Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 697 - Chương 697: Đối Đầu Cuối Cùng

Chương 697: Đối Đầu Cuối Cùng Chương 697: Đối Đầu Cuối Cùng

Khi Tà Vương phóng thích lực lượng thì thần ấn màu tím bốc lửa cũng bắt đầu xuất hiện trên trán, đường vân của năm đạo pháp tắc bắt đầu xoay quanh người hắn ta...

Giờ khắc này, thành chủ Phạm Thiên và đội trưởng giám sát pháp điển trợn tròn mắt, vẻ mặt hoảng sợ.

"Thần... Thần linh!"...

Sau khi hoàn toàn phóng thích lực lượng của mình, thân thể Tà Vương vẫn còn cao lên.

Thần ấn màu tím cháy hừng hực, lực lượng pháp tắc xoay quanh người, tất cả những thứ này đều chứng minh Tà Vương chính là thần linh trên danh sách bảng Âm Thần.

Lúc này, thành chủ Phạm Thiên và đội trưởng giám sát pháp điển không ngừng run lẩy bẩy. Họ hoảng sợ nhìn Tà Vương, hoàn toàn không thể nói nên lời.

Họ không thể tin được rằng vừa rồi mình lại thách thức một vị thần linh, còn buồn cười đe dọa hắn ta bằng Ma Tích Pháp Điển.

Phải biết rằng những người đã lập ra Ma Tích Pháp Điển cũng chẳng qua là cảnh giới Quỷ Hoàng mà thôi.

Giờ khắc này, nỗi sợ hãi như muốn ứa ra từ trong mắt họ, thân hình không ngừng run rẩy vì cảm xúc dao động.

Mây trên trời hạ thấp, gió bão gào thét, một tia sáng màu vàng chiếu xuống từ trên trời, bao phủ Tà Vương khiến hắn ta trông cực kỳ cao lớn, thần ấn rực lửa càng chói mắt hơn. Lực lượng của Tà Vương vẫn còn bành trướng, giờ đây đã cao hơn trăm mét, như một bức tượng ma thần viễn cổ đội trời đạp đất, khí tức kinh khủng trên người hắn ta khiến dân chúng trong thành đều không nhịn được quỳ rạp xuống đất run rẩy.

Thần là thần linh, đẳng cấp sinh mệnh của Tà Vương đã hơn xa Phạm Thiên và đội trưởng giám sát rất nhiều. Dưới khí thế của Tà Vương đè ép, họ ngã xuống dưới, quỳ rạp trên mặt đất, vẻ mặt xám ngoét như tro tàn.

Họ biết rõ đắc tội thần linh sẽ có hậu quả gì.

Trên đại vực Ma Tích này có rất nhiều chủng tộc bị thần linh nguyền rủa. Họ đều phải chịu đựng nỗi thống khổ dai dẳng mà không thể chết đi. Chỉ nghĩ đến loại tra tấn này thôi đã đủ khiến họ cảm thấy kinh hãi rồi.

Nhìn Tà Vương bị bao phủ bởi ánh sáng màu vàng, họ không nhịn được nhớ lại lời nói vừa rồi của Tà Vương.

Trong mắt ta, các ngươi chẳng là cái thá gì hết!

Lúc này, Tà Vương cười dữ tợn đưa mắt nhìn họ. Uy áp khủng bố lập tức hình thành, họ không khỏi bị đè thấp xuống dưới, gù lưng, trông vô cùng chật vật.

"Ta đã nói rồi, ta sẽ khiến các ngươi phải quỳ xuống xin tha!"

"Hỡi thần linh vĩ đại... Chúng tôi vô ý xúc phạm ngài... Mong thần linh cho phép chúng tôi được chuộc tội!"

Thành chủ Phạm Thiên và đội trưởng giám sát cố gắng chống lại áp bách của Tà Vương, mặt xám như tro tàn, quỳ bò trên mặt đất, van xin được Tà Vương tha thứ.

"Các ngươi nhìn xung quanh mà xem!" Tà Vương cười dữ tợn nói.

Nghe vậy, hai người đưa mắt nhìn xung quanh, lập tức phát hiện tất cả nhà cửa ở khu vực xung quanh họ đều đã bị gió bão phá hủy, thổi bay.

"Trong Ma Tích Pháp Điển của các ngươi, phá hủy kiến trúc trong thành phải bị tội gì?"

Nghe thấy câu hỏi của Tà Vương, Phạm Thiên và đội trưởng giám sát không khỏi kinh hãi, vội vàng kêu lên: "Hỡi thần linh, ngài đã thoát khỏi sự ràng buộc của pháp tắc, Ma Tích Pháp Điển há có thể trói buộc ngài!"

"Ha ha ha! Buồn cười! Thành lập pháp điển trong thế giới này, nhưng bản thân mình thì lại làm chuyện nằm ngoài pháp điển! Nói cho cùng thì vẫn phải xem thực lực, thật thú vị!"

Giọng nói của Tà Vương vang lên ầm ầm bên tai hai người như sấm sét, song họ không dám chống cự. Họ biết mình nhỏ bé cỡ nào trong mắt thần linh.

"Khẩn cầu thần linh tha cho tội lỗi của chúng tôi. Chúng tôi nguyện làm nô làm hầu hầu hạ ngài!" Hai người quỳ rạp trên mặt đất chờ Tà Vương trả lời, trong lòng tràn đầy thấp thỏm.

Đến giờ phút này, họ biết mạng sống của mình không phải là do mình định đoạt, đều phải xem Tà Vương có chịu tha cho họ không.

Thấy dáng vẻ hèn mọn của họ, trong lòng Tà Vương tràn ngập khinh thường.

Trong mắt hắn ta, đại vực Ma Tích này thật là giả dối. Người cầm quyền cũng đều là những kẻ dối trá, thật khiến hắn ta cảm thấy ghê tởm.

So với nơi này thì Tà Vương vẫn thích đại vực server châu Âu nơi mình sống hơn. Xưa nay người chơi và Uyên Hư luôn thích không phục thì đánh, chưa bao giờ chơi âm mưu, đây mới là dáng vẻ vốn có của thế giới âm phủ này.

Cá lớn nuốt cá bé mới là bản chất.

Cho nên Tà Vương cực kỳ khó chịu những kẻ đã đặt ra quy tắc này, thậm chí còn muốn đấm bể đầu tên Ma Tích Phủ Quân kia.

Có điều nghĩ tới lời dặn của Lục Vô, Tà Vương vẫn bỏ qua ý tưởng này. Bây giờ việc quan trọng nhất vẫn là chuẩn bị sẵn sàng chờ người chơi server châu Á xuất hiện.

"Khẩn cầu thần linh tha cho tội lỗi của chúng tôi. Chúng tôi nguyện làm nô làm hầu hầu hạ ngài!"

Thấy Tà Vương không đáp lời, hai người quỳ rạp trên mặt đất lại nói.

Thấy thành chủ Phạm Thiên và đội trưởng giám sát vốn luôn kiêu căng ngạo mạn bày ra dáng vẻ này, đám người Hàn Nguyên Vũ cảm thấy khoái chí đến mức không thể miêu tả thành lời. Nhất là mấy người đi theo Hàn Nguyên Vũ, sau khi biết Tà Vương là thần linh thì cũng đều quỳ rạp xuống đất, cúi đầu về phía Tà Vương.

Bình Luận (0)
Comment