Sau khi ngọn lửa ổn định, Nhiếp Phong bắt đầu lấy linh tài ra ném vào trong lò.
Bên trong lò luyện dược tự thành một không gian, ném bao nhiêu dược liệu vào đó cũng không thành vấn đề. Nhờ vào nhiệt độ cực nóng của ngọn lửa, dược liệu dần dần tan chảy.
Thực tế Nhiếp Phong không có chút bí quyết nào trong việc luyện chế "Vũ khí hạt nhân". Anh ta chỉ có một cách duy nhất, đó chính là cứ làm theo trình tự bình thường, tóm lại nhất định có thể nổ tung.
Hồ Hạch biết mình không thể giúp được gì, vì thế anh ta lại đưa mắt nhìn thi thể Ma Hư đang ngồi khoanh chân bên cạnh mình.
Thừa dịp còn non nửa bình Dung Thi Thủy, anh ta muốn xem thử mình có thể gỡ thêm cánh tay xuống hay không.
Thời gian dần dần trôi qua, Hồ Hạch đang gỡ tay Ma Hư thì bỗng giật nảy cả mình vì tiếng thét kinh hãi của Nhiếp Phong.
"Sao vậy?"
"Nơi này thật kỳ lạ, quá kỳ lạ! Luyện dược ở đây, tất cả nước thuốc đều nhanh chóng biến thành màu đen, giống hệt như lúc nước thuốc hình thành trong lần Minh Phủ bị nổ!"
Nghe vậy, Hồ Hạch kinh ngạc: "Đây không phải là chuyện bình thường sao? Lần nào anh luyện dược mà chả thế!"
"Khác mà, trước kia tôi làm theo từng bước, lần này nó vừa tan ra thì đã biến thành màu đen rồi!" Trông Nhiếp Phong rất là khiếp sợ.
"Có vấn đề hả?" Hồ Hạch khẩn trương hỏi. Dù sao thì phải trông cậy vào Nhiếp Phong thì mới có thể nổ tung Tà Ma Trận, lỡ như có sai lầm thì xong đời cả lũ.
"Không đâu, chỉ có lợi thôi, có lẽ uy lực của vụ nổ còn lớn hơn nữa kia!" Nhiếp Phong vui vẻ nói. Có thể nói đây là lần đầu tiên anh ta vui vẻ vì luyện dược mà sắp nổ tung.
Thực ra Nhiếp Phong không biết trên người mình có "Dấu ấn pháp tắc hệ bóng tối". Mà lúc này, Tà Ma Trận lại được vận chuyển bằng năng lượng hệ bóng tối do Tấm Chắn Hắc Quang thu thập rồi truyền tới, trùng hợp là năng lượng này giống hệt với loại năng lược Nhiếp Phong vô tình thu được trong lúc luyện dược.
Giờ khắc này, Nhiếp Phong không thấy năng lượng hệ bóng tối xung quanh đang cuồn cuộn tràn vào lò luyện dược, không ngừng hòa tan vào nước thuốc, vô hình trung thay đổi kết cấu năng lượng trong nước thuốc. Cho nên mới khiến Nhiếp Phong cảm thấy kỳ lạ.
Nhờ vào năng lượng hệ bóng tối tăng cường, theo linh tài bị đổ vào lò dược càng ngày càng nhiều, lò thuốc cũng bắt đầu run rẩy.
Thấy vậy, Nhiếp Phong bắt đầu chuyên tâm điều khiển lò dược, ngăn cản nước thuốc ở bên trong.
Quá trình cuối cùng của luyện dược là hòa tan nước thuốc. Có điều lần này Nhiếp Phong tất yếu phải cách ly nước thuốc, không thì anh ta sợ nước thuốc bị hòa tan quá nhiều sẽ trực tiếp nổ tung.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, trán Nhiếp Phong bắt đầu rịn mồ hôi. Hồ Hạch cũng ngừng việc tàn phá Ma Hư, khẩn trương đứng bên cạnh, không dám thở mạnh lấy một hơi, chờ khoảnh khắc kinh thiên động địa kia kéo đến.
"Sắp xong rồi, sắp xong rồi!" Giờ phút này, sắc mặt Nhiếp Phong đã tái nhợt, đôi môi run lẩy bẩy.
Lúc này, nước thuốc trong lò dược đã bị anh ta chia thành mười nghìn phần. Có thể nói ngoài Nhiếp Phong ra, không một người chơi Luyện Dược Sư nào có được khả năng thao túng như vậy.
"Thành công rồi hả?" Hồ Hạch hồi hộp hỏi.
"Bây... Bây... Bây giờ tôi mà thả tay ra thì nước thuốc sẽ hòa tan... Sẽ nổ tung, tôi hơi khống chế không nổi rồi!"
Lúc này, nước thuốc đã bắt đầu thẩm thấu đến khu vực ngăn cách mà Nhiếp Phong tạo ra, dần dần hội tụ ở trung tâm, khiến anh ta vô cùng căng thẳng.
Nhiếp Phong bỗng quay sang nhìn Hồ Hạch: "Anh đã sẵn sàng chưa?"
Hồ Hạch kinh ngạc: "Gì cơ..."
Hồ Hạch còn chưa dứt lời thì đã thấy Nhiếp Phong run rẩy lùi về sau một bước.
Giờ khắc này, tất cả nước thuốc đều tụ tập ở trung tâm, lò dược lập tức đỏ rực, chống đỡ chưa đầy ba giây đã bắt đầu rạn nứt, vô số tia sáng màu đen bắn ra từ những khe nứt trên lò dược.
"Nổ rồi!" Nhiếp Phong hét lên.
Nhưng lúc này Hồ Hạch vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, cứ thế bị ánh sáng màu đen nuốt chửng trong lúc còn đang ngơ ngác. Nếu có thể thì anh ta thật sự muốn giơ ngón giữa lên trước mặt Nhiếp Phong. Anh ta cứ cảm thấy thằng cha này cố ý làm thế, thực ra thằng này cực kỳ gian trá.
"Bùm!" Lò dược nổ tung.
Ánh sáng màu đen lập tức tràn ra khắp hang động. Cơn bão năng lượng bóng tối tàn sát bừa bãi không ngừng thu nạp năng lượng hệ bóng tối xung quanh, trở nên cuồng bạo hơn nữa.
Cả hang động bắt đầu sập xuống. Quả cầu thủy tinh màu lam ở trung tâm Tà Ma Trận cũng bị năng lượng hệ bóng tối ăn mòn, nhuộm thành một màu đen nhánh.
Chính khoảnh khắc này, Hồ Hạch và Nhiếp Phong bỗng nghe thấy mấy tiếng nhắc nhở.
[Trò chơi nhắc nhở: Bạn đã bị năng lượng hệ bóng tối ăn mòn, mỗi giây mất 80000 điểm máu!]
[Trò chơi nhắc nhở: Bạn đã bị cơn bão hệ bóng tối cuốn bay, mỗi giây mất 100000 điểm máu!]
[Trò chơi nhắc nhở: Sắp xảy ra vụ nổ hệ bóng tối... ]