Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 761 - Chương 761: Chạy Thoát

Chương 761: Chạy Thoát Chương 761: Chạy Thoát

Cô không khỏi phồng má, chậm rãi đuổi theo Hokushin Itto, chặn trước mặt gã.

"Tôi đang nói chuyện với anh đấy!"

"Ờ, có chuyện gì không?" Hokushin Itto hờ hững nhìn cô rồi hỏi.

"Ừm... Hình như tôi lạc đường mất rồi, anh có thể đưa tôi về đền thờ được không?" Cô gái có vẻ rất ngượng ngùng nên càng nói thì vẻ mặt càng đỏ bừng.

"Đúng rồi, tôi mới không lén chạy ra ngoài đâu nhé!" Cuối cùng, thiếu nữ còn bổ sung thêm một câu, như thể muốn biện minh cho mình.

"Không hứng thú!" Hokushin Itto bước sang bên phải trong vẻ mặt kinh ngạc của thiếu nữ, tiếp tục đi về phía trước, đồng thời cầm bình rượu rót vào miệng, sau đó lắc bình rượu đã trống rỗng, vẻ mặt tiếc nuối, ném nó xuống bờ cát.

Nhưng Hokushin Itto còn chưa đi được mấy bước thì thiếu nữ lại ôm bình rượu chặn trước mặt gã, nói với vẻ mặt tức giận: "Anh ném rác bừa bãi! Đây là của anh, hãy bảo vệ môi trường đi!"

Nói rồi, thiếu nữ nhét bình rượu vào tay Hokushin Itto, sau đó lại nói: "Có lẽ là vì cách nói chuyện của tôi không đúng. Vậy thì làm lại lần nữa nhé, chào anh, tên tôi là Kikyo, là vu nữ của đền thờ Inyo. Bây giờ tôi mong anh hãy đưa tôi về đền thờ, được không?" Nói rồi, Kikyo hơi khom người.

Giờ phút này, Hokushin Itto thật sự là hết chỗ nói rồi, cảm thấy sao vu nữ này lại bám người như thế không biết.

Thấy Kikyo còn đang cúi đầu chờ trả lời, Hokushin Itto chỉ vào bên phải đằng trước: "Đi theo hướng đó, cô sẽ gặp người khác, bảo họ dẫn cô về đi. Tôi nghĩ họ sẽ rất sẵn lòng đấy!"

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Kikyo bỗng cứng đờ, sau đó cô tức giận ngẩng đầu lên: "Tôi chỉ muốn anh dẫn thôi!"

"Không rảnh! Tôi muốn đi mua rượu!"

Nói rồi, Hokushin Itto tiếp tục bước sang bên phải rồi đi về phía trước tiếp.

Nhưng còn chưa đi được mấy bước thì cô vu nữ lại chặn đường gã: "Sao anh chẳng tôn trọng tôi gì hết vậy?"

Hokushin Itto không ngó ngàng tới cô, tiếp tục lướt qua bên cạnh cô đi thẳng, thậm chí không buồn nói với cô một lời.

Cứ thế ngăn cản mấy lần, cô vu nữ hoàn toàn nổi giận, không thèm chặn đường Hokushin Itto nữa mà cứ thế bám theo gã, vung nắm đấm nhỏ nhắn sau lưng gã, trông rất là tức giận.

Đi theo một đường, bước vào thị trấn, người trên đường nhiều hơn, Hokushin Itto quay lại thì thấy cô vu nữ vẫn đi theo gã chứ không xin người xung quanh giúp đỡ.

Nhưng vì xung quanh có người nên lúc này, trên mặt cô vu nữ đã không còn tức giận nữa mà tràn đầy nụ cười ngọt ngào, thỉnh thoảng lại gật đầu với những người qua đường chào hỏi cô.

Tuy rằng không rõ tại sao cô vu nữ này lại không xin người qua đường giúp đỡ mà cứ đi theo mình, nhưng Hokushin Itto cũng không thèm bận tâm tới chuyện này, tiếp tục đi thẳng về phía trước, sau đó bước vào siêu thị trong thị trấn.

Sau khi chọn rượu và thuốc lá xong, Hokushin Itto đi đến chỗ tính tiền. Có điều vừa móc ví tiền ra, gã mới phát hiện số tiền trên người mình không đủ để thanh toán.

Gã đang định trả thuốc lá về chỗ cũ thì lúc này, cô vu nữ vẫn đi theo gã bỗng nhảy ra, tay phải còn cầm một tờ tiền giấy lắc lư trước mặt Hokushin Itto với vẻ đắc ý.

Trông cô khoe khoang như một đứa trẻ khiến Hokushin Itto ngây người một lát, thật sự cảm thấy cô vu nữ này thật nhàm chán.

Nhưng lúc này, cô vu nữ bỗng đi đến bên cạnh gã, cầm tiền giấy bằng hai tay đưa cho thu ngân.

"Chị ơi, đây là số tiền còn thiếu."

Kikyo tươi cười ngọt ngào khiến thu ngân ngẩn người, cũng không khỏi nở nụ cười.

Sau khi nhận tiền thối rồi rời khỏi siêu thị, trông Kikyo có vẻ rất vui. Cô nhảy nhót đến trước mặt Hokushin Itto mỉm cười nói: "Bây giờ chúng ta coi như làm quen nhau rồi đúng không? Vậy anh có thể dẫn tôi về đền thờ không?"

"Bao nhiêu người xung quanh, sao cô lại tìm một mình tôi?" Hokushin Itto khó hiểu hỏi.

"Bởi vì lúc ngủ anh cười rất đẹp, mẹ tôi... Thần tế đại nhân đã nói người cười đẹp mắt chắc chắn không phải là người xấu!"

Nghe lời này, Hokushin Itto bỗng dừng bước, quay sang nhìn Kikyo, nhưng gã lại chỉ thấy sự chân thành trong mắt cô chứ không hề có giả dối.

Giờ khắc này, Hokushin Itto cảm thấy trái tim mình khẽ lay động. Trong khoảng thời gian qua, gã bị mọi người ghét bỏ, nhưng không ngờ mình lại được vu nữ cao quý coi là người tốt.

"Cô nhầm rồi, tôi là người xấu." Hokushin Itto mở gói thuốc lá, châm một điếu rồi tiếp tục đi về phía trước không có mục tiêu.

Cứ thế đi một mạch, anh một câu tôi một câu, hai người bắt đầu tán gẫu với nhau.

Mặc dù bất đắc dĩ, nhưng không thể không thừa nhận Kikyo thật sự rất ấm áp. Đây là lần đầu tiên trong suốt mấy năm qua, Hokushin Itto lại nói nhiều như thế.

Cuối cùng, Hokushin Itto đành phải thỏa hiệp trước sự đeo bám dẻo dai của Kikyo, dẫn cô vu nữ ngồi tàu điện ngầm đi đến đền thờ Inyo nơi cô sống.

Trước khi rời đi, Kikyo lại cung kính cúi đầu với Hokushin Itto, sau đó nở nụ cười chiến thắng.

Giờ khắc này, không hiểu sao Hokushin Itto bỗng cảm thấy nụ cười này thật sự rất đẹp.

Bình Luận (0)
Comment