"Ngươi còn nhớ ta là ai không?" Hàn Nguyên Vũ ngẩng đầu nhìn thành chủ thành Phạm Thiên đứng trong không trung.
"Là ngươi ư?" Vẻ mặt Phạm Thiên khựng lại. Gã mới gặp Hàn Nguyên Vũ trước đó không lâu, sao có thể quên kẻ này được.
"Thật dối trá. Há mồm ra là pháp điển, khiến người ta buồn nôn!" Đôi mắt Hàn Nguyên Vũ ứa ra lửa giận, nghiến răng nói.
"To gan! Thân là tù nhân mà lại dám vượt ngục! Theo điều ước của pháp điển, ngươi phải bị xử tử!"
"Ta phát hiện ngươi còn ghê tởm hơn cả tên Uyên Hư kia nữa đấy!" Tà Vương không khỏi trào phúng thành chủ thành Phạm Thiên.
Đúng lúc này, lại có mấy người xuất hiện từ trong thành rồi nhanh chóng lao đến đây, đứng bên cạnh thành chủ.
"Thành chủ, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Đội trưởng cầm đầu giám sát pháp điển nhìn Phạm Thiên hỏi.
"Tù nhân vượt ngục!" Phạm Thiên lập tức nói.
Nghe vậy, đội trưởng giám sát pháp điển đưa mắt nhìn về phía đám người Hàn Nguyên Vũ, cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.
Y rất quen thuộc những người này, đều là những người mà y đã đưa vào ngục giam "Theo điều ước của pháp điển", nhờ đó mà nhận được không ít tài nguyên.
Nghĩ đến đây, đội trưởng giám sát pháp điển không khỏi nở nụ cười.
"Thì ra là vượt ngục. Vậy thì xử lý theo điều lệ của pháp điển đi!"
Sau đó y lại đưa mắt nhìn về phía người khổng lồ đen tối - hóa thân của Tà Vương, nụ cười dần dần khựng lại. Bởi vì y phát hiện mình không thể nhìn thấu tu vi của người này.
"Anh bạn, họ là tù nhân, ngươi không thể phạm sai lầm như họ được. Theo điều lệ của pháp điển, ngươi làm thế cũng phải bị xử phạt, ta khuyên ngươi..."
Đội trưởng giám sát còn chưa dứt lời thì đã thấy Tà Vương giơ tay lên nắm không trung, một tên thuộc hạ bên cạnh y đã bị kéo vào tay Tà Vương.
"Giết người có phạm pháp không?" Tà Vương cười dữ tợn hỏi.
Đội trưởng giám sát pháp điển thấy vậy, trong lòng chợt căng thẳng.
Chẳng qua Tà Vương không chờ y trả lời thì đã bóp nát thân thể của tên giám sát này, sau đó lại nói: "Phá hủy có phạm pháp không?"
Lần này, Tà Vương vẫn không chờ y trả lời mà vung tay lên, mấy căn nhà ở nơi xa bị hất bay.
"Còn việc gì sẽ làm trái với Ma Tích Pháp Điển của các ngươi? Nói cho ta đi, để ta làm mẫu từng cái một cho các ngươi xem!" Tà Vương cười dữ tợn nói.
Câu nói khiêu khích này thật sự khiến thành chủ và đội trưởng giám sát pháp điển sợ ngây người.
Bởi vì không nhìn thấu thực lực của Tà Vương nên họ định khuyên bảo một phen, cố gắng không dùng vũ lực. Nhưng rõ ràng là Tà Vương cũng không muốn nể mặt họ.
Vẻ mặt họ lập tức trở nên âm trầm: "Anh bạn này, chẳng lẽ ngươi muốn bị tất cả thế lực trên đại vực Ma Tích liên danh truy nã hay sao? Cho dù thực lực của ngươi có mạnh đến mấy thì cũng phải tự biết thân biết phận của mình!"
"Truy nã là cái thứ chó má gì? Trong mắt ta các ngươi chẳng là cái thá gì cả! Ma Tích Phủ Quân của các ngươi cũng là loại ngu si!"
Câu nói của Tà Vương thật sự khiến người ở đây đều kinh hãi.
Họ từng gặp những kẻ kiêu ngạo, nhưng kiêu ngạo như Tà Vương thì quả nhiên là chưa thấy bao giờ, thế mà lại dám nhục mạ phủ quân - một trong những người đã lập ra pháp điển. Quả nhiên là gan lớn bằng trời!
"Nếu ngươi đã muốn chết thì không thể trách bọn ta!" Thành chủ lạnh lùng nói.
Sau đó, hai người bắt đầu kết ấn, hấp thụ lực lượng thiên địa, chuẩn bị chém giết Tà Vương bằng thủ đoạn tàn nhẫn.
Theo họ thấy, thực lực của Tà Vương có mạnh tới mấy thì cũng chỉ là Quỷ Vương sơ kỳ mà thôi, không chênh lệch mấy với hai người họ. Chỉ cần họ hợp lực thì chắc chắn sẽ có thể bắt giữ Tà Vương.
Thấy họ ra tay, Tà Vương không khỏi bật cười.
Tuy rằng hắn ta là cảnh giới Quỷ Hoàng, nhưng thần ấn nhập thể, đã sớm có được thân thể của thần, cộng thêm pháp tắc tăng cường, hắn ta có thực lực chống lại cả âm thần, hoàn toàn có thể dễ dàng xóa sổ hai người này.
Chẳng qua hắn ta không làm thế, bởi vì hắn ta muốn tạo dựng thanh thế cho Hàn Nguyên Vũ, đồng thời trải đường trước cho người chơi server châu Á sắp xuất hiện ở đây.
Đương nhiên phải làm càng màu càng tốt rồi.
Nghĩ đến đây, Tà Vương cười dữ tợn ngẩng đầu: "Ê, hai người các ngươi có biết ta là ai không?"
"Ta không thèm biết ngươi là ai, đã làm trái với Ma Tích Pháp Điển thì ngươi phải chết!" Nói rồi, hai trận pháp một đỏ một xanh đè xuống từ trên không.
"Bốp!" Tà Vương giơ tay lên trời cầm lấy hai trận pháp này, sau đó bóp nát chúng thành từng đốm linh khí bay đầy trời trong vẻ mặt kinh ngạc của thành chủ Phạm Thiên và đội trưởng giám sát.
"Ta chờ các ngươi quỳ xuống xin tha!"
Nói rồi, thân hình Tà Vương bắt đầu phóng to liên tục như thổi, cơ bắp cuồn cuộn, mạch máu gồ lên, làn da đen nhánh còn phát ra ánh sáng bóng loáng.
Chỉ trong chớp mắt, Tà Vương đã biến thành một người khổng lồ cao gần ba mươi mét.