"Chú ơi, chúng cháu là người chơi, ngay cả chết còn không sợ, chú nói thế không hù dọa được bọn cháu đâu. Chú thật sự có thể chế tạo sao? Cho mỗi người bọn cháu làm một món đi." Iai Mei tò mò nói.
Nghe vậy, chú Cổ không khỏi bất đắc dĩ: "Nó không đơn giản như các ngươi nghĩ đâu. Cách rèn này cần coi thân thể mình là vật liệu chế tạo vũ khí, các ngươi dám không? Hơn nữa, chỉ cần thân thể bị luyện chế thành vũ khí thành công thì phần thân thể đó sẽ không thể khôi phục lại như thường cho dù là ở trong trò chơi. Nó sẽ vẫn trở thành vũ khí của ngươi."
Dường như sợ mấy người không tin, chú Cổ đặt búa xuống, xoay người đi vào buồng trong, một lát sau ôm một cuốn da dê ra rồi trải nó ra mặt đất.
Đám người Hokushin Itto tò mò đưa mắt nhìn bản vẽ này.
[Đúc Máu Thịt - Tàn Phổ (Đặc thù)]
Giới thiệu về vật phẩm: Đồ phổ thần binh do ma thần Huyết Lãng của đại vực Ma Tích chế tạo. Do cuộc chiến chúng thần thời thượng cổ, cuốn đồ phổ này đã không còn trọn vẹn, chỉ còn lại chương "Đúc Máu Thịt". Chương này cần rèn máu thịt và linh hồn của bản thân làm vật liệu quan trọng nhất, chế tạo ra vũ khí kiểu trưởng thành đặc thù phù hợp với bản thân nhất.
Nhắc nhở: Xin người chơi hãy cẩn thận dùng đồ phổ rèn này. Phần thân thể dùng để làm vật liệu rèn sẽ biến mất vĩnh viễn trong trò chơi!
"Sao nào, dám không?" Chú Cổ rít hai hơi thuốc rồi nói.
"Tóc được không?" Iai Mei không khỏi hỏi nhỏ.
"Khụ khụ..." Nghe vậy, chú Cổ không nhịn được ho khan, sau đó hung hăng trừng Iai Mei một phát.
"Tôi muốn rèn một thanh kiếm, cần trả giá thứ gì?" Lúc này, Hokushin Itto lên tiếng.
"Ngươi thật sự dám hả?" Nghe Hokushin Itto nói vậy, chú Cổ cũng mở to mắt.
Hokushin Itto khẽ gật đầu.
"Thằng nhóc ngươi không nói đùa đấy chứ? Đây không phải là trò đùa đâu nhé!" Chú Cổ tiếp tục khó tin nói.
Nhưng Hokushin Itto vẫn gật đầu, trông không giống nói đùa chút nào.
Chú Cổ quan sát Hokushin Itto từ trên xuống dưới một lát, sau đó nói: "Rèn máu thịt, nếu ngươi muốn vũ khí là kiếm thì tay trái, tay phải, chân trái, chân phải đều có thể lấy ra."
Nghe chú Cổ nói vậy, Hokushin Itto im lặng trong chốc lát rồi nói: "Tay phải được không?"
Lần này, cả đám Inoue Harako đều mở to mắt, cảm thấy Hokushin Itto thật sự điên rồi. Phải biết rằng đây cũng không phải là nói đùa, phần thân thể này sẽ thật sự biến mất vĩnh viễn trong game, tổn thất không thể chỉ nói là khổng lồ.
"Itto, đừng xúc động, vất vả lắm anh mới tìm lại tay phải được mà!" Lúc này, Iai Mei ôm lấy tay phải của Hokushin Itto sốt ruột nói.
"Mất đi lâu lắm, nên khi tìm lại thì cứ thấy không quen. Tôi đã quen dùng tay trái rồi. Huống chi, cầm kiếm bằng tay trái thì sẽ phải bắt đầu lại từ con số không, tôi có thể lĩnh ngộ kiếm pháp lại lần nữa, không chừng có thể đạt tới trình độ cao hơn cũng nên." Hokushin Itto lạnh nhạt cười.
"Anh chẳng hiểu kiếm gì cả. Tay phải của một người kiếm khách mới là mấu chốt, tay trái sao có thể linh hoạt bằng tay phải được chứ!" Thân là dân chuyên nghiệp, Iai Mei không khỏi chỉ trích gã.
Nhìn Iai Mei đang trách cứ mình, Hokushin Itto cảm thấy ấm áp, nhưng không phản bác lại.
Sao gã lại không biết tầm quan trọng của tay phải đối với một kiếm khách chứ.
Nhưng suốt mười năm, mười năm này gã đã quen với cuộc sống không có tay phải rồi. Trong lòng Hokushin Itto, tay phải của mình đã sớm biến mất theo đạo kiếm khí chém đến tận chân trời kia mất rồi.
Tuy rằng mất mà tìm lại được khiến người ta rất vui sướng, nhưng suy cho cùng thì cũng chỉ là ảo ảnh thôi. Trong hiện thực, gã vẫn là kẻ cụt một tay. Dùng cánh tay giả dối này để đổi lấy một thanh kiếm tuyệt vời có thể trưởng thành với mình, gã không hề tiếc nuối.
"Ngươi muốn cầm kiếm bằng tay trái hả?" Chú Cổ cũng rất kinh ngạc.
"Có gì mà không thể? Nếu chú có thể rèn thì tôi bỏ qua cánh tay phải này cũng có sao đâu." Hokushin Itto cười thản nhiên.
Nghe vậy, chú Cổ không khỏi chảy mồ hôi. Ông ta vốn định dùng cuốn "Đúc Máu Thịt" này để hù dọa mấy người, nhưng không ngờ lại thật sự có đứa không sợ chết.
Trên thực tế, một Chú Tạo Sư trung cấp như ông ta thì thật sự không dám chắc mình có thể rèn được vũ khí trưởng thành như thế đâu. Cho dù Hokushin Itto dám thì ông ta cũng không dám.
Hậu quả của thất bại chính là cánh tay phải tan biến, nhưng vũ khí cũng sẽ không có.
"Các ngươi chờ chút, để ta suy nghĩ một lát đã." Nói rồi, chú Cổ xoay người vào phòng, sau đó đóng cửa lại.
Tiếp đó, ông ta vội mở danh sách bạn tốt NPC ra, tìm đến avatar Hàn Nguyên Vũ, mở khung chat, sau đó báo cáo chuyện xảy ra ở chỗ mình.
Tuy rằng biết họ là người chơi, song chú Cổ cũng biết Đúc Máu Thịt không phải là trò đùa.
Đó là thật sự phải rèn phần máu thịt và linh hồn đó thành vũ khí. Không phải chỉ đơn giản là mất một cánh tay phải trong trò chơi, mà trong hiện thực, cánh tay phải cũng sẽ vì thế mà mất tri giác. Bởi vì linh hồn của tay phải đã biết mất trong lúc rèn rồi.