Sau khi cuộc nói chuyện không có kết quả, Hokushin Itto vẫn không bỏ cuộc mà chọn gọi cảnh sát, thậm chí muốn lợi dụng sức mạnh của dư luận xã hội để giúp Kikyo thoát khỏi địa cung.
Đúng như lời Kikyo đã nói, thế giới này không đơn giản như gã nghĩ. Sau khi gọi cảnh sát, họ trả lời rằng Kikyo là tự nguyện, họ không có quyền can thiệp vào chuyện này.
Nhưng Hokushin Itto vẫn nhớ rõ lúc trước Kikyo đã từng nói với mình là cô không muốn, sao có chuyện lại tự nguyện ở đây.
Gã đặt hy vọng cuối cùng vào truyền thông, song họ cũng không cho gã bất cứ một câu trả lời.
Mặc dù họ đã hứa sẽ đưa tin về việc này, nhưng sự thật là họ hoàn toàn không để mắt tới Hokushin Itto. Sau khi gã tìm đến nơi, họ không thèm đề cập tới chuyện đã hứa hẹn lúc trước, thậm chí còn lộ vẻ mặt chán ghét và không kiên nhẫn với gã.
Đây chính là hiện thực mà Kikyo đã nói.
Nhưng dù vậy, Hokushin Itto vẫn không bỏ cuộc. Nếu không thể trông cậy vào lực lượng bên ngoài thì phải dựa vào chính mình. Gã muốn đích thân dẫn Kikyo thoát khỏi địa cung của dòng họ Inyo.
Sau lần đó, Hokushin Itto lại trở về nhà mình, lấy "Vô Tâm Hoàn" của cha ra.
Khi lại chạm vào thanh kiếm này, gã không có bất cứ cảm giác ngượng tay nào, cứ như thể thanh vũ khí này là một phần của cánh tay mình. Khi lưỡi kiếm ra khỏi võ, nó vẫn phát ra ánh sáng lạnh lẽo vô cùng sắc bén. ...
Một người một kiếm, đến khi Hokushin Itto lại đi đến đền thờ Inyo, gã đã hoàn toàn khác với trước kia.
Bộ quần áo bẩn thỉu trên người đã được thay thế, mái tóc rối bù được cắt đi, râu ria xồm xoàm cũng đã biến mất, chán chường hoàn toàn tan biến, toàn thân tỏa ra khí thế lạnh lẽo như thanh kiếm sắc bén trong tay.
Người trong đền thờ đã quá quen thuộc với Hokushin Itto. Tuy rằng bề ngoài của gã đã thay đổi, nhưng họ vẫn nhận ra gã. Họ lập tức muốn xua đuổi Hokushin Itto, nhưng khi thấy thanh kiếm sắc bén trong tay gã, họ lại sợ hãi.
Lần này, họ không dám tiến lên, ngay cả thần quan cũng chỉ nấp trong góc kêu to những lời "cảnh cáo".
Song Hokushin Itto lại làm như không thấy, cứ thế bước vào đền thờ từng bước một, đi thẳng đến địa cung của nhà Inyo.
Vốn tưởng rằng mọi chuyện sẽ rất thuận lợi, nhưng khi đến địa cung của nhà Inyo, Hokushin Itto gặp một người. Đó là một người phụ nữ mặc áo choàng tư tế màu đen, khuôn mặt già nua.
Thấy Hokushin Itto đến đây, bà ta chỉ nói một câu: "Về đi. Kikyo không thể rời đi được đâu."
Hokushin Itto không nói một lời, Vô Tâm Hoàn ra khỏi vỏ, chỉ thẳng vào tư tế áo đen.
Chẳng qua lần này, tư tế áo đen không sợ hãi né tránh như thần quan, mà cho Hokushin Itto chứng kiến một sự vật khiến gã không thể tin vào mắt mình. Đó là thứ vượt ra khỏi khả năng nhận thức của gã.
Thuật Âm Dương!
Một con Shikigami ngoại hình dữ tợn mặc áo giáp hiện lên trong tiếng thì thào của bà ta. Cảnh tượng quỷ dị này khiến Hokushin Itto kinh hãi tột độ.
Sau đó, nữ tư tế cũng không ra tay mà chỉ hỏi Hokushin Itto rằng, gã có còn muốn chiến đấu nữa không.
Tuy rằng rất kinh hãi, nhưng Hokushin Itto không lùi bước.
Trước kia, cô vu nữ đã kéo gã ra khỏi bóng tối. Lần này, nên đến lượt gã!
Song lực lượng của Shikigami rõ ràng không phải là Hokushin Itto có thể chống cự. Cho dù tài năng kiếm thuật của gã cực cao, cho dù gã đã từng là thiên tài, nhưng gã vẫn chỉ là một phàm nhân trước mặt lực lượng siêu nhiên mà thôi.
Trận chiến ấy không hề có bất ngờ. Hokushin Itto bại trận, không có một chút lực lượng đối kháng.
Cuối cùng, gã bị nâng ra ngoài với thương tích đầy mình, bị vứt ở ngoài đền thờ như rác rưởi.
Sau lần đó, Hokushin Itto biến mất, mấy tuần liền không đến đền thờ. Nhưng ngay tại lúc tất cả mọi người trong đền thờ Inyo đều cho rằng cuối cùng Hokushin Itto cũng bỏ cuộc thì gã lại xuất hiện.
Song nghênh đón Hokushin Itto vẫn là lực lượng không thể địch nổi. Gã lại bị ném ra ngoài một lần nữa.
Suy cho cùng thì dùng thân thể phàm thai đối kháng với lực lượng của quỷ thần vẫn quá miễn cưỡng. Sự chênh lệch này không thể bù đắp lại bằng tài năng kiếm thuật cực cao.
Nhưng dù có thất bại hết lần này đến lần khác, Hokushin Itto vẫn không bỏ cuộc. Bởi vì mỗi khi muốn bỏ cuộc, gã đều sẽ nhớ tới Kikyo, nhớ tới cô ấy đang ở trong địa cung không thấy mặt trời chờ gã đến cứu.
Gã có thể phụ bản thân mình, nhưng sẽ không phụ Kikyo. Suốt nửa năm làm bạn bên nhau, gã đã coi Kikyo là người thân của mình rồi.
Cuối cùng, trước khi Kikyo rời đi, gã không chỉ hỏi Kikyo, mà cũng hỏi bản thân mình. Đây là lời hứa của gã dành cho Kikyo, cũng là lời hứa với chính bản thân mình.
Sau này, cứ cách mấy tuần Hokushin Itto lại đến một lần để nghênh chiến nữ tư tế. Kiếm pháp của gã càng ngày càng mạnh, tiến bộ thần tốc.
Tiềm lực trưởng thành của gã khiến lão tư tế cảm thấy khó tin. Từ ban đầu bị Shikigami áp đảo đến có thể miễn cưỡng ngăn cản, bây giờ thậm chí đã có thể miễn cưỡng địch lại.