"Đó là theo đuổi của cô ta. Dẫu cô ta đã từng tha mạng cho ta ba lần, nhưng ta cũng sẽ không nhớ ân tình của ta. Nghịch thiên là cái chó má gì chứ, có liên quan gì tới Tà Ma Thần ta đây đâu! Dù âm phủ có sụp đổ thì cũng chẳng ảnh hưởng tới ta! Mục tiêu của ta vẫn luôn là ngoại vực!"
Nghe Tà Ma Thần nói, Lục Vô không khỏi cạn lời, trong lòng khó chịu nghĩ tại sao kiếp trước mình lại không bóp chết loại người vô liêm sỉ này nhỉ.
Nghĩ đến đây, Lục Vô đưa mắt nhìn Bắc Ly để xem thử cô bé sẽ làm thế nào.
Lúc này, khí thế trân người Bắc Ly tan biến, xòe tay nhìn Lục Vô: "Đàm phán thất bại rồi!"
"Thế phải làm sao bây giờ?"
"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt. Nói ngọt không nghe thì dùng vũ lực thôi!" Bắc Ly nói rồi ra dấu cắt cổ. ...
Thấy Tà Ma Thần không nghe khuyên bảo, Bắc Ly không thèm nói nhiều nữa mà vung tay lên, lực lượng của thần khí nâng Tà Ma Thần lên cao rồi trói chặt trong không trung.
Tà Ma Thần bắt đầu giãy giụa, muốn thoát khỏi sự trói buộc này, nhưng chỉ có ý thức của hắn ta đấu tranh, còn linh hồn lại không có bất cứ đấu tranh.
"Đừng vùng vẫy nữa, linh hồn của ngươi đã bị khắc dấu ấn không thể xóa nhòa, không thoát ra được đâu!" Bắc Ly cười nói.
"Thế thì ta sẽ vứt bỏ linh hồn này!" Nói rồi, Tà Ma Thần nhắm mắt lại, bắt đầu điều khiển ý thức xé rách linh hồn của mình.
Suy nghĩ của Tà Ma Thần lúc này rất đơn giản. Chỉ cần không có linh hồn thì hắn ta sẽ được giải thoát. Chờ người tu luyện Đoạt Cơ Đại Pháp tiếp theo là được, hắn ta vẫn còn cơ hội sống lại.
Nhưng điều khiến Tà Ma Thần kinh ngạc là linh hồn của hắn ta lại không thể xé rách. Hắn ta lập tức ý thức được rằng không gian này vô cùng kỳ lạ, có thể bảo vệ cho linh hồn bất diệt!
"Lục Đạo Luân Hồi!" Tà Ma Thần mở mắt ra, lộ vẻ kinh hãi.
Nếu không phải là lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi thì linh hồn sẽ không bao giờ trở nên kiên cố cỡ này. Bởi vì Lục Đạo Luân Hồi chính là nơi quy tụ của linh hồn trong thế giới âm phủ.
Ngay cả khi mới bị kéo đến đây thì Tà Ma Thần cũng chưa từng kinh hãi đến mức này. Bởi vì hắn ta biết rõ Lục Đạo Luân Hồi đại biểu cho điều gì.
"Có kiến thức đấy. Ngươi không chết được đâu!" Lục Vô không khỏi nở nụ cười.
"Rốt cuộc Bắc Ly... Cô ta đã tạo ra không gian này bằng Lục Đạo Luân Hồi như thế nào vậy?" Vẻ mặt Tà Ma Thần tràn ngập khó tin.
"Là ta làm đó nha!" Bắc Ly kiêu ngạo nói.
Tà Ma Thần nhìn Bắc Ly, ánh mắt càng kinh hãi hơn.
Tuy rằng đã biết sự tồn tại của Tiểu Bắc Ly, nhưng từ trước tới nay hắn ta vẫn chỉ coi cô bé là tay sai của Bắc Kỳ Thần Bắc Ly chứ chưa bao giờ coi trọng cô bé. Nhưng không ngờ cô bé lại có năng lực này.
"Ngươi đã làm như thế nào? Ngay cả Đại Đế cũng chỉ có thể thôi thúc Lục Đạo Luân Hồi chứ không thể dùng lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi để chế tạo ra những thứ khác. Rốt cuộc thì ngươi là ai?" Tà Ma Thần nhìn Bắc Ly hét lên.
Nghe thấy câu hỏi của Tà Ma Thần, Lục Vô cũng dỏng tai lên, trong lòng cực kỳ tò mò.
Bây giờ Lục Vô đã sớm đoán được thần khí này không phải là do ông tổ Lục Viêm của mình chế tác.
Trong quá trình dần dần trưởng thành, hắn cũng đã tiếp xúc với rất nhiều cường giả. Tuy rằng ông tổ của hắn là Vua Bắc Kỳ, nhưng cũng chỉ có cảnh giới Quỷ Vương mà thôi, sao có thể chế tác ra thần khí với những chức năng nghịch thiên như thế chứ. Chỉ có Bắc Ly thần bí khó lường thì mới làm được việc này.
"Không nói cho ngươi đâu, lêu lêu lêu!" Bắc Ly thè lưỡi trả lời.
Nghe vậy, Lục Vô và Tà Ma Thần đồng thời xụ mặt.
"Cho dù ngươi có nắm giữ Lục Đạo Luân Hồi thì đã sao? Ta có thần ấn trong người, chính là thần linh trong danh sách bảng Âm Thần, được Lục Đạo Luân Hồi thừa nhận sự tồn tại. Ngươi phải xóa thần ấn của ta trước rồi mới có thể dùng lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi để xóa bỏ ký ức của ta. Ngươi có thể làm được điều đó không?"
Tà Ma Thần biết mình khó tránh khỏi cái chết, song vẫn không hề sợ hãi mà tiếp tục rít gào với vẻ mặt dữ tợn.
"Làm như chuyện gì to tát lắm, sửa lại ký ức thôi mà!" Bắc Ly kiêu ngạo khoát tay.
Thấy Bắc Ly bắt đầu làm màu, Lục Vô - ăn bám - không nhịn được muốn kêu "ghê ghê ghê" để hoan hô cổ vũ cho cô nàng.
"Ngươi có thể xóa thần ấn của ta ư?" Vẻ mặt Tà Ma Thần khựng lại. Tuy rằng không tin, nhưng Bắc Ly thật sự là quá bí ẩn.
"Nhưng ta sẽ không làm thế, bởi vì giá trị của ngươi sẽ tụt dốc không phanh nếu không có thần ấn. Cho nên ta sẽ dùng cách khác, giữ lại thần ấn của ngươi, sau đó tiêu diệt ngươi, sáng tạo ra một vị thần mới sở hữu thần ấn của ngươi!" Nói rồi, Bắc Ly khoác chiếc áo blouse trắng mà Lục Vô rất quen thuộc.