Vì thế họ đều tha thiết gật đầu, thề nhất định sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Sau khi đám công nhân đều hứa hẹn, Hàn Nguyên Vũ vội chạy vào trong nhà.
Lúc này Hàn Nguyên Vũ biết rõ mình đã có một kỳ ngộ khổng lồ cỡ nào. Kỳ ngộ này có thể khiến tài sản của hắn ta tăng lên mấy trăm lần, mấy nghìn lần, thậm chí là mấy chục nghìn lần.
Bây giờ hắn ta nhất thiết phải phong tỏa tin tức này, tranh thủ thời gian tìm hiểu giá trị cụ thể của Thiên Nguyên Thạch, sau đó giành lợi ích lớn nhất cho mình.
Còn đám công nhân kia, hắn ta cũng sẽ không bạc đãi họ. Nếu họ đã sáng tạo ra kỳ ngộ này cho mình thì Hàn Nguyên Vũ đã quyết định sẽ cho họ ăn no mặc ấm cả đời để làm quà tặng!
Trở về nhà, Hàn Nguyên Vũ không dừng lại mà triệu tập hộ vệ vội vàng chạy vào thành.
Hắn ta cần tìm đọc một số tài liệu. Phải hiểu biết về giá trị cụ thể của Thiên Nguyên Thạch thì mới có thể giành được nhiều lợi ích cho mình. ...
Tối hôm đó, một quán rượu trong thành Phạm Thiên.
Một người đàn ông mặc đồ công nhân nhà Hàn Nguyên Vũ uống say mèm.
Nghe lời trêu chọc của những người uống rượu xung quanh, gã công nhân này lại có thái độ khác thường. Gã không biện giải mà nói bằng giọng cao vút, sắc mặt đỏ ngầu: "Lão... Lão gia của bọn ta đào được mỏ Thiên Nguyên Thạch, ta... Ta sắp trở thành người giàu có rồi, đừng khinh thường ta. Sau này các ngươi cần gì thì cứ đến tìm ta, sau này ta sẽ có rất nhiều tiền..."...
Suốt hai ngày qua, Hàn Nguyên Vũ vẫn ở trong thành Phạm Thiên tìm đọc tài liệu về Thiên Nguyên Thạch.
Sau khi cảm thấy mình đã hiểu biết kha khá về giá trị và tác dụng của loại linh quặng này, Hàn Nguyên Vũ lại vội vàng chạy về nhà.
Bây giờ, việc hắn ta cần làm chính là nghĩ cách tìm được con đường tốt nhất để bán ra.
Có một mỏ vàng như vậy trong tay, Hàn Nguyên Vũ cảm thấy mình thật sự sắp phát tài rồi. Địa vị của mình sẽ được nâng cao một bậc nhờ vào số tài sản khổng lồ đó.
Tương lai tràn đầy tốt đẹp.
Vừa trở về tòa nhà của mình ở ngoài thành Phạm Thiên, Hàn Nguyên Vũ bỗng phát hiện có rất đông người đang chen chúc trước cổng nhà mình, đang thì thầm gì đó.
Hàn Nguyên Vũ nhất thời cảm thấy không ổn, vội vã tiến lên trước.
"Mấy người đang làm gì đó?!"
Nghe thấy tiếng mắng giận dữ của Hàn Nguyên Vũ, đám người kia đều quay đầu lại.
"Ngươi là Hàn Nguyên Vũ ư?" Bỗng một người lên tiếng.
Nghe vậy, đám người bao vây quanh tòa nhà bỗng tụ tập xung quanh Hàn Nguyên Vũ.
"Hàn lão bản, hôm nay ngươi có chịu bán mỏ Thiên Nguyên Thạch không? Ta sẵn lòng trả giá cao!"
"Hàn lão bản, Thiên Nguyên Thạch chỗ ngươi bán thế nào? Ta muốn nhập hàng với số lượng lớn!"
"Hàn lão bản, ta ra giá một cân Thiên Nguyên Thạch tám mươi nghìn âm linh tệ..." (Chú thích: 1 cân Trung Quốc = 0. 5 kg)...
Đám người này vây quanh Hàn Nguyên Vũ ồn ào. Mà trái tim Hàn Nguyên Vũ lại chùng xuống.
Hắn ta biết, rõ ràng là có người đã tiết lộ tin tức mỏ Thiên Nguyên Thạch.
Có điều bây giờ Hàn Nguyên Vũ đã hiểu biết cụ thể về Thiên Nguyên Thạch. Nghe các thương nhân xung quanh ra giá, hắn ta thầm hừ lạnh.
Rất rõ ràng, họ ra giá hoàn toàn không phù hợp với giá trị thật sự của Thiên Nguyên Thạch.
"Kẻ hèn này tạm thời không định bán Thiên Nguyên Thạch. Mời chư vị trở về đi!" Hàn Nguyên Vũ lập tức nói.
Bản thân hắn ta là một thương nhân đứng đắn, có Ma Tích Pháp Điển bảo vệ nên không sợ đắc tội người khác, từ chối không hề khách sáo.
Sau đó hắn ta không ngó ngàng tới các thương nhân linh quặng nâng giá mà lách ra khỏi đám đông rồi vào nhà.
Thương nhân linh quặng xung quanh thấy Hàn Nguyên Vũ không nể tình thì chẳng những không rời đi mà vẫn bao vây quanh tòa nhà của hắn ta kêu gọi.
Từ sau hôm đó, mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều thương nhân linh quặng nghe tin chạy tới.
Tin nhà Hàn Nguyên Vũ có mỏ Thiên Nguyên Thạch nhanh chóng lan truyền khắp nơi.
Điều này không thể nghi ngờ khiến Hàn Nguyên Vũ cảm thấy nhức đầu. Bây giờ hắn ta còn chưa tổ chức đầy đủ nhân viên để đào móc mỏ Thiên Nguyên Thạch. Tin tức bị tiết lộ tuyệt đối là một chuyện phiền toái.
Hơn nữa hắn ta cũng không có ý định bán Thiên Nguyên Thạch cho thương nhân linh quặng gần thành Phạm Thiên. Hai ngày tìm hiểu trước đó, hắn ta biết bên chỗ thành Quỷ Cốt có nhu cầu rất lớn đối với Thiên Nguyên Thạch, hơn nữa ra giá cực cao. Muốn tối ưu hóa ích lợi thì bán sang bên đó mới là sự lựa chọn sáng suốt nhất.
Hôm nay, Hàn Nguyên Vũ đang ở trong phòng sách suy nghĩ về vấn đề nên thu xếp tuyến đường vận chuyển, nhân viên áp tải, nhân viên đào quặng như thế nào thì một hộ vệ bỗng vội vàng chạy vào.
"Lão gia, không xong rồi, bây giờ có rất nhiều người đang tự tiện đào Thiên Nguyên Thạch trong linh điền của chúng ta!"
Nghe vậy, Hàn Nguyên Vũ vội đứng dậy, vẻ mặt tràn đầy khó tin: "Sao họ lại dám làm thế? Không biết vùng đất này đã bị ta nhận thầu rồi sao?"