Nếu đã gia nhập vào giới này thì đương nhiên phải tuân thủ quy tắc của nó. Quy tắc này không bảo vệ bất cứ kẻ nào, mà là ý nghĩ căn bản cho sự tồn tại của kiếm thuật cổ điển: Nó là kiếm thuật thực chiến. Nếu quy tắc này biến mất thì kiếm thuật cổ điển sẽ chẳng khác nào kiếm thuật hiện đại, cũng chỉ là những chiêu thức sáo rỗng mà thôi.
Cho nên quy tắc này luôn được khắc ghi dưới đáy lòng của mỗi một người tu luyện kiếm thuật cổ điển, đương nhiên trong đó có cả Hokushin Itto từ nhỏ đã đi theo cha học kiếm thuật.
Thế nên Hokushin Itto vâng theo lời dạy của cha. Gã không gọi cho cảnh sát mà vừa khóc rống, vừa chôn cất thi thể của cha và mẹ trong sân nhà, sau đó cầm Vô Tâm Hoàn của cha đi tìm Iai Tezuka báo thù.
Tuy rằng cha của Hokushin Itto đã rèn luyện ý chí cho gã từ nhỏ, nhưng khi phải đối mặt với cái chết của cha, hơn nữa mẹ còn tự vẫn trước mắt mình, Hokushin Itto chỉ mới mười bốn tuổi chỉ cảm nhận được sự lạnh lẽo và tuyệt vọng ăn sâu vào cốt tủy.
Nhưng gã vẫn nổi dũng khí, bởi vì cha đã từng nói gã là người thừa kế Nhất Đao Lưu của dòng họ Hokushin, gã nhất định phải dũng cảm đối mặt với mọi chuyện.
Tuy rằng gã biết có lẽ mình không phải là đối thủ của Iai Tezuka, nhưng gã muốn báo thù, sau đó dùng kiếm thuật để quyết đấu một cách đường đường chính chính, báo thù cho cha!...
Báo thù một cách đường đường chính chính cho cha bằng kiếm thuật.
Đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu Hokushin Itto chỉ mới mười bốn tuổi khi chứng kiến cái chết của cha mẹ mình.
Dưới sự giáo dục từ nhỏ của cha, gã biết rõ chết trong khi tỷ thí thì đối thủ sẽ không cần phải chịu trách nhiệm. Gã không muốn bôi nhọ danh tiếng Nhất Đao Lưu của dòng họ Hokushin, cho nên gã không gọi cảnh sát.
Nếu gã đã chết trong lúc quyết đấu kiếm thuật thì hãy để mình tiếp nhận truyền thừa kiếm thuật của ông, sau đó dùng kiếm thuật để báo thù cho cha mẹ.
Mà gã cũng thực sự làm thế.
Hokushin Itto cầm Vô Tâm Hoàn do cha để lại, cứ thế bước đến kiếm quán Iaido từng bước một.
Khi gã bước chân vào kiếm quán Iaido thì đã lập tức thu hút sự tò mò của rất nhiều học đồ. Bởi vì lúc đó, ánh mắt Hokushin Itto lạnh lẽo, quần áo còn dính vết máu loang lổ, tuy rằng thân thể gầy gò, song khi đứng đó lại trông như sát thần.
"Người thừa kế kiếm pháp Nhất Đao Lưu dòng họ Hokushin, Hokushin Itto đến thăm, khiêu chiến chủ quán Iai Tezuka của kiếm pháp quán Iaido!"
Hokushin Itto lạnh lùng nói với đám học đồ đang kinh ngạc trong kiếm quán.
"Hokushin Itto ư?"
Nghe thấy cái tên này, các học đồ đều rất kinh ngạc.
Bởi vì cái tên này quá nổi tiếng trong giới kiếm thuật cổ điển bọn họ, có thể nói là thiên tài kiếm thuật được cả giới công nhận, thậm chí có tiềm lực trở thành kiếm sĩ đứng đầu tổ trưởng thành trong tương lai, hầu như không ai là không biết.
"Hokushin-kun, đừng liều lĩnh. Cậu còn chưa đến tuổi tham gia vào tổ trưởng thành, quán chủ không phải là người mà cậu có thể khiêu chiến!" Một người đàn ông mặc đồng phục màu trắng của kiếm quán Iaido không khỏi bước tới cau mày nói.
"Tôi muốn khiêu chiến Iai Tezuka, nếu không đồng ý thì tôi sẽ mặc định là kiếm thuật Iaido đầu hàng trước Nhất Đao Lưu, từ nay trở đi địa vị sẽ thấp hơn Nhất Đao Lưu nhà Hokushin trong giới kiếm thuật!"
Nghe lời này, sắc mặt của người đàn ông trung niên lập tức thay đổi.
Trong mắt ông ta, câu nói này không thể nghi ngờ là một lời khiêu khích. Phải biết rằng bây giờ Nhất Đao Lưu nhà Hokushin đứng hạng cuối trong các trường phái kiếm thuật hiện nay, trong các trận thi đấu xếp hạng chính thức hằng năm, Hokushin Hideo luôn đứng hạng chót, chưa bao giờ đi tới một bước. Cho nên nếu nói Iaido đầu hàng Nhất Đao Lưu thì chẳng khác nào chà đạp tôn nghiêm của họ.
"Hokushin Itto, cậu chắc chứ?" Vẻ mặt người đàn ông trung niên trở nên trịnh trọng. Tuy rằng Hokushin Itto chỉ còn là một đứa trẻ, nhưng câu nói này có thể coi là Nhất Đao Lưu tới đá quán Iaido.
"Tôi chắc chắn. Hãy để Iai Tezuka chiến đấu với tôi!"
Người đàn ông trung niên kiềm nén cơn giận, gật đầu rồi xoay người rời đi.
Hokushin Itto cứ thế lẳng lặng đứng tại chỗ, bỏ mặc những ánh mắt tò mò quan sát xung quanh, chờ Iai Tezuka xuất hiện.
Lời nói của gã quá kiên quyết, còn bày ra tranh đoạt địa vị trong trường phái kiếm thuật, thế nên cho dù gã chỉ là một đứa trẻ, Iai Tezuka vẫn xuất hiện.
Đối mặt với kẻ thù giết cha, Hokushin Itto không hề nhiều lời, cũng không khóc lóc quát tháo như một đứa con nít mà bình tĩnh đến mức không hợp với lứa tuổi của gã.
Dưới sự dẫn đường của kiếm sĩ trung niên kiếm quán Iaido, Hokushin Itto và Iai Tezuka đi đến một cái sân đằng sau kiếm quán.
Iai Tezuka là một người đàn ông trung niên bốn mươi bảy tuổi, mặc một bộ trang phục kiếm sĩ màu trắng rộng thùng thình, đeo thanh kiếm Cư Hợp Trảm bên hông, chân đi guốc gỗ, khí thế vững vàng. So với ông thì Hokushin Itto có vẻ gầy gò, thoạt nhìn không cùng một đẳng cấp.