Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 661 - Chương 661: Đối Đầu Kẻ Thù

Chương 661: Đối Đầu Kẻ Thù Chương 661: Đối Đầu Kẻ Thù

"Ha ha ha, ngươi thật sự cho rằng ta sẽ tin sao? Muốn đe dọa ta để bắt ta nghe lời ư? Ngươi tưởng Tà Ma Thần ta là kẻ ngốc chắc?" Nghe thấy Bắc Ly nói sẽ giữ lại thần ấn, hơn nữa còn xóa bỏ ký ức của mình, Tà Ma Thần cười phá lên.

Trước đó hắn ta còn hơi lo lắng, nhưng khi nghe thấy những lời này, hắn ta đã xác định là Bắc Ly đang hù dọa hắn ta. Bởi vì ý thức của hắn ta chính là thần ấn, hoàn toàn không có chuyện xóa bỏ ý thức mà vẫn có thể giữ lại thần ấn.

"Uầy ôi! Ếch ngồi đáy giếng cũng không tin thế giới ngoài giếng còn rộng lớn hơn đâu." Bắc Ly nói rồi vung tay lên, một bóng người chậm rãi xuất hiện trong không gian thần khí.

Tà Vương ngơ ngác khi thấy mình xuất hiện ở đây. Hắn ta nhìn Lục Vô rồi lại nhìn Bắc Ly, đến khi thấy Tà Ma Thần bị trói trong không trung thì đột nhiên mở to mắt.

"Tà Vương, thế nào? Đi theo bọn này còn nhiều điều tốt lắm!" Bắc Ly tiếp tục kiêu căng, chỉ thiếu điều ngậm điếu thuốc lá, đeo kính râm mà thôi.

"Tà Ma Thần!"

Thấy Tà Ma Thần trong không trung, Tà Vương không nhịn được run lên.

Bởi vì đây là chủ nhân cũ của hắn ta, một vị thần linh của âm phủ thực sự, hơn nữa còn là cổ thần cực kỳ cường đại trong đám thần linh, cũng là ám ảnh trong lòng Tà Vương.

Bởi vì trước khi có thân thể, hắn ta chỉ là tà niệm của Tà Ma Thần mà thôi, chưa bao giờ là một thể hoàn chỉnh. Có lẽ một ngày nào đó Tà Ma Thần trở về, hắn ta sẽ lại trở thành vật phẩm phụ thuộc vào gã.

"Sợ gì mà sợ! Ngày xưa hắn từng dùng anh chắn tử kiếp, bây giờ anh nên hận hắn mới đúng!" Lục Vô nhỏ giọng xúi giục.

"Ta... Ta không phải là đối thủ của hắn!" Tuy rằng đã có thân thể, nhưng nỗi sợ hãi khi đối mặt với Tà Ma Thần trong lòng Tà Vương đã có ngay khi mới được sinh ra. Rõ ràng hắn ta không thể có nổi dũng khí ra tay Tà Ma Thần.

"Tôi sẽ làm chỗ dựa cho anh!" Lục Vô vỗ vai Tà Vương kiên định nói.

Thấy vậy, Bắc Ly cũng muốn bắt chước Lục Vô vỗ vai Tà Vương cổ vũ cho hắn ta, chẳng qua chiều cao có hạn nên cô nhóc chỉ có thể nhón chân đấm vào eo Tà Vương.

"Hắn chẳng qua là một luồng tà niệm của ta mà thôi, gọi hắn tới đây thì có ích lợi gì?" Vẻ mặt Tà Ma Thần tràn đầy khinh thường.

"Hắn có cùng một căn nguyên với ngươi, cho nên nếu để hắn nuốt chửng thần ấn, cướp đoạt thần cách của ngươi thì vẫn sẽ được bảng Âm Thần tán thành!" Bắc Ly vẫn nói bằng giọng chắc thắng.

Nghe vậy, vẻ mặt khinh thường của Tà Ma Thần chợt khựng lại.

Tà Vương cũng ngây người. Hắn ta có thể nghe rõ câu nói của Bắc Ly. Không ngờ Bắc Ly lại muốn mình nuốt chửng Tà Ma Thần, sau đó cướp đoạt thần ấn cùng với thần cách trong danh sách bảng Âm Thần của Tà Ma Thần. Tà Vương cảm thấy ý tưởng này quả thật là điên rồ.

"Ta không thể nuốt chửng hắn được, sẽ bị phản phệ mất!" Tà Vương lắc đầu như trống bỏi.

Vất vả lắm mới có thể trở thành sinh linh âm phủ, hắn ta không muốn cứ thế bị phản phệ mà chết.

Nghe vậy, Lục Vô và Bắc Ly đều nhìn Tà Vương bằng ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.

"Đừng sợ, có tôi... Còn có cô nhóc này nữa mà!" Lục Vô vốn định làm màu, bỗng ý thức được rằng hình như mình chẳng có tác dụng gì cả nên chỉ tay về phía Bắc Ly.

"Ngươi cứ yên tâm mà nuốt đi. Thần ấn của hắn ta không phản kháng được đâu. Có ta ở đây, ta sẽ điều khiển thần khí áp chế ý thức của hắn ta. Ngươi chỉ cần nuốt chửng là được rồi!" Bắc Ly tiếp tục xúi giục.

Bởi vì Tà Vương cực kỳ sợ Tà Ma Thần nên Lục Vô và Bắc Ly chỉ có thể liên tục làm công tác tư tưởng cho hắn ta.

"Thật sự có thể sao?" Sau khi khuyên bảo một lúc, có vẻ như Tà Vương cũng manh động.

"Yên tâm đi, nuốt chửng Tà Ma Thần thôi mà! Tới đi! Không thành vấn đề!" Bắc Ly bày ra tư thế cổ vũ.

Lúc này, Tà Vương đưa mắt nhìn Tà Ma Thần.

"Ngươi cũng dám! Ta mới là chủ nhân của ngươi, chính ta đã sáng tạo ra ngươi!" Tà Ma Thần bị giam cầm trong không trung trừng Tà Vương, khí thế dâng lên liên tục hình thành một lớp sương mù màu tím khuếch tán ra xung quanh.

Thấy vậy, Lục Vô búng ngón tay cái tách, thần khí tự động vận hành, xua tan khí thế ngưng tụ sau lưng Tà Ma Thần, đồng thời khóa chặt linh hồn của hắn ta khiến hắn ta không thể vận dụng bất cứ lực lượng nào nữa.

"Lão Tà, dzô!" Sau khi làm xong, Lục Vô nói với Tà Vương.

Tuy rằng vẫn sợ hãi, song Tà Vương tin rằng Lục Vô và Bắc Ly sẽ không làm hại mình. Hắn ta có thể trở thành sinh linh âm phủ cũng là nhờ hai người họ.

Hơn nữa khi đó hắn ta đã thề trung thành với họ. Bây giờ cũng là lúc chứng minh lòng trung thành của mình.

Nghĩ đến đây, Tà Vương cắn răng, sương mù màu đen dày đặc tản ra từ đỉnh đầu hắn ta rồi xông về phía Tà Ma Thần, còn thân thể thì mềm oặt ngã xuống đất.

Bình Luận (0)
Comment