[Trò chơi nhắc nhở: Được tăng cường bởi lực lượng do Tà Ma Thần để lại, tổn thương hệ bóng tối bị cách ly!]
[Trò chơi nhắc nhở: Được quả cầu thủy tinh tà ma bảo vệ, tổn thương hệ bóng tối bị cách ly!]
Trong lúc Hồ Hạch và Nhiếp Phong đang đần mặt ra thì Tà Ma Trận trên mặt đất bỗng rung chuyển, bắt đầu thoát ly khỏi mặt đất, hình thành một lớp bảo vệ hình bán cầu, sau đó dần dần bay lên không trung, đỡ họ lơ lửng trên bầu trời.
Lúc này, Nhiếp Phong và Hồ Hạch không biết năng lượng cuồng bạo này đã xúc phát trận pháp thủ hộ trong Tà Ma Trận do Tà Ma Thần bày ra.
Trận pháp này vốn là đường lui mà hắn ta để lại cho mình, nhưng không ngờ bây giờ lại giúp đỡ Hồ Hạch và Nhiếp Phong.
Tà Ma Trận càng bay càng cao, dần dần tiếp xúc với đỉnh hang, dần dần tách mở lớp nham thạch, bắt đầu bay lên cao hơn.
"Ầm!"
Đúng lúc này, cơn bão hệ bóng tối cuối cùng cũng nổ tung.
Uy lực của vụ nổ hình thành từ lực lượng pháp tắc cuồng bạo thậm chí còn khủng khiếp hơn cả vũ khí hạt nhân. Chỉ trong chớp mắt, Tà Ma Trận rung chuyển mãnh liệt, trận pháp đang bay lên cao lập tức điên cuồng phá vỡ tầng nham thạch như tên lửa.
Giờ khắc này, Nhiếp Phong và Hồ Hạch cảm thấy mình như sắp chết rồi. Dưới sức giật này, họ cảm thấy thân thể mình như sắp rã ra thành từng mảnh.
Lượng máu điên cuồng giảm xuống. Nhưng lúc này, trận pháp thủ hộ lại bắt đầu bảo vệ thân thể họ, cách ly sức giật ra ngoài, thế mới khiến hai người sống sót sau tai nạn này. ...
Ở bên ngoài, Tà Vương đang giao chiến với Uyên Hư ở ngoài mộ Quỷ Long.
Tà Vương thật sự bất đắc dĩ khi lại giao chiến với Uyên Hư thêm lần nữa. Cảm giác này giống như lúc mình rõ ràng là rank thách đấu, nhưng bây giờ lại phải giả vờ là rank đồng để đối chiến với Uyên Hư, còn phải làm bộ không địch lại, quả thực là quá bất đắc dĩ.
Đúng lúc này, mặt đất rung chuyển mãnh liệt, sau đó bắt đầu sập xuống. Một trận pháp màu lam phá vỡ mặt đất bay ra ngoài, người chơi và chiến sĩ quân Uyên Hư ở khu vực đó bị năng lượng cuồng bạo xé rách chỉ trong chớp mắt.
Cũng đúng lúc này, cuối cùng Tà Ma Trận bảo vệ Hồ Hạch và Nhiếp Phong cũng hao hết năng lượng cuối cùng. Lớp bảo vệ tan biến, quả cầu thủy tinh màu lam biến thành màu trắng, cuối cùng sinh ra lực lượng đẩy Hồ Hạch và Nhiếp Phong ra ngoài.
Lúc này, thi thể cường giả được bảo vệ trong trận pháp cũng bị ném ra ngoài đúng lúc Tà Ma Trận tan rã.
Trong biểu cảm kinh ngạc của Tà Vương, Uyên Hư và những người chơi, tiếng cười điên cuồng của Hồ Hạch vang lên trong không trung.
"Ha ha ha ha! Uyên Hư mày nhìn kìa, cha mày bị nổ tung rồi kìa!"
"Ha ha ha ha!"
Uyên Hư trợn mắt há mồm, rõ ràng là còn chưa hoàn hồn lại.
"Ha ha ha, Uyên Hư, cha ngươi bị nổ tung rồi kìa!" Giờ khắc này, Tà Vương đang đối chiến với Uyên Hư cũng không nhịn được cười phá lên.
"Trời đất, Uyên Hư, cha mày bay xa nhất kìa, trâu bò, ha ha ha ha!" Lúc này, tiếng cường điên cuồng của Hồ Hạch lại truyền tới.
Nghe vậy, khuôn mặt Uyên Hư dần dần ngả sang màu tím tái. ...
Sau khi Tà Ma Trận rã rời.
Hồ Hạch, Nhiếp Phong cùng với mấy chục hài cốt cường giả bị lực lượng đẩy mạnh cuối cùng ném ra ngoài, bay lượn tự do trong không trung.
So với Nhiếp Phong bình tĩnh thì Hồ Hạch có vẻ rất kiêu ngạo, chỉ vào thi thể bay ra xa nhất, không ngừng khiêu khích thần kinh của Uyên Hư.
Giờ phút này, Hồ Hạch cảm thấy vô cùng sung sướng. Mấy lần trước anh ta chết trong tay Uyên Hư, bây giờ rốt cuộc cũng được thấy vẻ khốn quẫn của hắn ta, trong lòng anh ta vô cùng hả dạ, tiếng cười càng ngày càng càn rỡ hơn.
Thấy cảnh này, lửa giận bùng cháy trong lòng Uyên Hư.
"Ahhh! Đều chết hết cho ta!" Uyên Hư vừa rít gào vừa muốn bay đến chỗ Hồ Hạch.
Lúc này, Tà Vương lại chặn đường hắn ta: "Uyên Hư, đừng sốt ruột thế, để cha ngươi lại bay thêm một lát nữa đi!"
Nghe vậy, sắc mặt Uyên Hư tái mét, lập tức đấm thẳng vào mặt Tà Vương, một trận pháp sao sáu cánh màu đen hiện lên trên mu bàn tay của hắn ta.
Cú đấm này mang theo gió mạnh gào thét, một con rồng đen bộ dạng dữ tợn hiện lên trong quyền phong, há mồm nuốt Tà Vương vào bụng.
"Chết đi cho ta!"
Uyên Hư lập tức dùng sức siết chặt nắm đấm. Rồng đen ngửa mặt lên trời gầm thét, thân hình co rụt lại, không ngừng đè nén, trói chặt Tà Vương, áp bách thân thể của hắn ta.
Giờ đây thương thế của Uyên Hư đã hoàn toàn khôi phục, thực lực mạnh hơn trước kia không chỉ một bậc. Chiến lực bùng nổ trong lúc giận dữ thật sự khiến Tà Vương kinh ngạc.
Nhưng Tà Vương đang bị đè ép trong thân thể rồng đen cũng rất buồn bực.
Tuy rằng lực lượng này không thể làm mình tổn thương, nhưng bây giờ mình lại không thể phản kháng, bởi vì Lục Vô đã căn dặn là không được dùng lực lượng vượt qua Quỷ Hoàng sơ kỳ.