Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 647 - Chương 647: Mất Mát Lớn Lao

Chương 647: Mất Mát Lớn Lao Chương 647: Mất Mát Lớn Lao

Cho nên sau khi múc nước xong, Hắc Hổ bèn đứng dậy xách thùng gỗ quay về.

Lại thấy đệ tử tông môn kia, Hắc Hổ rụt cổ lại với vẻ sợ hãi, khom lưng tiếp tục chạy bước nhỏ, đồng thời còn lia mắt nhìn xung quanh để xác nhận xem có mai phục hay không.

"Ê, đứng lại!" Lúc này, đệ tử tông môn bỗng lên tiếng.

Hắc Hổ lập tức đứng lại tại chỗ, sau đó cúi đầu quay về phía đệ tử tông môn, vẻ mặt tràn đầy nhút nhát.

"Đến Hắc Ngục Tông mấy năm rồi?" Đệ tử tông môn kia dần đến gần anh ta, sau đó dừng lại ở chỗ cách anh ta một mét rồi hỏi.

"Ba... Ba năm thì phải." Hắc Hổ ngập ngừng nói.

Giọng điệu của Hắc Hổ hoàn toàn giống với những tạp dịch khác. Dường như cuộc sống chết lặng này đã sớm khiến anh ta quên thời gian trôi qua, có thể nói là không hề có sơ hở.

Tên đệ tử kia gật đầu, sau đó không kiên nhẫn xua tay: "Cút đi."

Nghe vậy, Hắc Hổ vội vàng xoay người chạy đi.

Thấy thế, đệ tử tông môn kia cũng lập tức xoay người, tiếp tục nhìn về phía hồ.

Nhưng đúng lúc này, Hắc Hổ sắp rời đi lại đột nhiên xoay người, đôi mắt ứa ra hung quanh, đấm thẳng vào lưng tên đệ tử kia. Sau khi tên đệ tử tông môn đó ngã xuống đất, Hắc Hổ lập tức đè cổ hắn ta xuống, lại đấm vào phần gáy khiến đầu của hắn ta bị đấm thủng.

Sau khi giết chết đệ tử tông môn này, Hắc Hổ không hề chần chờ kéo thi thể của đệ tử tông môn vào hồ, sau đó men theo bờ hồ đi đến nơi mà mình thường xuyên ẩn nấp tu luyện.

Sau khi Hắc Hổ rời đi, một lão già mặc áo choàng đen của trưởng lão xuất hiện.

Lão nhìn theo hướng Hắc Hổ rời đi bằng ánh mắt đầy ý cười.

"Quả là xảo quyệt, điều tra lâu đến thế rồi mới ra tay!"

Sau khi sự kiện mất tích liên tục xảy ra, Hắc Ngục Tông đã quy định đệ tử tông môn phải xuất hành theo nhóm, nếu không có tình huống tất yếu thì không được đi một mình.

Nhưng hung thủ nấp trong bóng tối quá xảo quyệt, từ đầu đến cuối không hề xuất hiện khiến trưởng lão "Huyết Hàn" điều tra việc này cực kỳ đau đầu.

Sau mấy ngày điều tra mà không có kết quả, Huyết Hàn nghĩ ra một cách, đó chính là dụ dỗ hung thủ xuất hiện.

Vì thế lão còn chuyên dùng tên đệ tử vừa chết làm mồi, bảo hắn ta đi tới đi lui ở mấy chỗ mà tạp dịch thường xuyên lui tới để điều tra tạp dịch, thực tế Huyết Hàn đã sớm coi hắn ta là mồi dùng để dụ dỗ hung thủ nấp trong bóng tối.

Cái gọi là mồi chính là thứ sẽ bị dã thú ăn sạch sành sanh khi chúng mắc câu. Cái chết của tên đệ tử đó không thể khiến Huyết Hàn sinh ra một chút dao động nào.

Chẳng qua Huyết Hàn không ngờ rằng hung thủ nấp trong bóng tối lại là một tên tạp dịch. Điều này thật sự nằm ngoài dự kiến của lão. ...

Lúc này, trong một hang cỏ ven hồ, Hắc Hổ đặt hai tay lên ngực tên đệ tử tông môn đã chết, dùng linh khí không ngừng luyện hóa huyết nhục của hắn ta.

Sau khi điều tra xong, chắc chắn là không có đệ tử tông môn nào ẩn nấp gần đó, Hắc Hổ không hề chần chờ ra tay ngay lập tức.

Trong mắt Hắc Hổ, giá trị của đệ tử tông môn cao hơn tạp dịch rất nhiều. Có thể nói thu hoạch lần này rất lớn.

Nhưng đúng lúc này, một bóng đen hiện lên bên cạnh, sau đó đánh một chưởng vào ngực Hắc Hổ khiến anh ta văng ra ngoài, ngã vào đống bùn trong hang cỏ.

"Chậc chậc chậc, thật không ngờ rằng ngươi lại là một tạp dịch. Đúng là bất ngờ đấy!" Huyết Hàn mỉm cười nhìn Hắc Hổ nằm trên mặt đất.

Nói rồi, Huyết Hàn nhìn thoáng qua mạng nhện đỏ như máu lan tràn trên ngực tên đệ tử đã chết, nụ cười trên môi càng tươi tắn hơn.

"Pháp môn thôn phệ huyết nhục bồi dưỡng bản thân à? Chúng ta làm giao dịch nhé, ngươi thấy thế nào?"

Hắc Hổ nhanh chóng bò dậy, nhìn chằm chằm trưởng lão Huyết Hàn đứng trước cửa hang cỏ bằng ánh mắt cảnh giác, trong lòng lại chùng xuống.

Anh ta vô cùng quen thuộc con đường dẫn đến hồ. Trước khi giết chết tên đệ tử kia, anh ta đã quan sát những nơi có thể ẩn náu xung quanh một cách tỉ mỉ, xác nhận không có mai phục rồi mới ra tay. Nhưng không ngờ vẫn có người ẩn náu, hơn nữa còn là trưởng lão của Hắc Ngục Tông.

Tuy rằng hiện giờ thực lực của anh ta đã tiến triển thần tốc, nhưng y nguyên không phải là đối thủ của trưởng lão. Giờ phút này, Hắc Hổ không khỏi thầm kêu khổ.

Còn cái gọi là giao dịch trong miệng trưởng lão, Hắc Hổ hoàn toàn không tin.

Bởi vì nơi này không phải là sở giao dịch, giao dịch với kẻ có thực lực không ngang hàng thì chỉ còn nước bị nuốt chửng không để lại xương cốt.

"Ngươi nói cho ta biết công pháp thôn phệ đó, hơn nữa nói ngươi đã có nó bằng cách nào, sau đó ta sẽ thả ngươi đi, thế nào?" Trưởng lão Huyết Hàn tiếp tục dụ dỗ.

"Được! Tôi sẽ nói cho ông biết. Thả tôi ra!" Hắc Hổ cảnh giác nói.

"Vậy ngươi lại đây!" Trưởng lão Huyết Hàn vẫn mỉm cười như trước.

Bình Luận (0)
Comment