bóng dáng quỷ mị bay đến từ bên ngoài, yên lặng né tránh lính gác tiến vào trong cung điện đá.
Sự xuất hiện của kẻ đó đương nhiên không thể giấu được Tà Vương. Lúc này Tà Vương chậm rãi ngưng tụ trong cơn gió màu đen, hiện hình đằng sau bóng dáng quỷ mị đó rồi giơ tay lên tung ra một chưởng.
Trúng một chưởng của Tà Vương, thân thể của bóng dáng quỷ mị đó xuất hiện từng vòng gợn sóng loại bỏ hết lực lượng của Tà Vương ra ngoài, thân hình vẫn bay về phía trước như lông vũ, sau đó chậm rãi hạ xuống đất.
"Ngươi là ai?" Tà Vương lạnh lùng hỏi bóng dáng đó.
"Tà Vương, chúng ta nói chuyện nhé?" Bóng dáng mơ hồ như quỷ mị kia cười nói.
"Thậm thà thậm thụt! Ta thấy nên giết chết ngươi rồi rút hồn ra để trò chuyện với linh hồn của ngươi thì hơn!" Tà Vương nhếch mép, thân hình lóe lên rồi xuất hiện trước mặt bóng dáng quỷ mị đó, tay phải tung ra, cơn gió cuồng bạo lập tức hình thành, càn quét về phía trước.
Đối mặt với chiêu thức của Tà Vương, bóng dáng quỷ mị rõ ràng là không thể chịu được, bỗng tan biến ngay tại chỗ.
Lúc này, Tà Vương vung tay tới chỗ bóng dáng quỷ mị tan biến chộp vào không khí, muốn bắt lấy linh hồn của kẻ đó. Song điều khiến Tà Vương kinh ngạc là lại không bắt được linh hồn nào cả.
"Tà Vương, lần đầu gặp mặt mà làm thế thì không ổn lắm đâu!" Không biết khi nào, bóng dáng quỷ mị kia đã xuất hiện sau lưng Tà Vương.
"Có chút bản lãnh đấy!"
Tà Vương hừ lạnh một tiếng, xoay người muốn phát động tấn công thêm lần nữa, lại thấy bóng dáng quỷ mị kia chợt lùi về sau một bước. Sau đó bóng đen xung quanh tan biến, để lộ hình dạng thật.
Nhìn đứa trẻ có mái tóc dài màu trắng mượt mà trước mặt mình, Tà Vương không khỏi ngây ngẩn cả người, nhưng vẫn chưa hết cảnh giác.
"Nhóc con, ngươi là ai?"
Nghe thấy câu hỏi này, Thương Hư vốn đang mỉm cười, bày ra phong thái bí ẩn lập tức xụ mặt. ...
Nghe thấy Tà Vương gọi mình là nhóc con, vẻ mặt Thương Hư lập tức cứng đờ.
Nội tâm Tà Vương cũng tràn đầy tò mò. Bởi vì hắn ta phát hiện hình như Thương Hư không có thực thể, hắn ta không thể cảm nhận được sự dao động trong cảm xúc của Thương Hư.
Với tư cách là hóa thân của tà niệm, Tà Vương cực kỳ nhạy cảm trong chuyện này. Đây là lần đầu tiên hắn ta gặp phải tình huống như thế.
"Nói rõ ý đồ của ngươi đi, nhóc con!" Lúc này, Tà Vương lại lên tiếng.
Nếu không phải là không thể nhìn thấu thực lực của Thương Hư thì với tính cách của Tà Vương, hắn ta đã sớm giết chết kẻ này rồi. Có điều bây giờ hắn ta rất tò mò Thương Hư đến đây tìm hắn ta với mục đích gì.
Tuy rằng rất khó chịu vì bị Tà Vương gọi là nhóc con, song Thương Hư không muốn dây dưa với Tà Vương về vấn đề này. Hơn nữa tuổi tác của mình cũng thực sự không thể so sánh với Tà Vương đã tồn tại mấy triệu năm.
"Tà Vương, không phải là ngươi muốn biết bí mật của bộ tộc người chơi sao? Ta có thể nói cho người biết!"
Nhưng khi nghe thấy những lời này, ánh mắt Tà Vương bỗng ứa ra sát khí. Tuy rằng hắn ta rất tò mò bí mật của bộ tộc người chơi là gì, song dù sao thì bộ tộc người chơi cũng là cấp dưới của hắn ta. Lời nói của Thương Hư đã xúc phạm đến điểm mấu chốt của hắn ta.
"Ta không muốn biết, hơn nữa không muốn ngươi biết!"
Nói rồi, thân thể hư ảo của Tà Vương ngưng tụ thành một pho tượng đá, thân hình nhanh chóng dâng cao, hai tay chắp trước ngực.
Tà ma chân ấn hiện lên trên trán Tà Vương, từng cái xúc tu ảo ảnh bắt đầu xuất hiện khắp cung điện bằng đá, đồng thời đánh về phía Thương Hư.
"Rầm!"
Cả cung điện bằng đá hoàn toàn bị ảo ảnh xúc tu phá hủy. Cung điện bắt đầu sập xuống, còn bóng dáng Thương Hư thì lại bị đánh tan tành ngay tại chỗ.
Lần này Tà Vương vẫn chưa dừng tay lại mà bay lên không trung, tà ma chân ấn trên trán phát ra ánh sáng màu tím. Ảo ảnh xúc tu bị Tà Vương thao túng trở nên to khỏe hơn.
"Diệt!"
Tất cả ảo ảnh xúc tu đều vây xung quanh Tà Vương dựng thẳng lên trời, hình thành trận pháp Chân Ma phong tỏa kín kẽ khu vực này, sau đó lại hợp sức đập xuống.
Mặt đất rung chuyển, cung điện bằng đá sụp đổ đã hoàn toàn biến thành một đống đổ nát dưới đòn công kích cuồng bạo của Tà Vương.
Đợt tấn công cuồng bạo này kéo dài khoảng năm phút, mặt đất bên dưới di chỉ bị đập cho sụp xuống mấy mét. Lúc này Tà Vương cũng dừng việc tấn công, chậm rãi hạ xuống đất.