...
Đại vực Ma Tích, khu vực ngoại ô thành Phạm Thiên.
Từng miếng linh điền được phân chia chỉnh tề trồng đầy linh thực "Bán linh mễ" cấp 1. Xung quanh linh điền còn xây đầy nhà gỗ, rất nhiều người đang bận rộn trong linh điền.
Ngoài khu gieo trồng linh điền, một người đàn ông hơi béo mặc quần áo hoa lệ, đeo đầy các loại trang sức châu báu trên người đang quan sát đám công nhân bận rộn trong linh điền, vẻ mặt luôn vui tươi hớn hở.
Tên hắn ta là Hàn Nguyên Vũ, là một trong những thương nhân cung cấp linh thực nổi tiếng trong khu vực thành Phạm Thiên.
Khu gieo trồng linh điền này chính là nguồn cung cấp cho tài sản của hắn ta. Tuy rằng hắn ta gieo trồng linh thực cấp 1, nhưng hằng năm cũng có thể mang cho hắn ta lợi nhuận khổng lồ.
Tuy là một nhân vật có lực ảnh hưởng như thế, nhưng thực lực của hắn ta thậm chí còn chưa đạt tới cấp Quỷ Đốc.
Nắm giữ tài sản khổng lồ này, Hàn Nguyên Vũ rất biết ơn những người đã đặt ra "Ma Tích Pháp Điển".
Theo hắn ta thấy, chính sự tồn tại của cuốn pháp điển này đã bảo vệ cho kẻ yếu như hắn ta, hơn nữa có thể giúp hắn ta gây dựng nên của cải của mình trong quy tắc mà không bị cường giả cướp đoạt.
Có đủ của cải, cộng thêm pháp điển bảo vệ, cuộc sống của Hàn Nguyên Vũ rất thoải mái, thậm chí còn thuê ba cường giả cấp Quỷ Đốc làm hộ vệ cho mình.
Trong lòng Hàn Nguyên Vũ,"Ma Tích Pháp Điển" như một vị thần hộ mệnh thiêng liêng luôn bảo vệ hắn ta.
Thân là người ủng hộ kiên quyết của "Ma Tích Pháp Điển", hắn ta còn tốn một khoản tiền lớn cho con trai Hàn Pháp đến học viện Pháp Điển ở chủ thành đại vực Ma Tích học tập kiến thức về pháp điển, hy vọng sau này con trai có thể trở thành người giám sát pháp điển (Luật sư) được người đời tôn kính.
Lúc này, hắn ta đưa mắt nhìn lãnh địa của mình, trong lòng vô cùng thỏa mãn. Ngay vừa rồi, hắn ta nhận được thư của con trai đang được đào tạo sâu kiến thức về pháp điển trong thành Phạm Thiên gửi đến, nói là nó sắp được tốt nghiệp, trở thành một người giám sát pháp điển.
Gia tài bạc triệu, gia đình đầm ấm, lại thêm con trai cũng có tiền đồ, Hàn Nguyên Vũ cảm thấy mình đã trở thành người thắng của cuộc đời. Tất cả mọi thứ đều vô cùng tốt đẹp.
Đúng lúc này, mấy người công nhân đang bận rộn trong ruộng bỗng nhiên chạy về phía hắn ta với vẻ mặt đỏ rực, tay còn cầm thứ gì đó, thoạt nhìn rất là kích động.
Thấy mấy người công nhân đạp lên linh thực chạy tới, Hàn Nguyên Vũ vô cùng đau lòng, đang định giận dữ mắng mỏ thì lại thấy một người công nhân trong số đó nhảy lên từ linh điền, đến bên cạnh hắn ta.
"Lão gia, chúng... Chúng tôi phát hiện thứ này lúc đào hố!" Người công nhân này giơ vật trong tay lên nói với vẻ kích động.
Khi thấy viên đá quý phát ra ánh sáng màu lam nhạt, Hàn Nguyên Vũ vốn định nổi giận chợt thay đổi sắc mặt.
"Ngươi đào ra từ linh điền hả?"
"Đúng vậy, lão gia, nó được đào ra từ linh điền mà ngài nhận thầu đấy. Ngài sắp phát tài rồi!"
Hàn Nguyên Vũ nhận lấy viên đá quý màu lam từ trong tay người công nhân kích động, quan sát thật kĩ. Đôi tay hắn ta bắt đầu khẽ run rẩy.
"Linh quặng cấp 5, Thiên Nguyên Thạch!"
"Lão gia, ngài sắp phát tài rồi! Bên dưới linh điền này rất có thể là mỏ Thiên Nguyên Thạch đấy!" Công nhân nói bằng giọng kích động.
"Ở đâu? Phát hiện ở đâu?" Hàn Nguyên Vũ phấn khởi hỏi.
"Ngay bên dưới linh điền số 81 kia, khi đó chúng tôi muốn đào mấy cái hố để trồng bán linh mễ, ai dè lại đào sâu quá, sau đó phát hiện Thiên Nguyên Thạch!"
Nghe vậy, thân thể Hàn Nguyên Vũ khẽ run lên, sau đó vội vàng chạy vào trong linh điền, thậm chí không rảnh để ý tới bán linh mễ đã bị đạp hư, chạy thẳng tới linh điền số 81.
Sau khi chạy đến linh điền số 81, một cái hố ngay giữa linh điền đập vào mắt Hàn Nguyên Vũ. Điều khiến hắn ta vô cùng kích động là có quầng sáng màu lam dịu nhẹ đang phát sáng trong hố.
Hắn ta bước lên trước, bắt đầu đi vòng quanh cái hố.
Sau khi xem xét một phen, Hàn Nguyên Vũ đã có phán đoán đại khái. Bên dưới chắc chắn có mỏ Thiên Nguyên Thạch, hơn nữa quy mô không hề nhỏ.
Niềm vui đến quá bất ngờ!
"Lão gia... Chúng tôi có thể nhận được phần thưởng gì không?"
Nhìn đám công nhân tụ tập xung quanh nhìn mình với vẻ tha thiết, Hàn Nguyên Vũ hắng giọng mấy tiếng: "Đương nhiên là có rồi. Nhưng các ngươi phải hứa là nhất định không thể nói cho người khác biết về linh quặng này!"
Nghe vậy, đám công nhân xung quanh đều lộ vẻ vui sướng.
Thực tế thực lực của họ mạnh hơn Hàn Nguyên Vũ, nề hà bị pháp điển ràng buộc nên không thể chèn ép người khác bằng vũ lực, mà bản thân mình lại không có kỹ năng gì nên chỉ có thể kiếm tài nguyên tu luyện bằng cách làm công. Cho nên đối với họ mà nói, việc phát hiện Thiên Nguyên Thạch cũng là một niềm vui rất lớn.
Hơn nữa lời hứa của Hàn Nguyên Vũ rất đáng tin. Bởi vì họ biết tính cách của vị lão gia này, chắc chắn sẽ không thất hứa.